Chương 5. Người con của biển [2]


Số từ: 4976
Dịch giả: Bảo Trâm
Nhà xuất bản: NXB Thời Đại
Chân Tích nhìn vào anh trối chết:
– Anh đã yêu cô ta thật lòng đúng không? Anh đã thực sự cảm động đúng không? Anh đã nhận ra điều đó từ khi nào? Trước hay sau khi cô ta chết?
Chiếc dao trên tay Cố Thành Quân miết xuống chiếc đĩa ăn tạo nên một âm thanh chói tai.
Chân Tích bắt đầu cười giễu cợt:
– Sau khi chết, có đúng không, đúng không? Khi người đã chết rồi, anh mới nhận ra những điểm tốt của cô ta. Bất kể trước đây cô ta có làm những chuyện quá đáng, tất cả cũng tiêu tan đi cùng cái chết của cô ta. Từ lúc đó trở đi, anh chỉ nhớ rằng cô ta đã chết tốt đẹp biết bao, còn quên đi hết những chuyện cô ta đã dùng thủ đoạn bỉ ổi xấu xa nào để chia rẽ chúng ta ngày trước!
Cố Thành Quân đặt dao dĩa xuống, cầm khăn ăn lên lau miệng.
– Người sống làm sao so với người chết? – Chân Tích tiếp tục mỉa mai. – Người sống sẽ phạm sai lầm, còn người chết sẽ được tô vẽ, làm đẹp không ngừng trong kí ức của anh, tới khi trở nên hoàn hảo không tỳ vết, Trương Minh Vi nhiệt tình thẳng thắn, Trương Minh Vi có tình yêu sâu sắc với anh…
– Chân Tích. – Cố Thành Quân nhướng mày lên nhìn, trên khóe môi loáng thoáng có nét cười nhưng giọng nói lạnh như băng. – Đừng có dùng giọng điệu ấy để nhắc đến Minh Vi, như vậy hơi xấc láo với cô ấy.
Sống lưng Chân Tích lạnh toát, lời đang nói bỗng tắc nghẹn lại giữa chừng, cuối cùng bất lực cười cay đắng:
– Em đã sớm biết thế nào cũng có ngày này. Song em vẫn ngốc nghếch đến vậy, cố tin mà không chịu tỉnh ngộ, sau khi tốt nghiệp lại còn đầu quân cho Vĩnh Thành, vẫn bám theo từng bước chân anh cho đến bây giờ.
Cố Thành Quân chỉ nói một câu đơn giản:
– Đây không phải là lỗi của bất kì ai.
Chân Tích cười khẩy:
– Anh nói nghe nhẹ nhàng thế. Chẳng phải hai chúng ta là người hiểu rõ nhất tại sao Minh Vi lại chết hay sao?
– Đừng có làm như chính chúng ta là người hại chết cô ấy. – Cố Thành Quân nghiêm giọng nói. – Cái chết của cô ấy chỉ là một sự cố.
– Thế ư? – Chân Tích khoanh tay ngồi tựa lưng vào sa lông. – Cô ta yếu đuối quá, mới biết có tí tẹo thế thôi đã tức chết rồi. Nếu như cô ta còn sống, biết hết mọi chuyện thì anh nói xem, cô ta sẽ thế nào? Hoặc nếu các cơ quan truyền thông biết, sẽ như thế nào?
Cố Thành Quân cuối cùng cũng đặt dao dĩa trong tay xuống.
– Cái gọi là hết mọi chuyện đó em cũng có một phần đấy Chân Tích.
– Vậy có vấn đề gì? – Chân Tích liền hất cằm lên. – Nếu không phải vì anh thì bao nhiêu năm qua em đã vì ai? Tình yêu này rốt cuộc là gì đây?
Cố Thành Quân nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đầy vẻ mê muội của Chân Tích.
– Thực sự em định làm gì? Bất chấp cả chính danh dự và tiền đồ của bản thân để cho thiên hạ biết hết mọi chuyện sao?
