Chương 112: Đuổi khỏi nhà họ phó
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 603 chữ
- 2022-02-04 07:59:11
Lư Xảo Nghiên nhìn về phía Phó Thiên Thiên, nghiêm khắc nói:
Thiên Thiên, cô còn không mau quỳ xuống xin nhà họ Bùi tha thứ?
Phó Thiên Thiên vẫn đứng yên tại chỗ, thờ ơ liếc nhìn Lư Xảo Nghiên, nói:
Bà đúng thật là mẹ kế quốc dân.
Thấy vẻ bướng bỉnh của Phó Thiên Thiên, Phó Minh Thanh tái mặt, đập tay lên bàn một cái, cùng với tiếng
rầm
là giọng trách mắng đẩy giận dữ của ông ta:
Thiên Thiên, con còn không biết sai, quỳ xuống ngay lập tức!
Khóe miệng Phó Thiên Thiên mỉa mai nhếch lên.
Tôi không sai, đương nhiên sẽ không quỳ.
Bấy giờ Trần Quang Hải quỳ dưới đất, không ngừng cầu xin mọi người:
Đều là lỗi của tôi, tôi sai rồi, không liên quan đến cô Cả, đều là do tôi đã dụ dỗ cô Cả! Xin các người hãy tha cho cô Cả, mọi tội lỗi tôi xin một mình gánh chịu!
.
Phó Linh Nguyệt nhìn Phó Thiên Thiên với vẻ mặt đầy đau khổ:
Chị, bây giờ nhân chứng vật chứng đều đã ở đây, mọi người cũng đã nhìn thấy cả rồi.
Chị...
sao chị có thể làm ra chuyện như vậy?
Phó Thiên Thiên nhìn thẳng vào Trần Quang Hải đang quỳ dưới đất, ánh mắt lạnh lùng và ác liệt.
Trần Quang Hải, anh có biết vu oan cho người khác là phạm tội gì không?
Trước câu chất vấn của Phó Thiên Thiên, Trần Quang Hải chột dạ, hơi rụt người lại, sau đó cắn răng thừa nhận:
Cô Cả, chúng ta thực sự đã sai rồi.
Cô yên tâm, tôi sẽ gánh chịu mọi hậu quả.
Phó Thiên Thiên phì cười thành tiếng.
Hay cho câu
tôi sẽ gánh chịu mọi hậu quả, thể là muốn bôi nhọ tôi rồi.
Lư Xảo Nghiên nói với giọng chế giễu:
Phó Thiên Thiên, bây giờ đã có ảnh chụp làm bằng chứng, cô còn muốn nói người trong ảnh không phải là cô sao? Cô gái trong tấm ảnh có một nốt ruồi son trên ngực trải, mà trên ngực trái của cô cũng có một nốt ruồi son ở cùng vị trí giống như cô gái trong ảnh, cô còn muốn chối?
Phó Thiên Thiên hơi nheo mắt lại.
Cho nên, ý của bà là cô gái trong tấm ảnh thực sự là tôi?
Đúng thế!
Phó Thiên Thiên cúi đầu cười khẩy:
Bà Lư, tôi muốn hỏi một câu, nếu tôi có thể chứng minh có người bắt tay với Trần Quang Hải cùng vu oan hãm hại tôi, thì bà thấy tôi nên xử lý người đó như thế nào?
Lư Xảo Nghiên cau mày.
Phó Thiên Thiên nói vậy là có ý gì? Cô đã nắm được chứng cứ gì sao? Nhưng đây là kế hoạch bất ngờ của bà ta, sao Phó Thiên Thiên có thể có chứng cứ cho được?
Cô còn có thể chứng minh thế nào?
Phó Thiên Thiên nhìn thẳng vào mắt Lư Xảo Nghiên, đáp:
Tôi nói là nếu như, nếu như tôi có thể chứng minh được.
Bà Lư, tôi yêu cầu đuổi người đã cùng Trần Quang Hải vu oan hãm hại tôi ra khỏi nhà họ Phó, đồng thời...
giao cho cảnh sát xử lí với tội danh vu cáo hãm hại người khác.
Đối mặt với ánh mắt của Phó Thiên Thiên, Lư Xảo Nghiên hơi chột dạ.
Nhưng bà ta nghĩ, Phó Thiên Thiên sẽ không chứng minh được bản thân mình trong sạch đầu, bèn đắc ý nói:
Được thôi, chỉ cần cô có thể chứng minh được thì cứ xử lý theo cách vừa rồi cô đã nói.