Chương 132: Bị chiếm xác


Sau khi vào chùa, Phó Linh Nguyệt giữ một vị sư thầy lại, nói:
Tôi muốn gặp đại sư Viên Tâm của thầy.
Vị sư thầy kia liếc nhìn Phó Linh Nguyệt, đáp với giọng giễu cợt:
Đại sư Viên Tâm là trụ trì của chùa Nam Linh chúng tôi, người ngoài sao có thể muốn gặp là gặp được?
Phó Linh Nguyệt rút một xấp tiền mặt từ trong ngực mình ra dúi vào áo của vị sư thầy:
Sư thầy, làm phiền thầy tạo điều kiện cho.

Tôi thật sự có việc cần thỉnh giáo đại sư.
Ánh mắt của vị sư thầy lóe lên vẻ tham lam, đè một tay xuống áo thầy tăng của mình, sờ nắn độ dày của xấp tiền bên trong áo, hài lòng cười một tiếng.

Lúc nhìn Phó Linh Nguyệt, ánh mắt vị sư thầy đã hiền lành hơn, sau đó liếc nhìn về phía thùng công đức:
Vị thí chủ này, nếu thí chủ có nỗi khổ muốn kể Bồ Tát ắt sẽ nhìn thấy!
Phó Linh Nguyệt hiểu ý sư thầy, sau đó nhét một xấp tiền mặt một trăm tệ dây cộm vào thùng công đức ngay trước mặt các sư thầy khác.

Tiếp đến, sư thầy vừa nãy nói đôi ba câu với sư thầy khác, rồi một sự thầy khác liền nói với Phó Linh Nguyệt:
Thí chủ, mời đi theo tôi.
Lát sau, Phó Linh Nguyệt được đưa tới một phòng thiền nằm phía sau chùa Nam Linh.

Trong phòng thiên lượn lờ khói thuốc lá, một vị sư thầy già mặc áo cà sa đang ngồi bên trong, đưa lưng về phía Phó Linh Nguyệt và sư thầy kia.

Vị sư thầy đó chính là đại sư Viên Tâm.

Sau khi sư thầy kia đi vào nói mấy câu với đại sư Viên Tâm thì quay ra nói với Phó Linh Nguyệt:
Thí chủ, cô có thể vào được rồi.


Phó Linh Nguyệt thấp thỏm đi vào, đứng trước mặt đại sư Viên Tâm, thành kính chắp hai tay trước ngực.


Đại sư Viên Tâm!

Thí chủ muốn cầu xin điều gì?
Phó Linh Nguyệt vội nói:
Đại sư Viên Tâm, là thế này, chị của con bất ngờ đổi tính, dường như trở thành một người khác, hành vi và cử chỉ cũng khác trước rất nhiều.

Cho nên, con muốn xin đại sư Viên Tâm giải đáp nghi ngờ cho con.



Có ngày sinh tháng đẻ của cô ấy không?

Có ạ!
Phó Linh Nguyệt lập tức đưa ra một tờ giấy, bên trên viết ngày và giờ sinh của Phó Thiên Thiên.

Đại sư Viên Tâm nhận lấy tờ giấy mà Phó Linh Nguyệt đưa cho, sau đó nhắm mắt lại và trầm tư.

Phó Linh Nguyệt sốt ruột muốn biết kết quả, nhưng đại sư Viên Tâm đột nhiên nhắm mắt lại, cô ta không dám mở miệng hỏi, chỉ có thể đứng một bên kiên nhẫn chờ đợi.

Chẳng mấy chốc, đại sư Viên Tâm đột nhiên mở mắt ra.

Thấy ông ta đã mở mắt, Phó Linh Nguyệt vội hỏi:
Đại sư, thế nào ạ? Đại sư đã nhìn ra điều gì rồi?

Xem ngày sinh tháng đẻ của người này thì người này bất ngờ đổi tính gần một tháng trước, đúng không?
Đại sư Viên Tâm đột nhiên hỏi lại.

Phó Linh Nguyệt gật đầu:
Đúng ạ!
Khi ấy, cô ta thuê người bắt cóc Phó Thiên Thiên, sau đó Phó Thiên Thiên rơi từ trên lầu xuống.

Sau đó nữa, khi xuất hiện, Phó Thiên Thiên như trở thành một người khác, lúc đó cách bây giờ vừa đúng gần một tháng.


Vậy thì đúng rồi!
Đại sư Viên Tâm nói một câu đầy ẩn ý:
Chính là lúc đó, cô ấy đã bị chiếm xác.
Phó Linh Nguyệt không hiểu ý của ông ta.


Đại sư, chiếm xác là sao ạ?
.


Xem ngày sinh tháng đẻ của người này, người này đã chết vào một tháng trước, người bây giờ là mượn thân xác của cô ấy để sống lại, nhà Phật thường gọi là mượn xác hoàn hồn!
Phó Linh Nguyệt kinh ngạc trừng to mắt.

Nói cách khác, linh hồn trong cơ thể Phó Thiên Thiên bây giờ...

không phải là Phó Thiên Thiên, mà là một người khác.

Cô ta cười nham hiểm:
Đại sư, nếu thầy đã biết chị con bị người ta chiếm xác, vậy nhất định là thầy có thể đuổi được người đã chiếm xác của chị con ra khỏi cơ thể chị ấy, đúng không?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.