– Đương nhiên em không muốn thế rồi. – Chân Tích rút khăn ăn ra, khẽ lau miệng. – Tuy nhiên, Cố Thành Quân, anh đừng mơ tưởng rằng như vậy đã xong với em. Chân Tích này không phải tấm thảm để anh giẫm lên, lau chán rồi thấy bẩn thỉu thì vứt toẹt đi. Anh là của em, mãi mãi là của em. Ngay cả Minh Vi còn sống cũng không cướp nổi anh, thì chết rồi càng không thể cướp được. Nếu như anh muốn xóa sạch mọi mối quan hệ với em, em sẵn lòng cũng chết với anh.
Thấy Cố Thành Quân tỏ ra giận giữ nhưng vẫn cố kiềm lại, Chân Tích trong bụng cười hả hê:
– Còn nữa, Hứa Nhã Văn nhất quyết không chịu để kịch bản đó cho em, em cũng không thèm so đo với cô ta nữa. Hiện giờ em đã nhắm vào một vai nữ chính trong bộ phim truyền hình khác, anh phải dành nó cho em.
– Bộ phim nào?
– Là bộ phim anh sắp đóng vai chính,
Cố viên xuân thu
. Chân Tích cầm túi đứng dậy. – Tốt nhất là để em giành được giải Mẫu đơn nhờ vai này. Em vẫn còn thiếu giải mẫu đơn, anh cũng biết rồi.
Nói xong, Chân Tích bước đi uốn éo rời khỏi nhà hàng, để lại những ánh mắt trầm trồ ngưỡng mộ và cả ghen tị ở phía sau.
Cố Thành Quân bỏ khăn ăn xuống, cầm ly rượu lên uống cạn.
Rời khỏi nhà hàng, ngồi trong xe, Cố Thành Quân nghĩ tới căn nhà trống trải lạnh lẽo nên lái xe trở lại công ty.
Sắp đến cuối năm, để chuẩn bị cho buổi hòa nhạc mừng năm mới của gia tộc Vĩnh Thành nên các nhân viên vẫn ở lại công ty làm việc dù đã hết giờ chiều. Bên phía khu lớp học và phòng tập dành cho thực tập sinh cũng còn sáng đèn, các nghệ sĩ sẽ biểu diễn trong nhạc hội đang tích cực luyện tập thêm.
Trên bàn làm việc của Cố Thành Quân có một tập hồ sơ, đó là kế hoạch truyền thông cho single mới của Đường Hựu Đình mà thư kí để lại trước khi ra về. Bên trong đính kèm một đĩa DVD, khi đó Cố Thành Quân mới nhớ ra MV của Đường Hựu Đình đã quay xong.
Tự pha lấy một cốc trà Phổ Nhị, Cố Thành Quân nhét chiếc đĩa vào đầu DVD, sau đó bật chiếc màn hình tinh thể lỏng lớn treo trên tường.
Sau logo và thông báo bản quyền của công ty, tiếng ghita nhẹ nhàng vang lên.
Đây là lần đầu tiên Cố Thành Quân nghe bài hát này. Anh gật đầu với vẻ tán thưởng, rồi ngồi xuống sa-lông.
Vì phần xử lý hậu kì trên máy tính được đầu tư một khoản tiền lớn nên hiệu quả của MV này đã vượt xa so với những MV có mức vốn ít hơn lúc trước. Cảnh tượng như trong miền cổ tích trông thực sự sống động, khu rừng rậm mà nhân vật nam chính đi qua được dựng không kém gì so với khu rừng trong siêu phẩm
Avatar
. Vì bám theo lời bài hát nên các tình tiết trong MV đầy ý vị tuyệt vời.
Cố Thành Quân cúi xuống nhấp một hớp trà, khi ngẩng đầu lên đã thấy khuôn mặt quen thuộc đó hiện trên màn hình.
Dưới ánh sáng của vầng trăng chiếu rọi, mặt biển gợn lên những lớp sóng dập dềnh. Mỹ nhân ngư bé nhỏ ngồi trên tảng đá bên bờ biển chải mái tóc dài. Chiếc đuôi cá còn đẹp hơn cả ánh trăng chốc chốc lại quẫy nhẹ trên mặt nước.
