Chương 177: Cô là ai?


Trước khi Phó Thiên Thiên rời đi, Trịnh Tiên đã cố ý dặn cô phải cố quay lại thật nhanh, nếu không có thể Bùi Diệp sẽ không nghe lời, và Phó Thiên Thiên đã đồng ý.

Phó Thiên Thiên vừa đi, sắc mặt của Bùi Diệp liền trở nên u ám.

Lúc này, Trịnh Tiên lại đi vào phòng.


Cậu chủ, bà chủ tới rồi.

Tới đâu rồi?

Đã tới khu nội trú dưới lâu rồi, người bên cạnh bà chủ vừa gọi tới hỏi số phòng bệnh của cậu.


Bùi Diệp nhíu mày:
Được, tôi biết rồi.
Tới đúng lúc thế này, bây giờ Phó Thiên Thiên vừa khéo không ở đây, nhưng không sao, chờ khi nào cô trở lại anh sẽ giới thiệu cô với mẹ anh cũng không muộn.

Bùi Diệp luôn có một linh cảm xấu, như thể hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Tại thang máy bên ngoài phòng bệnh của Bùi Diệp ở khu nội trú, Phó Thiên Thiên đưa Tăng Nguyệt Nguyệt đền ngoài cửa phòng khám, Tăng Nguyệt Nguyệt viện đủ lý do để không vào phòng khám, cuối cùng bị Phó Thiên Thiên đẩy vào.

Đẩy Tăng Nguyệt Nguyệt vào phòng khám xong, Phó Thiên Thiên vội trở lại khu nội trú.

Nhưng vừa về tới bên ngoài thang máy, cô liền thấy một chàng trai trẻ bị một người quật ngã xuống đất, sau đó bị ăn đòn túi bụi.

Tuy rất đau nhưng chàng trai lại không kêu lên.

Một người phụ nữ trung niên ăn mặc tao nhã cao quý, đeo kính râm màu đen đứng ở bên ngoài cửa thang máy.

Trên mặt người phụ nữ hơi nhếch nhác, nhìn bên sườn, sau lưng áo bà ta có dính chút bụi bẩn.

Bà ta giận dữ phủi bụi bẩn ở mông, tức tôi nhìn chàng trai trẻ dưới đất.

Bà ta cúi đầu nhìn dẫu bàn tay in rõ trên ống quần, nghiêm nghị quát:
Dạy dỗ cậu ta đàng hoàng cho tôi!



Vâng, thưa bà chủ!
Gã vệ sĩ gầy gò đáp xong liền giơ chân lên đá vào ngực chàng trai, một khi cú đá đó giáng xuống thì chỉ sợ người bị đá sẽ bị đá gãy xương sườn.

Đúng lúc ấy, một bàn chân bay vút tới, lập tức đá vào bắp chân của gã vệ sĩ gầy gò, đá văng chân của anh ta ra, rồi khom người đỡ chàng trai đang ngã dưới đất dậy.

Gã vệ sĩ gầy gò nhìn Phó Thiên Thiên với vẻ cảnh giác.


Cô là ai? Đồng bọn của cậu ta sao?
Gã vệ sĩ chỉ vào chàng trai trẻ đang được Phó Thiên Thiên dìu.

Phó Thiên Thiên chẳng thèm nhìn gã kia lấy một cái mà chỉ nhìn chàng trai trẻ.

Mặt chàng trai cực kì lo lắng, khoa tay múa chân với Phó Thiên Thiên một hồi.

Nhưng trong mắt gã vệ sĩ gầy gò, những động tác khoa tay múa chân của chàng trai trẻ trông như đang nói với Phó Thiên Thiên rằng bạn nãy anh ta đã bị đánh như thế nào.

Gã vệ sĩ liếc nhìn Phó Thiên Thiên, sau đó phát hiện ra, sau khi chàng trai kia khoa tay gì đó với Phó Thiên Thiên, khi thể của Phó Thiên Thiên liền thay đổi.

Thấy vậy, gã vệ sĩ nhanh chóng tấn công Phó Thiên Thiên.

Cô chỉ cười khẩy một tiếng, giơ chân lên, gã vệ sĩ khẽ rên một tiếng, cả người bị đá văng ra ngoài như diều đứt dây, đập mạnh lưng vào tường.

Thấy thế, nhóm vệ sĩ nhanh chóng đi lên phía trước bao vây Phó Thiên Thiên, còn người giúp việc thì bảo vệ bà Bùi đang hoảng sợ chuẩn bị đi vào thang máy.

Tuy nhiên, bà Bùi còn chưa đi vào thang máy thì Phó Thiên Thiên đầy sát khí đã quật ngã hết toàn bộ vệ sĩ của bà ta, rồi cấp tốc vọt đến bên cạnh thang máy, giơ một cánh tay lên, ngăn bà ta lại.

Bà Bùi giả vờ bình tĩnh đứng thẳng người, hỏi:
Cô...

Rốt cuộc cô muốn làm gì?

Trả lại đồ cho anh ta!
Phó Thiên Thiên lạnh nhạt nói một câu, dừng một lát lại nói thêm bốn chữ:
Còn nữa, xin lỗi!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.