Chương 473: Rốt cuộc...


Lúc nhìn thấy cô, bọn chúng hơi hoảng nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại.

Trước đó, bọn chúng đã điều tra, từ xa nhìn vào phòng khách này bằng ống nhòm và chắc chắn rằng Chân Dương đang ở trong phòng ngủ.

Người đàn ông mặt sẹo nhìn về phía phòng ngủ rồi dùng tay ra hiệu cho hai người phía sau, để chúng ở lại đây giữ chân Phó Thiên Thiên, tránh để cô tỉnh lại.

Còn hẳn sẽ đi vào phòng ngủ giải quyết Chân Dương.

Nhưng hắn vừa mới đi được vài bước về phía phòng ngủ thì một giọng nói lạnh như băng vang lên:
Tôi có nói là...

anh có thể vào phòng ngủ sao?
Ba người đàn ông đều nhìn về phía giọng nói phát ra, đó là từ miệng người phụ nữ đang nằm trên sofa.

Phó Thiên Thiên từ từ ngồi dậy, nhìn ba người đàn ông vừa đột nhập vào phòng.

Bọn chúng cảnh giác nhìn cô.

Vì trông cô chẳng khác gì một cô gái trói gà không chặt nên cả ba tên đều không coi cô ra gì.

Người đàn ông mặt sẹo cười gằn rồi sai bảo một tên trong số chúng:
Tiểu A, mày giải quyết con thối tha này cho tao!

Vâng, anh Đao!
Người đàn ông được gọi là Tiểu A nhìn Phó Thiên Thiên với nụ cười xấu xa và dâm đãng:
Anh Đao, trông bà Bùi này có chút nhan sắc đây, em có thể lấy trước...
Người đàn ông mặt sẹo liếc xéo gã đàn em:
Được, nhưng mày phải nhanh lên, nếu không sẽ bị phát hiện đấy.

Anh Đao cứ yên tâm.
Dứt lời, Tiểu A cười tít mắt, đi tới gần Phó Thiên Thiên.

Bàn tay của hắn ta sắp sửa tóm lấy cánh tay cô.

Người đàn ông mặt sẹo và tên đàn em còn lại chuẩn bị đi về phía phòng ngủ.

Tuy nhiên, ngay khi bọn chúng vừa quay người, một tiếng thét thảm thiết đột nhiên vang lên sau lưng.

Hai người nhanh chóng quay đầu lại thì nhìn thấy Tiểu A đang nằm co rúm dưới đất, tay che mắt đầy đau đớn, còn Phó Thiên Thiên thì ngồi vững vàng trên ghế sofa.

Người đàn ông mặt sẹo vội vàng đỡ Tiểu A dậy.

Lúc này chúng nhìn thấy kính nhìn ban đêm của Tiểu A đã bị vỡ tan, những mảnh vỡ găm đầy mắt trái của hắn, coi như đã bị hỏng.

Bấy giờ, cuối cùng người đàn ông mặt sẹo và đồng bọn cũng nhận ra rằng người phụ nữ bị chúng khinh thường không phải là người dễ đối phó.

Phó Thiên Thiên vén chăn lên rồi đứng dậy, khóe miệng thờ ơ nhếch lên.


Tôi vừa nói rồi, không có sự cho phép của tôi, không ai được bước vào phòng ngủ.

Các người không nghe thấy à?
Người đàn ông mặt sẹo nheo mắt nhìn Phó Thiên Thiên.

Khí thế của cô rất mạnh, rõ ràng trông chỉ khoảng 18 tuổi, nhưng sao cô lại có khí thế ngang tàng như vậy? Chỉ vì vừa nãy cô nằm nhắm mắt trên sofa nên hắn không cảm nhận được điều đó.

Bây giờ khi cô đứng lên, sự ngang tàng mới hoàn toàn lộ rõ.

Nhưng bọn chúng hiện đã vào đây, muốn quay ra là điều không thể Huống hồ, cho dù võ nghệ của Phó Thiên Thiên có cao cường, cô cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.

Còn bọn chúng...

thì khác.

Nghĩ vậy, vẻ mặt người đàn ông mặt sẹo càng thêm hung ác và nham hiểm.


Bà Bùi, chúng tôi đến đây chỉ là muốn thằng bé đang ở trong phòng ngủ.

Mong bà Bùi tạo điều kiện thuận lợi, giao thằng bé kia cho chúng tôi.
Người đàn ông mặt sẹo thản nhiên nói.

