Chương 433: Chỉ có một cái giường


Trong trí nhớ của Phó Thiên Thiên trước kia ở trong đầu cô, nhà giàu sẽ yêu cầu người phụ nữ từ bỏ tất cả sự nghiệp của mình sau khi kết hôn và ở nhà làm nội trợ.

Trước đây, ba Bùi Diệp đến tìm cô cũng là để bảo cô từ bỏ việc làm quân nhân.

Bây giờ Bùi Diệp lại nói là anh tôn trọng cô và ủng hộ mọi quyết định của cô trước mặt mọi người, sẽ không yêu cầu cô phải thay đổi bất cứ điều gì.

Việc này quả thật khiến cô cảm thấy hơi rung động.

Mặc dù thỉnh thoảng anh sẽ nói những lời ngon tiếng ngọt nhưng trước mặt người ngoài, xưa nay anh luôn suy nghĩ cặn kẽ rồi mới nói.

Lần trước ở trong phòng bệnh, có lẽ Phó Thiên Thiên còn tưởng là anh cố ý an ủi cô, nhưng bây giờ...

Trong lòng cô vô cùng chấn động, không ngờ Bùi Diệp lại nói ra những lời này.

Trái tim cô như bị thứ gì đó quấn chặt lấy,kín mít, không một kẽ hở.

Sắc mặt của Heidi bỗng thay đổi vì lời nói của Bùi Diệp.

Ghen tị...

cô ta thật sự rất ghen tị với Phó Thiên Thiên.

Trước mặt nhiều người như này mà Bùi Diệp lại bày tỏ với Phó Thiên Thiên như thế, yêu chiều Phó Thiên Thiên như thế.

Chưa bao giờ có người đàn ông nào đối xử với cô ta như vậy.

Vốn dĩ cô ta muốn làm Phó Thiên Thiên bẽ mặt sau khi vả mặt Bùi Diệp và để lại khoảng trống trong trái tim hai người họ, tiếp theo sẽ khiến tình cảm của họ thay đổi.

Chưa biết chừng Bùi Diệp sẽ đá Phó Thiên Thiên.

Cô ta hoàn toàn không ngờ là Bùi Diệp lại nói ra những lời đó.

Vẻ mặt bình tĩnh của cô ta gần như vỡ tan trong nháy mắt.

Nhưng trước mặt đông người thế này, Heidi không thể để mình lộ tẩy.

Cô ta cố gắng nặn ra một nụ cười, chân thành nhìn Phó Thiên Thiên, nói:
Cô Phó, anh Bùi thật sự rất tốt với cô, cô thật là hạnh phúc.
Phó Thiên Thiên chỉ thờ ơ nhếch môi với Heidi, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất ngọt ngào.

Sau khi Heidi lên tiếng, các quan chức khác cũng nói chúc mừng.

Bởi vì hành trình buổi chiều sắp bắt đầu ngay bây giờ nên chuyện này cũng chỉ là khúc nhạc đệm sau khi họ gặp nhau và nhanh chóng bị người ta quên mất.

Xế chiều, địa điểm bọn họ đến là khu vực cốt lõi nhất của Tập đoàn Bùi thị, là khu vực mà kỹ thuật viên bình thường đều không thể tiếp xúc.

Ngay cả các quan chức cũng thấy hơi phấn chấn chứ đừng nói đến đoàn đại biểu của nước W đang chộn rộn kia.

Khi phái đoàn đi vào khu vực đó, ánh mắt Phó Thiên Thiên bị thu hút bởi một người tên là Corwen trong phái đoàn.

Cô quét mắt nhìn Corwen, ánh mắt lóe lên vẻ hung ác, nham hiểm.

Corwen không có gì bất thường.

Lúc hắn đi ngang qua cô, Phó Thiên Thiên Thiên tinh mắt thoáng nhìn thấy sợi lông mi trên mắt hắn lóe lên ánh sáng kỳ lạ.

Cô vẫn đang nghĩ xem hắn thu thập tài liệu bằng cách nào, nhưng giờ cô đã biết.

Lúc quay người, cô cố tình đưa lưng về phía nhóm Heidi và khẽ chạm vào lông mi bên mắt trái của Tăng Nguyệt Nguyệt.

