Chương 343: Cho mượn người
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 732 chữ
- 2022-02-06 12:00:08
chỉ có Tử Xa!
Nghĩ tới đây, Bạch Khấu nắm chặt hai bàn tay để xuôi bên người, đốt ngón tay kêu
răng rắc
vì dùng sức.
Chỉ ba giây là Bạch Khấu đã từ từ thả lỏng hai tay, nhìn Tần Hàng bằng ánh mắt giải quyết việc chung.
Thị trưởng Tần, lần này tôi đến là muốn xin thị trưởng Tần cho mượn người.
Mượn người?
Tần Hàng khó hiểu nhìn cô ta.
Bạch Khấu gật đầu:
Vâng, mượn người!
Mượn ai?
Bạch Khấu mỉm cười đáp:
Vương An Dương.
Tần Hàng cau mày:
Cô nói là cô muốn mượn Vương An Dương? Mượn cậu ta làm gì?
Bạch Khẩu trịnh trọng trả lời:
Về chuyện của Viện nghiên cứu Sinh học Tương lai, tôi tin rằng Thị trưởng Tần cũng đã nghe về nó.
Vì đó là một cuộc tấn công khủng bố nên cảnh sát không thể ngăn chặn.
Đội đột kích Hắc Ung của chúng tôi có trách nhiệm trong việc này.
Tuy nhiên gần đây, đội trưởng cao và đội trưởng Cát của đội đột kích Hắc Ung liên tục gặp chuyện, dưới tay tôi tạm thời không có tiểu đội trưởng nào đáng tin cậy.
Dừng một lát, Bạch Khấu mới nói tiếp:
Còn Vương An Dương là người từng được Tử Xa tin tưởng nhất, hơn nữa...
thực lực của anh ta tương đương với đội trưởng Cao.
Nếu anh ta có thể tham gia nhiệm vụ lần này, tỷ lệ ngăn chặn vụ tấn công khủng bố cũng tăng lên.
Tôi muốn mượn anh ta cũng là để bảo vệ người dân Vân Thành.
Đây cũng là tâm nguyện của Từ Xa lúc trước, tin rằng...
thị trưởng Tần nhất định sẽ không từ chối tôi nhỉ?
Trước đó, Bạch Khẩu đã biết tin Phó Thiên Thiên vẫn còn sống, nhưng cô ta vẫn luôn nghi ngờ, rốt cuộc là ai đã giúp Phó Thiên Thiên.
Cô ta đã thăm dò Ngô Danh và mấy đội viên cũ trong đội, nhưng tạm thời vẫn chưa phát hiện ra manh mối.
Sau đó, cô ta đặt nghi vấn ở Vương An Dương, nhưng thấy Tần Hàng vẫn tỏ ra chán nản như trước, có lẽ anh vẫn chưa biết Phó Thiên Thiên là Tử Xa.
Vương An Dương là người của Tần Hàng, nếu anh ta biết Phó Thiên Thiên là Tử Xa, chẳng lẽ anh ta lại không nói cho Tân Hàng biết? Có lẽ, chuyện Phó Thiên Thiên sống lại chỉ là điều bất ngờ.
Cô ta thực sự căm ghét điều bất ngờ.
Tuy nhiên, cô ta hiểu sâu sắc rằng, việc Vương An Dương nói ra sự thật chỉ là chuyện sớm muộn, nếu vậy...
cô ta sẽ mượn cơ hội này để giết chết Vương An Dương.
Nhìn dáng vẻ cau mày của Tần Hàng, Bạch Khấu hơi nhếch miệng.
Cô ta biết, chỉ cần liên quan đến Tử Xa và người dân Vân Thành, Tần Hàng nhất định sẽ không từ chối.
Lát sau, Tần Hàng ngẩng đầu nhìn cô ta:
Được, tôi đồng ý với cô.
Bạch Khấu nở nụ cười, nhìn Tần Hàng, cảm kích nói:
Tôi thay mặt Viện nghiên cứu sinh học Tương lai và người dân Vân Thành cảm ơn thị trưởng Tẩn.
Tần Hàng vừa dứt lời, điện thoại di động của anh liền đổ chuông.
Bạch Khấu biết ý, nói:
Vậy tôi về trước, sau này tôi sẽ liên hệ với thị trưởng sau.
Được.
Lúc Tần Hàng nhận điện thoại, Bạch Khẩu quay người đi ra ngoài.
Cô ta rời khỏi phòng làm việc của Tần Hàng, đi ngang qua bên cạnh Vương An Dương, nhìn anh ta đầy ẩn ý, sau đó rời đi thẳng.
Vương An Dương chau mày nhìn bóng lưng Bạch Khẩu, cảm thấy cái nhìn vừa rồi khiến anh ta rùng mình.
Một lúc sau, Tần Hàng ở trong phòng làm việc đã nghe điện thoại xong, liền gọi:
Vương An Dương!
Vương An Dương đi vào, cung kính đứng ở trước bàn làm việc:
Thị trưởng.
Tần Hàng chống hai tay trên bàn, nghiêm nghị nhìn anh ta:
Chắc cậu cũng nghe thấy cuộc nói chuyện lúc nãy của tôi và đội trưởng Bạch.
Tôi mong cậu có thể phối hợp hành động với đội đột kích Hắc Ung.
Vâng!
Việc cho anh ta tham gia hành động với đội đột kích Hắc Ủng có thể giúp anh ta thâm nhập vào nội bộ kẻ thù, đây chính là điều anh ta mong muốn.