Phó Thiên Thiên lạnh lùng nhìn hắn:
Nếu tôi không giao thì sao?

Vậy thì cô đừng trách chúng tôi không khách sáo!
Người đàn ông mặt sẹo cười khẩy, sau đó ra hiệu cho hai tên đứng ở hai bên.

Hai tên đó chia ra bao vây cô lại.

Người đàn ông mặt sẹo ra lệnh:
Tiểu A, Tiểu Bắc, xông lên cho tao!

Vâng, anh Đao!
Hắn vừa nói dứt lời, hai tên kia đã lập tức áp sát cô.

Phó Thiên Thiên nhanh nhẹn giẫm mũi chân xuống đất rồi nhảy lên tránh đòn tấn công.

Sau đó cô xoay người đến sau lưng Tiểu A, lợi dụng điểm yếu là con mắt bị thương của hắn ta để đá mạnh vào lưng hắn ta.

Cú đá của cô khiển Tiểu A đập người vào tường.

Thấy vậy, Tiểu Bắc lập tức lao lên.

Phó Thiên Thiên dễ dàng tránh được đòn tấn công của Tiểu Bắc.

Sau hai đòn, cô đá trúng bụng Tiểu Bắc làm hắn ta đập lưng vào tường, rồi ngồi dưới đất ôm ngực hồi lâu mà không bò dậy nổi.

Thấy hai tên đàn em của mình đều bị Phó Thiên Thiên giải quyết, sắc mặt người đàn ông mặt sẹo chợt thay đổi.

Hắn cười lạnh lùng.

Nếu cô ta đã tự tìm đường chết thì không thể trách hắn được.

Hai tay hắn bỗng giơ lên.

Chiếc ghế sofa trong phòng thình lình bay lên, lao về phía Phó Thiên Thiên.

Phó Thiên Thiên cau mày, cấp tốc lăn sang bên cạnh, tránh sự tấn công chiếc ghế.

Ngay sau đó, càng nhiều thứ bay lên và tấn công cô hơn, cô lại tránh được một cách vô cùng nguy hiểm.

Đúng lúc này, một con dao lướt qua bên người Phó Thiên Thiên.

Khi cô đang muốn né tránh, con dao đột nhiên tách ra biến thành hai.

Phó Thiên không kịp đề phòng nên đã bị lưỡi dao rạch một nhát vào bả vai.

Nhìn máu nhuộm đỏ bờ vai, cô đanh mặt lại.

Xem ra tên này cũng có bản lĩnh đây.

Nếu đã như vậy, cô sẽ không khách khí nữa.

Khi nhìn thấy vết cắt trên vai Phó Thiên Thiên, cảm giác đắc ý dâng lên trong lòng người đàn ông mặt sẹo.

Sau đó hắn ném mười mấy ám khí giấu trên người ra để tấn công cô lần nữa.

Song, đúng vào lúc hắn sẵn sàng dùng ám khí tấn công thì bầu không khí trong phòng đột nhiên thay đổi.

Toàn bộ số ám khí hắn bắn ra bỗng dừng lại giữa không trung, như thể bị nhấn công tắc tạm ngừng vậy Sao lại như thế? Người đàn ông mặt sẹo cau mày, nắm chặt hai tay, huy động sức mạnh trong cơ thể, muốn mượn sức mạnh của mình để thúc những ám khí đó tiếp tục bắn về phía Phó Thiên Thiên.

Phó Thiên Thiên cười nhạt.

Cùng với tiếng không khí bị xé toạc, tất cả những đồ vật vốn dĩ bị người đàn ông mặt sẹo điều khiển, bao gồm cả số ám khí hắn mang theo bên người đều bắn ngược trở lại.

Người đàn ông mặt sẹo trơ mắt nhìn những thứ bị hắn điều khiển bay về phía mình.

Hắn nhanh chóng tránh sang bên cạnh nhưng đã muộn, cánh tay hắn đã bị ám khí của chính hắn bắn trúng.

Bản thân lại có thể bị ám khí của mình bắn trúng, đây quả là điều không gì đáng sợ hơn đối với hắn.

Hắn cắn răng nhổ hai món ám khí trên cánh tay xuống.

Khi nhìn về phía trước lần nữa, mặt hắn biển sắc.

Sức mạnh siêu nhiên của Phó Thiên Thiên lại có thể vượt trên cả hắn.


Rốt...

rốt cuộc cô là ai?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.