Chương 212: Màn yêu hận tình thù không thể không kể ra giữa một đội trưởng cảnh sát hình sự và hai nữ minh tinh


Giọng cô run rẩy:
Là kẻ đó, kẻ đó lại ra tay rồi, kẻ đó muốn giết em...


Phó Thời Lẫm hôn lên trán cô, rồi cởi áo kho8ác ra choàng cho cô, bế bổng cô vào xe.
Giản Thù không gọi lại ngay, mà mở Weibo lên, xem tình hình mới nhất.
Sau khi nhìn thấy tin tức đứng đầu trên top tìm kiếm của Weibo, cô mở to mắt, thả nhóc con kia xuống rồi lập tức xông ra ngoài.
Về đến nhà, Phó Thời Lẫm rót cho cô một cốc nước ấm, rồi khẽ nói:
Uống xong ngủ một giấc thật ngon đi em. Lúc nào thức dậy, anh sẽ đưa em đến bệnh viện, nhé!

Giản Thù uống nước rồi nằm xuống ghế sofa, nắm chặt tay anh.
Bầu trời trong vắt, ánh nắng rạng rỡ đến chói mắt, nhưng nó lại chẳ5ng thể nào xuyên qua được bóng tối.
Phó Thời Lẫm nhìn sang, đôi môi mỏng mím lại, sau đó đưa tay nắm lấy tay cô. Bàn tay cô lạnh băng, không có chút hơi ấm nào.
Ngay từ khi đoàn phim bắt đầu ghi hình, đã có không ít nhân viên lén chụp hình Phó Thời Lẫm đăng lên Weibo:
Đây là người chỉ đạo nghiệp vụ của đoàn phim chúng tôi, đẹp trai chết đi được, siêu nam tính luôn! Cổ vũ nhiệt liệt cho đội trưởng Phó nào!

Vào thời điểm đó, nó chỉ là trò đùa của nhân viên trong đoàn phim. Nhưng từ khi bài viết này xuất hiện, dân cư mạng nhanh chóng vạch lá tìm sâu, dò theo manh mối để bới móc.
Trong sảnh lớn của đồn cảnh sát, tất cả mọi người đều tụ tập lại bàn tán chuyện này.

Tôi cảm thấy đội trưởng Phó không phải là người như thế đâu, chắc mấy tin trên mạng đều là giả thôi nhỉ?

Cô lại quay trở về sofa, cầm điện thoại lên, nhìn thấy trên màn hình hiển thị mấy cuộc gọi nhỡ.
Trước đó điện thoại của cô đã bị tắt tiếng. Có cuộc gọi của chị Nguyễn Lan, Phương Phương và cả Mạnh Viễn.
Mặc dù nhân viên đã nhanh chóng xóa bài viết trên Weibo, nhưng vẫn bị người khác chụp ảnh màn hình lại.
Bọn họ tìm kiếm trang web chính thức của đồn cảnh sát, cuối cùng tập trung nhắm vào Phó Thời Lẫm.
Làm sao có thể... Tại sao lại có thể như vậy được?
Một tiếng trước, một tài khoản đã đăng bài viết
Màn yêu hận tình thù không thể không kể giữa một đội trưởng cảnh sát hình sự và hai nữ minh tinh
. Bài viết nói rằng trong một bộ phim vừa đóng máy nọ, đoàn phim đã mời đội trưởng đội hình sự ở đồn cảnh sát tham gia chỉ đạo nghiệp vụ.

Ừ ừ, tuy thường ngày đội trưởng Phó rất kiệm lời, nhưng chắc chắn không phải là người có quan hệ nam nữ lung tung lộn xộn đâu. Có bao nhiêu người tới đồn tỏ tình với anh ấy đấy thôi, chẳng phải anh ấy đều từ chối hết cả sao.


Ôi thôi đi, biết người biết mặt không biết lòng, huống chi, nữ diễn viên dịu dàng mềm mại nõn nà như thế, khi làm chắc chắn sẽ rất khác biệt. Vả lại, đây còn một lúc hai người nữa, nếu là tôi thì tôi cũng làm, có thiệt thòi gì đâu. Đúng không?

Không ngờ rằng, viên đội trưởng này thoạt nhìn bề ngoài thì đứng đắn nghiêm túc, nhưng thực tế lại có quan hệ mập mờ không rõ ràng với cả hai nữ diễn viên trong đoàn phim, bắt cá hai tay, vô cùng tồi tệ, thật đúng là một vết nhơ của ngành cảnh sát.
Rất nhanh sau đó, hai nữ diễn viên được nhắc đến trong bài viết đều được tìm ra, một người là Tần Khả Khả bị nạn hôm nay, người còn lại chính là Giản Thù.
Phó Thời Lẫm 9thắt dây an toàn, trầm giọng nói:
Bây giờ ở cửa bệnh viện toàn là phóng viên thôi, chúng ta về nhà trước đã, tối nay anh sẽ đưa e6m đi.

Giản Thù gật đầu rồi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Phó Thời Lẫm ngồi bên cạnh, bàn tay to nhẹ vuốt ve tóc cô:
Ngoan, anh sẽ không đi đâu cả, em ngủ đi.



Đ con m nó chứ!
Nhóm người Mạnh Viễn vừa đi đến đã nghe được câu này. Chu Tiến chửi thề một câu rồi lao đến đạp tên vừa nói ngã xuống đất. Hai người túm lấy nhau đánh đập túi bụi.
Mặc dù mấy đồng đội đang buôn dưa lê không nói hùa theo tên kia, nhưng thấy Chu Tiến động tay động chân, họ vẫn tức không nhịn được, tất cả lao vào đánh nhau.
Cách đó không xa, một người đã bí mật chụp lại cảnh này, khóe môi lạnh lùng nhếch 3lên.
Lên đến trên xe ô tô, Giản Thù khẽ nói:
Đội trưởng Phó, em muốn đến bệnh viện xem thế nào.

Giản Thù ôm nhóc vào lòng, đi tới vách tường bật đèn.
Đã tám giờ rồi.
Khi Giản Thù tỉnh lại thì trời đã tối. Cô chậm rãi ngồi dậy, nhìn tấm chăn trên người rồi lại nhìn xung quanh:
Đội trưởng Phó ơi?
Cô gọi vài tiếng cũng không ai trả lời.
Dưới chân, nhóc con kia đang nhảy cẫng lên.
Đương nhiên nhóm Mạnh Viễn cũng không thể đứng yên nhìn được. Cục diện bỗng chốc hỗn loạn đến cực điểm.


Đủ rồi.
Một giọng nữ lạnh lùng đầy giận dữ vang lên. Cô ta nhìn cả đám đàn ông con trai to xác đang đánh nhau, quát:
Rốt cuộc các anh là cảnh sát hay là cướp hả!


Nghe thế, hai phe cũng dần lấy lại lý trí, từ từ dừng tay.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.