Tiếng bước chân người đang đi tới khiến nàng giật mình, chiếc lược rơi xuống. Nàng hốt hoảng nhảy ùm vào làn nước, trốn phía sau nhìn ra.
Chàng trai trẻ tuổi đi tới bên tảng đá, quỳ gối nhìn xuống đó. Mặt nước lay động, một cô gái bơi lên, tò mò nhìn thẳng vào đôi mắt chàng trai. Cô vén mái tóc dài bồng bềnh hệt như bọt sóng của mình lên, để lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ.
Các chuyên gia trang điểm đã hóa trang cho Minh Vi một cách thật tự nhiên. Cũng chỉ một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi mới có khuôn mặt xinh đẹp tươi sáng rạng ngời, dù để tự nhiên như vậy. Bởi làn da của họ trơn mịn, đôi mắt trong sáng giống như nước suối giữa thung sâu, còn đôi môi mềm mại như những cánh hoa hồng.
Ánh trăng rớt trên vai đôi vai để trần của cô gái, chiếu lên khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp của cô.
Bàn tay của mỹ nhân ngư nhẹ nhàng trượt từ trên mái tóc xuống tai của chàng trai, sau đó vuốt khẽ trên gò má. Sự đụng chạm của nàng hết sức thận trọng, ánh mắt nhìn chàng đắm đuối, trong vắt như pha lê, phản chiếu lại vẻ mải mê của chàng trai.
Chàng trai trẻ giống như bị thôi miên, chợt giữ chặt lấy bàn tay để trên má mình.
Camera bắt ra cảnh rộng, tư thế của hai người lúc đó tạo thành một bức tranh.
Trong MV kéo dài hơn bốn phút, phần của Minh Vi chỉ được hơn ba mươi giây, nhưng có đến mấy lần đặc tả khuôn mặt, nhờ đó ghi lại một cách trung thực nét đẹp trong sáng của cô.
Khi MV kết thúc, Cố Thành Quân vẫn giữ nguyên tư thế cầm cốc trà trên tay một lúc lâu.
Trong công ty có biết bao nghệ sĩ, những thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp quơ một phát là được cả đám, nhưng không hiểu sao mỗi lần gặp cô gái này anh luôn bị thu hút tới vậy?
Là do biểu hiện của cô ấy trong ngày tang lễ?
Là do quan hệ mập mờ giữa cô ấy và Đường Hựu Đình?
Là do cái tên của cô?
Hay là vì trên khuôn mặt cô gái ấy có một thần thái luôn khiến anh cảm thấy quá đỗi quen thuộc?
Mềm mỏng nhưng không kém phần kiên định, vô cùng thuần khiết, đơn giản và bộc trực. Khi cô ấy nhìn anh bằng ánh mắt tin cậy, anh sẽ cảm thấy mọi âm mưu trên thế gian này đều không liên quan gì đến cô. Sự trong sáng của cô là món đồ quý giá khó có được nhất mà anh tìm thấy.
Tuy nhiên Trương Minh Vi ngày trước sinh ra trong gia đình giàu có, lớn lên trong sự yêu chiều, nên có thể giữ được tâm tính thuần phác và thẳng thắn. Còn Chu Minh Vi hiện giờ xuất thân thấp kém, lại rơi vào vòng xoáy của ngành giải trí đầy phức tạp, sự ngây thơ của cô liệu có thể giữ được bao lâu?
Còn hai tuần nữa mới đến Lễ Giáng Sinh, song không khí nhộn nhịp tưng bừng đã ngập tran khắp thành phố. Các cửa hàng lần lượt trang trí cây thông Noel, đèn nhấp nháy được giăng trên mọi ngả đường. Mùa giảm giá kịch liệt bắt đầu, trên truyền hình cũng đã phát sóng những chương trình dành cho ngày giáng sinh và Tết dương lịch.
