Chương 73: Ngay tại khoảnh khắc nghe thấy giọng nói của anh, cô cảm thấy như mình đã được cứu rỗi
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 720 chữ
- 2022-02-04 06:44:25
Nhưng sau khi gặp lại Phó Thời Lẫm, nỗi sợ hãi mà những cơn ác mộng đó mang đến cho cô đã vơi bớt đi rất nhiều. Mãi cho tới tận hôm nay,8 khi mấy chữ nhuốm đầy máu tươi kia lại xuất hiện trước mắt cô lần nữa.
Lúc giật mình tỉnh giấc, cả người cô đã ướt đẫm mồ hôi.3 Cô vốn... không định làm phiền đến anh đâu. Nhưng ngay tại khoảnh khắc nghe thấy giọng nói của anh, cô cảm thấy như mình đã được cứu r9ỗi vậy.
Nói xong câu đó, Giản Thù lại vùi đầu vào trong chăn, chặn lại ánh đèn chói mắt phía trên:
Vậy anh mau đi ăn cơm đi, ă6n xong thì tranh thủ nghỉ ngơi sớm nhé, em ngủ tiếp đây.
Giản Thù cuộn mình trong chăn, chậm rãi lên tiếng:
Anh có biết em đã tham gia diễn những bộ phim truyền hình nào không?
Phó Thời Lẫm gạt bỏ tàn thuốc:
Anh không xem tivi.
... Không xem cũng chẳng sao hết, chỉ là mấy vai diễn phụ mà thôi, không quan trọng gì lắm đâu. Vậy khi nào bộ phim này ra rạp, mình cùng đi xem nhé?
Cô nhỏ giọng lầm bầm:
Dạo này em béo lên mấy cân rồi đấy, còn ăn thêm nữa sẽ không lên hình được đâu.
Tập bắn súng thì bị chuột rút, chưa bắt đầu chạy bộ thì đã bị trẹo chân. Có lẽ cô không hợp với mấy trò vận động đó thật rồi.
Suốt cả một buối đêm, cô nói hết chuyện này tới chuyện khác, toàn là những chuyện chẳng đâu vào đâu. Có lúc Phó Thời Lẫm im lặng lắng nghe, có lúc sẽ thấp giọng đáp lại cô, mãi cho đến tận khi đầu bên kia đã không còn tiếng nói chuyện nữa…
Giản Thù à.
Phó Thời Lẫm lại châm một điếu thuốc, giọng nói ấm áp n5hạt nhòa,
Nói chuyện với anh một chút đi.
Anh muốn nghe chuyện gì cơ?
Chuyện gì cũng được.
Giản Thù hỏi:
Em và Tần Khả Khả, ai đẹp hơn?
Phó Thời Lẫm khẽ cười, giọng nói trầm thấp rất êm tai:
Quan trọng lắm à?
Đương nhiên rồi, lần đầu tiên anh gặp Tần Khả Khả, anh nhìn cô ta không chớp mắt ấy. Em còn cứ tưởng gu thẩm mỹ của anh có vấn đề rồi mới đi thích kiểu phụ nữ như cô ta.
Ừ.
Đội trưởng Phó này...
Ừm?
Phó Thời Lẫm nói:
Ăn nhiều vào một chút.
Giản Thù bĩu môi, cuộc trò chuyện đã tiến triển tới mức này rồi, hẳn phải nên thảo luận tiếp xem bộ phận nào trên cơ thể cô là đẹp nhất, sau đó lại tính tiếp tới một đêm tối lửa tắt đèn đưa tay không thấy được năm ngón nào đó, cô sẽ để anh tỉ mỉ xác nhận lại một phen xem có đúng hay không chứ nhỉ?
Quả nhiên, anh vẫn là tên đội trưởng Phó trai thẳng sắt thép, không hiểu mấy chuyện ong bướm kia.
Em đẹp hơn cô ta.
Rốt cuộc cũng nghe được câu trả lời mình muốn, khóe môi Giản Thù hơi cong lên:
Vóc dáng của em cũng đẹp hơn cô ta nốt.
Tuy cô không thích tập thể dục, bình thường lại còn không khống chế lượng thức ăn nạp vào mỗi ngày, tố chất cơ thể cũng không sánh được với Tần Khả Khả vốn nổi tiếng là nữ hoàng vận động, nhưng những nơi cần to thì lại không nhỏ chút nào.
Lắng nghe tiếng hít thở đều đều của cô, Phó Thời Lẫm nhìn về phía chân trời đã tờ mờ sáng ở phía xa xăm, cõi lòng cũng cảm thấy yên bình hơn.
Mưa đã ngừng rơi từ khi nào, trên đất đọng lại thành từng vũng nước nhỏ, gió lạnh rít gào.
Phó Thời Lẫm cất điện thoại vào túi, sau đó bắt một chiếc taxi tới hiện trường vụ án.
Nơi vứt xác của hung thủ không hề cố định, có lúc thì ở bờ sông, có lúc thì ở khu thiêu hủy rác thải, có lúc thì lại ở công trường xây dựng...
Tất cả những nơi đó chỉ có một điểm chung duy nhất, là đều không có người chứng kiến và máy quay giám sát.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.