Bàn tay để bên hông của Tăng Nguyệt Nguyệt bí mật làm một cử chỉ
OK
với Phó Thiên Thiên, tỏ ý đã biết.

Phó Thiên Thiên và nhóm Bùi Diệp đi dạo một vòng khu vực cốt lõi, sau khi gần như đã xem hết các sản phẩm công nghệ hoàn chỉnh và bán thành phẩm, Tăng Nguyệt Nguyệt đứng cách Heidi không xa vô ý vấp phải một người trong phái đoàn khiến người đó nhào vào Corwen đang đứng bên cạnh.

Tăng Nguyệt Nguyệt vội vàng kéo người kia lên, tay lại giả vờ không còn sức rồi thả người đó lên người Corwen.

Khi người đó ngã vào Corwen một lần nữa, bàn tay lập tức che kín mắt hắn.

Tăng Nguyệt Nguyệt bèn nhân cơ hội, nhanh chóng kéo bàn tay của người đó ra khỏi Corwen.

Vì bị bạn đồng hành che kín mắt mình nên mắt Corwen đau đớn.

Sau khi khó chịu mở mắt ra, hầm hầm đứng lên rồi quát:
Sao anh đi đứng bất cẩn thể hả?
Người nọ bối rối nhìn Corwen:
Tôi xin lỗi, vừa rồi hình như có thứ gì đó vướng vào chân tôi.

Ở đây hoàn toàn bằng phẳng, đâu có thứ gì vướng vào chân anh?

Tôi sai rồi, tôi sai rồi.


Sau khúc nhạc đệm này, mọi người lại tiếp tục đi về phía trước.

Lúc Corwen sắp bước ra khỏi cửa trung tâm, hắn bỗng phát hiện hình như thứ ở trên lông mi hắn đã biến mất.

Đó là một chiếc máy quay nano mini.

Mặt hắn nhất thời biển sắc.

Trước khi xảy ra tai nạn nhỏ lúc nãy, hắn vẫn còn dùng cái máy quay nano mini gắn trên lông mi này để ghi lại hình ảnh trong trung tâm.

Corwen kéo vạt áo Heidi, chỉ vào lông mi của mình.

Sắc mặt Heidi trở nên khó coi.

Cô ta lập tức giả vờ tìm kiếm xung quanh:
Một bên kính áp tròng của tôi bị rơi đâu mất rồi.
Một quan chức quan tâm hỏi:
Cô Heidi, kính áp tròng của cô biến mất khi nào vậy?

Ở chỗ Corwen vừa bị vấp ngã đây thôi.

Lúc đó tôi dụi mắt, hẳn là nó rơi gần đó.
Bùi Diệp:
Trịnh Tiên, anh giúp cô Heidi tìm kính áp tròng đi.
Heidi liền lên tiếng ngăn cản:
Không cần đâu, để trợ lý của tôi tìm là được.

Vừa khéo anh ta cũng thấy hứng thú với khu trưng bày sản phẩm công nghệ cuối cùng ban nãy, muốn xem thêm chút nữa.

Corwen, anh đi đi!


Corwen:
Vâng!


Corwen nhanh chóng quay trở lại.

Tất nhiên là hắn không tìm thấy gì.

Chiếc máy quay nano mini của Corwen đã bị mất, lúc nhóm Heidi rời khỏi Trung tâm khoa học kỹ thuật, sắc mặt người nào người nấy đều rất khó coi.

Bùi Diệp bố trí cho phái đoàn nghỉ lại tại một khách sạn năm sao thuộc Tập đoàn Bùi thị.

Buổi tối khách sạn sẽ tổ chức tiệc rượu.

Thị trưởng Tần và đại diện các doanh nhân giàu có cũng sẽ tham gia bữa tiệc này.

Vì thân phận bây giờ của Phó Thiên Thiên là bà Bùi nên cô phải tham gia bữa tiệc tối nay.

Sau khi đưa nhóm Heidi vào phòng nghỉ, Bùi Diệp kéo Phó Thiên Thiên vào một căn phòng khác ở cùng tầng.

Đây là một căn phòng sang trọng, chỉ có một phòng ngủ, một chiếc giường.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.