Thời khắc chuyển giao năm cũ và năm mới hàng năm vốn là lúc các ngôi sao, nghệ sĩ bận rộn nhất. Đủ loại chương trình giải trí và show diễn mang tính thương mại đăng đầy trên các bản tin, nên đây cũng là thời cơ rất tốt để các ca sĩ mới đẩy mình lên hạng.
Đường Hựu Đình cuối cùng cũng xuất hiện trở lại trên chương trình được người xem ưa thích nhất –
Thiên đường âm nhạc
với một hình ảnh hoàn toàn mới.
Áo trắng quần tây đen đơn giản gọn gàng, mái tóc hơi quăn, các đường nét tuyệt đẹp, hệt như một bức tượng điêu khắc. So với khi trước, trông anh bình thản và trường thành hơn mấy phần.
Khúc nhạc dạo
Horizon
nổi lên trong tiếng hô vang của các fan hâm mộ.
Giai điệu đẹp đẽ và lời ca trôi chảy khiến cho bài hát rất dễ hát theo. Sau khi lời ca hiện lên màn hình, Đường Hựu Đình hát lại lần thứ hai, các fan hâm mộ phía dưới đã có thể hát cùng với anh.
Những chiếc que phát sáng màu xanh tím trong tay fan hâm mộ giơ lên kết thành một mảng lớn. Đường Hựu Đình đứng trên sân khấu nơi anh đã tạm vắng một thời gian dài, phóng tầm mắt ra xa, thấy cảnh tượng vừa thân thuộc vừa xa lạ.
Tiếng vỗ tay và gào thét vang lên như một đợt sóng thủy triều nhấn chìm Đường Hựu Đình. Một vùng biển xanh từ những chiếc que phát sáng dần biến thành màu tím tinh khiết của những đóa hoa lan, phía sau sân khấu cũng chật kín người.
Có người đi tới ôm lấy cổ Đường Hựu Đình từ phía sau, áp vầng trán ướt của mình vào má anh.
Họ cùng dùng chung một chiếc micro, cùng hát vang lên. Hát về tình bạn, tình yêu và mơ ước.
Bên dưới đài sáu mươi ngàn fan hâm mộ đang bừng bừng khí thế, là một đại dương mênh mông những đóa hoa lan. Mấy người bọn họ đứng ở trung tâm sân khấu, trên màn hình lớn hiện lên một đoạn clip ngày xưa. Thời khắc đó, bọn họ chính là những ông hoàng không vương miện của thế giới này.
– Hôm nay là sinh nhật lần thứ hai mươi tư của Triệu Thừa Trác, cũng là ngày kỉ niệm năm năm ra đời của Legend. Cảm ơn tất cả các bạn, nhờ có các bạn đồng hành nên chúng tôi mới có thể đi đến ngày hôm nay. Cảm ơn mẹ Thừa Trác đã cho cậu ấy một cuộc đời, để chúng tôi có được một người anh em tốt như vậy.
Chiếc bánh gato có thắp nến và pháo sáng được các nhân viên đẩy lên sân khấu, Đường Hựu Đình bắt nhịp để cho sáu vạn fan hâm mộ cùng đồng thanh hát vang bài
Happy birthday

Giọng Triệu Thừa Trác nghẹn lại giữa bài hát.
Khi câu cuối cùng vừa dứt, các fan hâm mộ đều đứng cả dậy, đung đưa chiếc que phát sáng trong tay tạo thành từng lớp sóng. Cảnh tượng huy hoàng đó sẽ mãi được ghi lại trong biên niên sử của các buổi hòa nhạc.
– Chúc mừng sinh nhật, Thừa Trác. – Các fan hâm mộ cùng đồng thanh chúc phúc.
– Cảm ơn các bạn, cảm ơn các đồng đội của tôi. Tôi sẽ mãi mãi không bao giờ quên ngày hôm nay. – Triệu Thừa Trác tay cẩm micro nước mắt đã ướt đẫm trên hai má. – Gặp được anh Hựu Đình là may mắn nhất cuộc đời tôi. Chúng tôi sẽ là anh em tốt suốt đời.
– Được, suốt đời. – Đường Hựu Đình mỉm cười, dang rộng vòng tay rồi ôm ghì lấy Triệu Thừa Trác.
