Chương 234: B y giờ ông giết bà ấy đi


Mặt ông ta dữ tợn, hung hãn nhìn những người trước mặt:
Các người không được nhúc nhích, lùi lại, tất cả lùi lại hết!
Trong con ngươi đen như mực của Bùi Diệp lóe lên sát khí khi nhìn người đàn ông đó.

Anh siết chặt hai tay thành nắm đấm, trên trán và mu bàn tay nổi gân xanh.


Ông thả mẹ tôi ra ngay lập tức!
Bùi Diệp nghiêm mặt quát.


Ồ, mày bảo tao thả thì tao phải thả sao? Mày nghĩ mày là ai?
Nét mặt người đàn ông dữ tợn.

Sắc mặt của bà Bùi trắng bệch, luống cuống nói:
Ông là ai? Ông có biết bắt cóc là phạm pháp không?

Phạm pháp thì sao? Công ty của tôi phá sản, vợ con bỏ đi mất, tôi còn gì đáng bận tâm nào?

Ông bắt cóc mẹ tôi là muốn gì?
Bùi Diệp nén lửa giận, trầm giọng chất vấn, nhìn chằm chằm vào người đàn ông với ánh mắt dữ tợn.


Tao muốn gì à? Đương nhiên là muốn lấy mạng của mày rồi! Nếu không tại mày thì sao công ty của tao lại phá sản, sao vợ con tao lại đi theo người khác?
Người đàn ông hung dữ nhìn Bùi Diệp, ánh mắt tóe lửa:
Bùi Diệp, nếu mày cần mạng sống của mẹ mày thì tự mày tới đây, đổi lấy mạng của mẹ mày đi.
Trong lòng bà Bùi cực kì khiếp sợ, nhưng nghe đối phương muốn lấy mạng của Bùi Diệp, vẻ mặt của bà liền thay đổi.


Không được, ông có thể giết tôi, nhưng ông không được lấy mạng của con trai tôi!
Bà Bùi lập tức hét lên với Bùi Diệp:
Diệp, con đừng nghe lời ông ta, con không được qua đây!
Vì người đàn ông kia lôi bà Bùi nấp ở nơi người khác khó mà đánh lén nên bây giờ những vệ sĩ kia đều không thể làm gì được.

Sắc mặt Bùi Diệp càng lúc càng khó coi.

Phó Thiên Thiên dán mắt vào tay của người đàn ông, thấy rõ tay ông ta đang run rẩy.

Cô cau mày quan sát ông ta từ trên xuống dưới một lượt.

Khi Bùi Diệp đang định nói gì đó, Phó Thiên Thiên đột nhiên đứng ra.


Ông vừa nói là ông muốn giết bà già này?
Phó Thiên Thiên lạnh lùng lên tiếng.

Bà già?

Bà Bùi tức đến tái mặt.


Phó Thiên Thiên, cô gọi ai là bà già đấy? Năm nay tôi mới 59 tuổi thôi nhé!
Bà Bùi tức giận quát Phó Thiên Thiên:
Đừng tưởng cô quyến rũ được con trai tôi, để nó đính hôn với cô là cô có thể cưới được con trai tôi.

Dù tôi có chết, có biến thành ác quỷ cũng sẽ không để cô bước chân vào nhà họ Bùi đầu!


Người đàn ông cau mày nhìn Phó Thiên Thiên.

Cô hơi nhếch khóe môi, khẽ nói:
Được, vậy thì bà chết đi.
Bùi Diệp đứng bên cạnh Phó Thiên Thiên cũng cau mày theo.

Phó Thiên Thiên nói câu này không phải là đang cố ý chọc giận bà Bùi sao?

Quả nhiên, bà Bùi càng lúc càng tức giận hơn.


Cô! Phó Thiên Thiên, đổ hổ ly tinh nhà cô, quả nhiên là cô muốn tôi chết mà! Diệp, con nghe thấy cả rồi chứ? Đây chính là bộ mặt thật của cô gái này đấy! Quả là lòng dạ độc ác.

Sao con có thể thích loại con gái này chứ?


Vì kích động nên bà Bùi không ngừng giãy giụa, người đàn ông đã sắp không giữ nổi bà, thế là bực mình khóa chặt lấy cánh tay của bà, đe dọa:
Đừng lộn xộn nữa! Nếu không tôi sẽ giết bà ta ngay bây giờ đấy.
Phó Thiên Thiên vừa nói vừa thong thả bước tới.

Đôi mắt sắc bén của cô nhìn vào mắt người đàn ông, nhân từng chữ:
Không phải ông nói muốn giết bà ấy sao? Bây giờ ông giết bà ấy đi!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.