Chương 137: Cô cũng nên thay một bộ đồ khác


Anh là đàn ông, sao có thể để người phụ nữ mình yêu nuôi mình được? Anh không nỡ.

Sở Hành và Trịnh Tiên ngồi trên ghế lái và ghế lái phụ đều có suy nghĩ muốn nhảy khỏi xe.

Hai người này có thể đừng thể hiện tình cảm trắng trợn như vậy được không? Hơn nữa, màn thể hiện tình cảm của họ còn thuộc diện cao cấp có thể khiến người ta chết vì nghẹn.

Phim truyền hình cũng không dám diễn như thế, có thể cho dân FA một con đường sống hay không? Bùi Diệp mang theo tâm trạng vui vẻ đến quảng trường Vân Kiều.

Đến trước cổng quảng trường Vân Kiều, Trịnh Tiên xuống xe mở cửa xe cho Phó Thiên Thiên, còn Bùi Diệp theo sau.

Tuy nhiên, Phó Thiên Thiên vừa ra khỏi xe thì chợt một cái bóng màu hồng lao tới như một chú bướm, người đó chưa kịp bổ nhào vào người Phó Thiên Thiên thì đã bị ngăn lại.


Cô à, mời cô lùi ra sau.
Trịnh Tiên thấp giọng nhắc người đó.

Bị ngăn lại, Tăng Nguyệt Nguyệt rất bất mãn.

Sau khi nhìn thấy Trịnh Tiên, Tăng Nguyệt Nguyệt chớp chớp mắt.


Ủa, đội trưởng Trịnh?
Trịnh Tiên cũng nhận ra Tăng Nguyệt Nguyệt, ngạc nhiên hỏi:
Cô Tăng, sao cô lại ở đây?
Gặp lại Tăng Nguyệt Nguyệt, trong mắt Trịnh Tiên có sự vui mừng bất ngờ.

Bởi vì nhận ra Tăng Nguyệt Nguyệt nên Trịnh Tiên không ngăn cản nữa.

Tăng Nguyệt Nguyệt bước lên hai bước, khoác tay Phó Thiên Thiên, cười tít mắt nói:
Hôm nay tôi là phụ tá của Thiên Thiên!


Tăng Nguyệt Nguyệt đảo mắt nhìn Trịnh Tiên từ trên xuống dưới, trong mắt ánh lên vẻ tán thưởng:
Không ngờ anh mặc vest đen lại đẹp trai như vậy!
Mặt Trịnh Tiên đỏ ửng đáng ngờ.


À, cảm ơn!
Bùi Diệp cùng xuống xe với Phó Thiên Thiên, cau mày trừng mắt nhìn Tăng Nguyệt Nguyệt, sau đó kéo tay Phó Thiên Thiên lại, sắc mặt hơi sa sầm.

Tăng Nguyệt Nguyệt đã nhận ra Bùi Diệp đang nhìn chằm chằm vào tay mình.

Cô nổi tính chiếm hữu, bèn khoác hai tay lên cánh tay Phó Thiên Thiên, hất cằm khiêu khích Bùi Diệp.

Quả nhiên, một giây sau, mặt Bùi Diệp càng đen hơn.

Nhìn hành vi khiêu khích Bùi Diệp của Tăng Nguyệt Nguyệt, Trịnh Tiên âm thầm toát mồ hôi thay cho cô ấy.

Sự ghen tuông của Bùi Diệp không phải ở mức bình thường, Tăng Nguyệt Nguyệt khiêu khích Bùi Diệp như vậy, sau này thế nào cũng lãnh đủ.

Còn Phó Thiên Thiên sau khi quan sát Tăng Nguyệt Nguyệt bèn cau mày thật chặt:
Sao cậu lại mặc bộ đồ này tới đây?
Cả đội vệ sĩ đều thống nhất mặc đồ đen, còn Tăng Nguyệt Nguyệt lại mặc cả cây hồng, quả thật là không ăn nhập gì với người của đội vệ sĩ.

Hơn nữa, màu hồng quá bắt mắt.

Tất nhiên là Tăng Nguyệt Nguyệt hiểu ý của Phó Thiên Thiên, Cô cười tít mắt giải thích:
Ôi chao, Thiên Thiên, tư tưởng của cậu quá cổ lỗ sĩ, nếu muốn bảo vệ thị trường, đương nhiên phải ăn mặc sao cho có thể che giấu tại mặt mọi người.

Cậu nhìn đội của cậu kìa, tất cả đều mặc đồ đen, vừa nhìn là biết các cậu là vệ sĩ, sát thủ nhìn thấy các cậu là trốn mất tiêu.

Bọn chúng còn chờ các cậu tới gần bọn chúng hay sao?
Phó Thiên Thiên cảm thấy cô ấy nói rất có lý.

Cách ăn mặc của họ hiện giờ đúng là rất dễ bứt dây động rừng.

Nếu muốn nấp trong tán cây thì trước hết phải làm một chiếc lá.

Đây là việc đội đột kích Hắc Ung thường làm khi thực hiện nhiệm vụ.

Phó Thiên Thiên cúi đầu nhìn lướt qua quần áo của mình, có lẽ...

cô cũng nên thay một bộ đồ khác.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.