Chương 119: Đến nhà mà không đáp lễ thì không hay


Bùi Diệp giữ chặt lấy vòng eo thon của Phó Thiên Thiên, cảm nhận đường cong tinh tế của cô dưới lòng bàn tay, nở nụ cười gian manh, tiếp tục ghé sát vào cô hơn, cho đến khi mũi hai người chạm vào nhau:
Thiên Thiên, anh bảo em dùng mưu kế, em lại trực tiếp ra lệnh cho anh giao đồ ra, thế này là phạm quy nhé.
Khoảng cách giữa hai người quá gần.

Phó Thiên Thiên muốn lùi lại phía sau, nhưng sau lưng lại là vách tường.

Phía trước là cơ thể nóng như lửa đốt của Bùi Diệp, sau lưng là vách tường lạnh lẽo, bị kẹp ở giữa, Phó Thiên Thiên có cảm giác bản thân như đang ở trong tình thế nước sôi lửa bỏng.


Buông tôi ra! Tôi không cần quyển sách này nữa!
Cô cảm thấy việc kéo giãn khoảng cách với Bùi Diệp là điều cô muốn làm hơn so với việc lấy lại quyển
Binh Pháp Tôn Tử
kia.


Thiên Thiên, đây không giống với tính cách của em, em vốn làm việc gì cũng muốn làm đến nơi đến chốn.

Chưa lấy được sách mà em đã muốn từ bỏ rồi sao?
Người đàn ông này quả là rất phiền phức, nhất là cái miệng của anh, cứ nói không ngừng.

Phó Thiên Thiên mất kiên nhẫn, cúi đầu xuống hôn lên môi Bùi Diệp.

Tuy nhiên, cô phát hiện ra trong khoảnh khắc cô hồn anh, người Bùi Diệp đột nhiên cứng ngắc, biểu cảm trên mặt cũng sửng sốt.

Phó Thiên khẽ nhướng mày.

Ngay vào lúc này...

Cô nhân cơ hội vươn tay lên, lấy lại quyển
Binh Pháp Tôn Tử
mà Bùi Diệp giấu sau người.

Trong nháy mắt lấy lại được quyển sách, Phó Thiên Thiên mừng thầm trong bụng, sau đó dời môi mình khỏi môi Bùi Diệp, kết thúc nụ hôn.

Bùi Diệp đã tỉnh táo lại, hai đốm lửa bừng lên trong mắt.

Anh nhìn thấy dáng vẻ như hồ ly tinh quái trong đáy mắt Phó Thiên Thiên, khóe miệng anh ranh mãnh nhếch lên.


Có qua mà không có lại thì thật bất lịch sự.
Nói rồi, Bùi Diệp nâng cằm Phó Thiên Thiên lên, cúi đầu hôn cô.

Khác với nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước vừa rồi của Phó Thiên Thiên, nụ hôn này của anh rất ngông cuồng và nồng nhiệt.

Cô đã bị hôn! Đã có kinh nghiệm của nụ hôn lần trước, Phó Thiên Thiên liền phản ứng lại, hai tay toan đẩy Bùi Diệp ra.

Nhưng Bùi Diệp phản ứng nhanh hơn, hai tay anh nắm lấy hai cổ tay của Phó Thiên Thiên, buộc cô phải đón nhận nụ hôn này.

Phó Thiên Thiên nhấc chân lên muốn tấn công Bùi Diệp, anh lại nhanh chóng tránh được, đồng thời cũng dùng đầu gối để chặn cô lại, sau đó nhân cơ hội hôn sâu hơn.

Giãy giụa mấy lần liền, Phó Thiên Thiên đã thở hồng hộc, không còn sức chống cự nữa.

Bùi Diệp càng hôn cô thoải mái hơn.

Phó Thiên Thiên trừng mắt với anh.

Người đàn ông đáng ghét, lại thừa cơ để sàm sỡ cô.

Có điều, chỉ ở trong trạng thái bị động thế này không phải là tác phong của Phó Thiên Thiên.

Khi Bùi Diệp chiếm lấy môi cô, Phó Thiên Thiên thình lình phản công.

Bùi Diệp khẽ nhướng mày, triển khai thế
môi lưỡi giằng co
với cô.

Hai người đều muốn ngăn chặn nhau, nắm quyền kiểm soát.

Hai tay Bùi Diệp vốn đang nắm lấy cổ tay Phó Thiên Thiên, cuối cùng trở thành một tay ôm vòng lấy eo cô, tay kia giữ chặt gáy cô.

Còn hai tay của Phó Thiên Thiên vòng qua sau gáy Bùi Diệp, hai người hôn nhau khó tách rời.

Quyển sách
Binh Pháp Tôn Tử
mà Phó Thiên Thiên lấy lại được đã bị cô vứt xuống dưới sàn nhà từ lúc nào chẳng hay.

Không biết trôi qua bao lâu, có tiếng gõ cửa phòng vang lên.

Giọng nói của Bùi Hạo vang lên bên ngoài cửa phòng:
Anh, có điện thoại khẩn cấp cần anh nghe máy!
Phó Thiên Thiên và Bùi Diệp đang say sưa áp chế nhau lập tức dừng lại, cũng không biết cả hai đã lăn lên trên giường từ lúc nào.

Bùi Diệp lưu luyến liểm nhẹ cánh môi sưng đỏ của Phó Thiên Thiên, sau đó rời khỏi người cô, đi về phía cửa.

Khi Bùi Diệp mở cửa ra, Bùi Hạo vừa định đưa di động cho anh liền nhận được ánh mắt u ám của anh trai nhà mình.

Anh ta nhanh nhạy liếc nhìn người Bùi Diệp.

Đầu tóc anh hơi rối, Âu phục và cà vạt đều nhăn nhúm, đôi môi sưng lên.

Bùi Hạo lập tức hiểu ra bản thân đã phá ngang chuyện gì.

Anh ta cười ngượng:
Khụ, anh, hay là...

Hai người cứ tiếp tục đi, để lát nữa hãy nghe điện thoại, nhé?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.