Suốt một đời ư.
Hơn bốn tháng sau ngày đó, Triệu Thừa Trác tách ra khỏi người quản lý và trợ lý, rồi mở đầy gas trong căn hộ của mình.
Chỉ trong một thời gian ngắn ca khúc
Horizon
của Đường Hựu Đình đã tạo được tiếng vang lớn. Đi trên phố cũng có thể nghe thấy giai điệu này vang lên trong các cửa hàng. Đường Hựu Đình liên tục xuất hiện trong các chương trình âm nhạc, biểu diễn phỏng vấn, quảng bá cho single mới.
Các fan hâm mộ nhanh chóng phát hiện ra sau khi hát đơn, Đường Hựu Đình trở nên trầm lắng hơn nhiều. Thái độ lịch thiệp hơn, vẻ ngang ngạnh trước đây cũng không còn. Không có sự hỗ trợ của ban nhạc, anh hoàn toàn một mình trả lời người dẫn chương trình, lời lẽ trôi chảy, bình thản đáp lại từng câu hỏi.
Nụ cười cũng xuất hiện trên mặt Đường Hựu Đình nhiều hơn, vẻ xấc xược trong quá khứ đã không còn. Anh lúc nào cũng đeo chiếc lắc tay mà Triệu Thừa Trác tặng, tuy nhiên không một người dẫn chương trình nào dám nhắc đến chuyện đó. Khi bị hỏi những câu nhạy cảm, anh luôn có thói quen vuốt vuốt sợi dây.
Người hâm mộ bàn tán sự trở lại mạnh mẽ của Đường Hựu Đình, trong một thời gian ngắn, những cụm từ khóa
Legend giải tán

Đường Hựu Đình và Triệu Thừa Trác
,
Triệu Thừa Trác tự sát
được tìm kiếm nhiều nhất trên internet.

Horizon
vừa ra mắt một tuần đã dành được vị trí số một trong bảng xếp hạng nhạc Pop của Trung Quốc.
Tuần thứ hai, trở thành ca khúc vàng được tìm kiếm nhiều nhất trên Internet, đứng thứ năm trong bảng xếp hạng các ca khúc ăn khách nhất châu Á.
Tuần thứ ba vươn lên vị trí số một Châu Á.
Tuần thứ tư, MV của
Horizon
được cư dân mạng bình chọn là MV được yêu thích nhất, Đường Hựu Đình được bình chọn là ca sĩ được chào đón nhất.
Tuần thứ năm, lượng phát hành single
Horizon
vượt mốc hai mươi vạn…
Trong suốt hai tuần lễ, Đường Hựu Đình và album mới của anh áp đảo trên các chương trình truyền hình và mạng Internet. Sau những sóng gió vì chuyện Triệu Thừa Trác tự sát và ban nhạc giải tán, Đường Hựu Đình, với sự giúp đỡ mạnh mẽ của bộ phận truyền thông của Vĩnh Thành, đã quay trở lại sân khấu một cách thành công với hình tượng hoàn hảo, đem đến cho ngành giải trí một cơn bão mới.
Trong khi Đường Hựu Đình bận rộn với việc ra mắt album mới thì Minh Vi lại có một kì nghỉ Tết an nhàn và thoải mái.
Công ty cho nghỉ một tuần, cô và bà Vương sau khi đến thăm mộ người cha quá cố, đã về quên ngoại chơi. Ở thị trấn nhỏ đó, Minh Vi đã quen với cậu mợ, biết thêm các chị em họ của mình, còn có cả những người họ hàng xa mà cô không thể nào nhớ hết thứ bậc.
Họ hàng ngay lập tức phát hiện Minh Vi đã bước vào ngành giải trí. Từ hôm đó hễ có người nào tới chơi, bà Vương rất sung sướng mở lại MV có con gái mình đóng trong đó cho họ xem.
– Minh Vi nhà chúng ta xuất hiện nhiều nhất đúng không?
– Không, không, nó chỉ diễn một vai phụ thôi.
