Chương 152: Cô chiêu lá ngọc cành vàng vô tích sự


đội trưởng Tử Xa nổi tiếng lại là một người đẹp dáng chuẩn như này.

Bớt nói vớ vẩn đi!
Phó Thiên Thiên tiến lên cực nhanh.

Sau vài đòn, người đàn ông vẫn rất điêu luyện.

Sau khi tóm được cánh tay của Phó Thiên Thiên, hơi thở của hắn ghé sát cô.


Chậc chậc, kỹ năng của đội trưởng Tử Xa thụt lùi rất nhiều.
Phó Thiên Thiên cau chặt mày.

Đúng là cô đã thụt lùi, thậm chí còn không đánh lại được cả Dạ Xoa.

Ánh mắt Phó Thiên Thiên trở nên rét lạnh, cô huých cùi chỏ vào ngực người đàn ông, hắn cười hì hì rồi lùi lại vài bước, sau đó đột nhiên vẩy một nhúm bột trắng vào Phó Thiên Thiên.

Phó Thiên Thiên liền lùi lại, còn người đàn ông đã thừa cơ trốn mất tăm.

Việc buộc bản thân phải sử dụng giác quan thứ sáu sẽ cực kỳ tổn hao sinh lực, cô không thể tập trung sử dụng giác quan thứ sáu vào một người tại thời điểm này.

Dạ Xoa và đàn em của hắn chỉ là một nhóm người trong đó, ngoài ra còn có các sát thủ săn tiền thưởng khác.

Cô nhất định phải ở lại hiện trường chủ trì toàn cục.

Nghĩ tới đây, Phó Thiên Thiên đành phải đi ra khỏi trung tâm thương mại.

Từ xa, Phó Thiên Thiên nhìn thấy Cao Thắng đã phát hiện ra một sát thủ săn tiền thưởng.

Kết quả là không đợi Cao Thống khống chế được sát thủ đó, sát thủ đó đã nhanh chóng cầm súng dí vào sau lưng Cao Thống.

Cao Thống lập tức không dám cử động, sau đó nhân lúc người ở phía sau không đề phòng, hắn quay người lại định không chỉ người đó.

Nhưng hắn chỉ vừa mới di chuyển thì sát thủ đằng sau đã bỏ quặt cánh tay của hắn, làm hắn không tài nào nhúc nhích được.

Nhìn thấy Cao Thống bị người ta khống chế, Phó Thiên Thiên vốn không muốn để ý, nhưng ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng vẫn đi tới.

Đúng lúc nghe thấy tên sát thủ đe dọa Cao Thống:
Còn không ngoan ngoãn thì ông đây bắn chết mày!
Cao Thống lạnh lùng nói:
Mày chính là kẻ chủ mưu đứng sau?



Tao không biết chủ mưu đứng sau gì cả.

Có điều, đám người bên quân đội bọn mày quá vướng víu.

Nếu mày ngoan ngoãn thì tao còn có thể cho mày sống mà nhìn thấy mặt trời ngày mai.

Bằng không...
Tên sát thủ nói với giọng điệu u ám.

Cao Thống còn muốn nói gì nữa thì nhìn thấy Phó Thiên Thiên chắp tay sau lưng đi về phía này.

Hắn hoàn toàn không hy vọng gì vào Phó Thiên Thiên, vì vậy cũng không cầu cứu cố.

Huống hồ, trông dáng vẻ cô chiêu lá ngọc cành vàng vô tích sự của Phó Thiên Thiên, làm sao có thể cứu được hắn? Khi sát thủ và Cao Thống định đi qua Phó Thiên Thiên, cô đột nhiên vỗ vai tên sát thủ một cái.

Tên sát thủ nheo mắt quan sát cô từ trên xuống dưới, rồi ngoác miệng cười lộ ra bộ răng vàng khè, nói với giọng không chuẩn tiếng phổ thông cho lắm:
Người đẹp, muốn bắt chuyện với anh phải không? Hiện giờ anh đang bận, em đợi anh ở đây một lát, lát nữa anh quay lại tìm em nhé!
Dứt lời, tên sát thủ định quay người dẫn Cao Thống đi tiếp về phía trước.

Phó Thiên Thiên hơi nhướng mày.

Quả nhiên, cải trang là chính xác.

Phó Thiên Thiên chỉ cười khẩy một tiếng:
Không cần phải chờ, bây giờ luôn đi!
Tên sát thủ cười chảy nước miếng:
Người đẹp à, anh biết em nôn nóng, em yên tâm, anh sẽ nhanh chóng trở lại thôi.

Đảm bảo lát nữa nhất định sẽ khiến em sung sướng!
Gã vừa nói dứt lời, Phó Thiên Thiên liền bất thình lình duỗi tay ra, giật lấy khẩu súng mà gã giấu dưới chiếc khăn quàng cổ đang chĩa vào Cao Thống.

Thấy cô lấy mất khẩu súng trên tay mình, mặt mày tên sát thủ hơi biến sắc.


Cô là ai?


Phó Thiên Thiên lạnh lùng đáp:
Người khiến anh sung sướng!


Tên sát thủ vung tay tấn công Phó Thiên Thiên rất ác liệt.

Phó Thiên Thiên né tránh rồi tung chân đá mạnh, đá trúng đầu tên sát thủ, khiến gã ngã xuống đất.

Trước khi ngất đi, gã lẩm bẩm một câu:
Đời này tao ghét nhất là quần lót đùi.
.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.