– Nó xinh nhất đúng không?
– Đâu nào? Mấy con bé trong đó cũng xinh mà.
– Được diễn chung với ngôi sao lớn đương nhiên là tốt rồi. Tuy nhiên sau này Minh Vi có nổi tiếng hay không cũng khó nói lắm.
Những người họ hàng không ai là không tỏ ra ngưỡng mộ:
– Giờ thím cũng coi như được mở mày mở mặt rồi, sau này có thể hưởng phúc từ con gái. Minh Vi à, sau này cháu trở thành ngôi sao lớn cũng đừng lờ những người họ hàng nghèo chúng ta đây nhé.
Sau khi trở về thành phố, Minh Vi hẹn hai chị em Giai Ni đến chơi.
Tống Mẫn vừa gặp đã hỏi ngay:
– Em đã được Cố Thành Quân ký tên cho chưa?
– Ngay cả người còn không gặp, em làm sao lấy chữ kí của anh ta được? – Minh Vi cười xin lỗi. – Chữ kí của Đường Hựu Đình có được không? Mấy hôm trước anh ta rất hào phóng kí cho em cả chục chữ, đều là ký tên trên các tờ rơi quảng cáo album mới.
– Ôi đây đúng là bản sưu tập. – Tống Mẫn nhào ngay lên.
Minh Vi có bản DVD của album
Horizon
, hình ảnh rõ nét hơn nhiều so với bản phát trên Internet. Chị em Giai Ni xem xong, vui mừng tới mức nhảy múa loạn xạ.
– Trước đây chỉ biết Đường Hựu Đình giỏi viết nhạc, không ngờ ca từ của anh ấy cũng hay đến vậy. – Giai Ni cầm chiếc CD lên tán thưởng.
Tống Mẫn nói:
– Trước đây việc viết lời là của Triệu Thừa Trác. Giờ Triệu Thừa Trác chết rồi, anh ấy dĩ nhiên là phải tự mình làm.
– Ôi, chị nói xem từ
em
ở trong bài hát đó có phải là chỉ Triệu Thừa Trác hay không? – Giai Ni bắt đầu liên tưởng lan man đến tận mây xanh. – Chị xem đi, lời lẽ trong bài hát đều là kí ức về
em
, mang theo trái tim của
em
để lên đường. Đây chẳng phải sau khi Triệu Thừa Trác chết đi, anh ấy gánh vác di nguyện của Triệu Thừa Trác để tiếp tục phấn đấu vươn lên hay sao?
– Chắc chắn là Thừa Trác! – Tống Mẫn nói như đinh đóng cột. – Đường Hựu Đình cũng luôn đeo sợi lắc bạc của Thừa Trác tặng còn gì?
Minh Vi cuối cùng cũng cảm thấy tò mò, chen vào hỏi:
– Anh chàng Triệu Thừa Trác đó có đúng là tự sát chết không?
– Đúng vậy. – Tống Mẫn thở dài một tiếng. – Là tự sát bằng khí gas. Hôm đó, khi trợ lý của anh ấy thấy có dấu hiệu bất thường, đã xô cửa vào cấp cứu nhưng không kịp.
– Đó chưa phải phần kinh khủng nhất. – Giai Ni bổ sung. – Khi đó Đường Hựu Đình đang cùng với các thành viên khác trong ban nhạc biểu diễn bên ngoài, công ty sợ ảnh hưởng đến show diễn nên giấu kín không cho họ biết. Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, một tay phóng viên lắm lời đã hỏi Đường Hựu Đình có biết việc Triệu Thừa Trác tự tử không?
Đường Hựu Đình đã nổi giận đùng đùng với phóng viên đó, nói
các người đừng có nói bậy, tối hôm qua tôi vẫn gọi điện cho cậu ấy, cậu ấy rất đang bình thường

– Vậy… sau đó thì sao? – Minh Vi nghe thấy vậy hơi ngẩn ra. Thời điểm Triệu Thừa Trác tự sát rồi sau đó là Legend giải tán, Cố Thành Quân đang đóng phim
Mùa hạ cuối
nên Minh Vi cũng theo chồng đến trường quay, chỉ biết đại khái về sự việc này.
– Sau đó, bọn Đường Hựu Đình quay lại hậu trường mới được công ty cho biết. Bọn họ đã đi thẳng từ nơi biểu diễn ra sân bay, nghe nói khi vừa xuống đã tới thẳng nhà xác bệnh viện, sau đó nữa thì… Mấy tháng sau đám tang Triệu Thừa Trác, Legend tuyên bố giả tán.
– Các fan hâm mộ đều không muốn Legend giải tán, có tin đông rằng chính Đường Hựu Đình là người muốn vậy. Thế nên không ít fan hâm mộ rất hận anh ấy. – Tống Mẫn nói.
– Bây giờ mình đã hiểu. – Giai Ni lật chiếc đĩa trong tay lên. – Legend khi không còn Triệu Thừa Trác nữa đã không còn là Legend, việc giải tán là điều không tránh khỏi. Bọn họ đã trở thành truyền thuyết, sự huy hoàng đó không bao giờ tái hiện nữa.
Minh Vi khẽ vuốt lên những dòng chữ in trên tập lời bài hát, trong đầu chợt hiện lên hình ảnh Đường Hựu Đình ngồi một mình ngoài lan can viết lời.
Có người từng nói với anh ấy rằng muốn đi nghỉ bên bờ biển. Anh ấy chưa bao giờ quên chuyện đó.
Kì nghỉ kết thúc, quay trở lại công ty, việc đầu tiên nhóm thực tập sinh cùng lứa với Minh Vi tiếp nhận là sắp xếp lại người ở phòng ký túc.
Trải qua mấy tháng đào tạo, một số người đã bị loại vì không qua kì sát hạch, cũng có những người chủ động xin rút, ký túc xá trở nên vắng hơn. Để tiết kiệm, công ty đã bố trí lại, chuyển người vào vị trí trống. Phòng của Minh Vi cũng không tránh khỏi bị phân tán.
Vì mới có một thời gian ngắn nên tình cảm của mọi người chưa quá sâu sắc, lại ít nhiều xảy ra chuyện ghen ghét hiềm tị, nên đám bạn cùng phòng với Minh Vi không hề buồn bã hay lưu luyến, ngoan ngoãn thu dọn hành lý của mình.
Minh Vi và Tô Khả Tinh bị chuyển về hai phòng khác nhau.
Tình bạn giữa đám con gái thường mỏng manh. Sau lần casting cho MV năm ngoái, tuy bên ngoài Tô Khả Tinh và Minh Vi vẫn duy trì tình bạn tốt nhưng bản chất bên trong đã khác, không thể như trước. Từ nay trở đi, mỗi người một nẻo, không còn vì tình bạn mà phải e ngại những chuyện tính toán, cạnh tranh.
Như vậy cũng tốt, Minh Vi nghĩ, cả hai đều cảm thấy thoải mái trong lòng.
– Tháng sau sẽ diễn MV mới cho nhóm
Cực quang Boy
– Khi chia tay nhau, Tô Khả Tinh nói với Minh Vi. – Khác với MV của Đường Hựu Đình, ở đây chỉ mình là nhân vật nữ chính thôi.
– Thế à? Cố lên nhé. – Minh Vi mỉm cười. – Bảy anh chàng đẹp trai vây quanh cậu, thật may mắn.
– Mình dĩ nhiên phải cố gắng rồi. – Tô Khả Tinh cũng cười nhạt. – Chỉ có điều, sau này sẽ không có cậu trực nhật thay cho mình, cảm thấy hơi tiếc.
Bọn trẻ bây giờ phát triển tâm lý nhanh thật. Khẩu khí sặc mùi súng đạn, tới bà chị như cô cũng không đối phó kịp. Lúc trước không hiểu sao cô lại nghĩ Tô Khả Tinh là một cô gái ngây thơ thuần khiết? Chứng tỏ Trương Minh Vi sống đến hai kiếp rồi vẫn không có mắt nhìn người, nên bị thiệt thòi cũng phải.
– Nếu có chuyện gì gấp cứ đến tìm mình. – Minh Vi cười hết sức khoan dung, đưa tay ra ôm Tô Khả Tinh một cách thân tình. – Chúng ta cố gắng sau này có thể đóng chung một bộ phim nhé.
Theo thông báo, Minh Vi bị chuyển sang phòng ký túc mới, vừa đẩy cửa vào đã nhận ra ngay một khuôn mặt quen thuộc.
Chung Thiên Dao còn chưa chào cô đã nói luôn:
Người nào đến trước thì được chọn. Mình đến trước, chỗ bên cửa sổ là của mình

Dù thấy Chung Thiên Dao ngang ngược như vậy nhưng Minh Vi cũng không giận, chỉ đặt hành lý xuống, thở phào một tiếng rồi cười vui vẻ.
Những ngày sau đó lại là những ngày luyện tập nhàm chán đối với thực tập sinh, việc lên lớp và đến phòng tập chiếm hầu hết thời gian. Thỉnh thoảng có cơ hội nhận được quảng cáo trên báo, mấy đứa con gái cùng tranh nhau vài suất. Với ngoại hình xinh đẹp và thuần khiết nên Minh Vi được các công ty quảng cáo rất thích, nếu có năm cơ hội, cô phải nhận được ba. Riêng việc này cũng đủ để người khác ghen tị.
Trời vừa ấm lên vài ngày đã gặp ngay đợt không khí lạnh cuối xuân. Trong khu ký túc xuất hiện nhiều người bị cúm, Minh Vi cũng thuộc số đó. Vì uống thuốc vào nên thấy buồn ngủ, nên cô xin nghỉ nửa ngày, ở trong phòng nghỉ ngơi. Đang chìm vào giấc ngủ nặng nề, chợt nghe tiếng chuông điện thoại reo như còi cứu hỏa.
Minh Vi mơ màng nhận điện thoại, lập tức nghe thấy giọng chị Lưu bên tổ nghệ sĩ nói toáng:
– Chu Minh Vi em đang làm trò gì vậy? Sao xin nghỉ đúng hôm nay? Thôi được rồi, cho em mười lăm phút, mau chuẩn bị nhanh, có bộ phim truyền hình casting đấy.
– Ôi… – Minh Vi gãi gãi đầu. – A?
– A cái gì mà a? Mau chuẩn bị đi. Mười lăm phút nữa chị sẽ đến đón em bên dưới ký túc xá.
Minh Vi tắt điện thoại xong cũng không thể tin nổi.
Chị Lưu bên tổ nghệ sĩ là người phụ trách điều động thực tập sinh, tính tình nóng nảy, nhiều nhân viên nam phải nhường chị ấy vài phần, còn đám thực tập sinh đứa nào cũng sợ. Minh Vi giờ không còn như khi trước nữa, không thể coi mình như chủ nhà, cũng phải thuận theo đám đông, luôn tỏ ra là một thực tập sinh biết nghe lời trước mặt chị ta.
– Biết là đi casting sao không ăn mặc cẩn thận. – Chị Lưu vừa thấy Minh Vi đã bắt đầu quở trách. – Bị cảm à? Sao lại bị cúm đúng lúc này. Khi thử vai cố gắng nhịn lại cho tôi, đừng có sịt mũi biết chưa?
Minh Vi hỏi bóng gió:
– Chị Lưu, sao bên đó họ lại chọn em?
– Bên công ty giới thiệu vài người, đạo diễn chọn đúng cô. – Chị Lưu đáp. – Nói là xem MV của Đường Hựu Đình, cảm thấy hình tượng của cô thích hợp.
– Vậy, là vai gì ạ?
– Vai diễn này không lớn lắm, cũng không thuộc phần quan trọng của bộ phim, tuy nhiên có mấy phần đóng cặp đôi với nam chính. Cô biết nhân vật nam chính đó là ai không? – Chị Lưu cười hai tiếng làm ra vẻ thần bí. – Là Cố Thành Quân.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ảnh Hậu Tái Sinh.