Chương 524: Em vừa ý là được


Với đầu óc nhạy bén của một doanh nhân, anh nhanh chóng đoán ra cô đang nghĩ gì trong đầu.

Lúc Chung Bình Quân gọi món8, anh nghiêng người dựa khẽ vào ghế của cô:
Hôm đó em đánh bạc có
đã
không?
Cô nhướng mày nhìn anh rồi gật đầu:
Vì kết q3uả cũng khá vừa ý nên coi như cũng đã.

Em vừa ý là được.
Bùi Diệp nhìn ống quần của cô với vẻ đau lòng:
Chỗ bị thương còn9 đau không?
Phó Thiên Thiên thoáng nhìn theo ánh mắt anh, chợt nhớ lại thứ ám khí đã khiến cô bị thương ở chợ đen hôm đó.

Không sao, vết thương đã lành, không để lại sẹo từ lâu rồi.
Cô nói nhẹ như không
Không sao thì tốt.
Nghe cô nói như5 vậy, Tăng Nguyệt Nguyệt mấp máy mỗi định nói gì đó.

Phó Thiên Thiên giống như đã đoán trước được cô nàng sẽ lên tiếng bèn quay đầu liếc nhìn.
Phục vụ lần lượt đặt tất cả các món ăn tinh tế lên bàn.
Mọi người đã bận rộn cả buổi sáng, lúc này đều đã cảm thấy đói.
Nhìn thấy đồ ăn thơm ngon trên bàn, những con sâu tham ăn trong bụng họ đã bị hấp dẫn.
Lúc nhìn thấy vết máu trên chân cô qua camera, anh chỉ muốn băm vằm kẻ đã bắn ám khí vào cô ra thành trăm mảnh.
Đúng là anh đã không bỏ qua cho kẻ đó.
Camera vừa khéo đã quay được mặt của kẻ phóng ám khí.
Nguyên nhân khiến cô bị ngất là vì bị trúng ám khí.
Cô vốn cho rằng vết thương đó chỉ là vết thương bình thường.
Ai ngờ thứ ám khí đó lại có độc.
May mà thủ trưởng Cận đã từng gặp loại độc này, ông đã tìm thuốc giải độc cho cô uống nên cô mới không sao.
Mặc dù đã ổn nhưng vì sức ngẩm của chất độc quá mạnh, cô vẫn phải nằm trên giường hai ngày mới bình phục.
Sau khi hồi phục, cổ nhân lúc được rảnh rỗi đi tìm kẻ phiền phức kia, thế mà kẻ đó đã bốc hơi khỏi chợ đen, không tìm được tung tích.
Hiện tại xem ra là anh vẫn quá nhân từ.
Đáng lẽ anh phải để hẳn chịu thêm hai ngày tra tấn, chứ để hắn đi gặp Diêm Vương sớm như thế, thật là quá hời cho hắn.
Có điều, sau khi Phó Thiên Thiên bị thương, ông chủ Bạch của chợ đen cũng đã sai người đi điều tra kẻ đã ra tay độc ác với cô để xử lý hắn.
Thực lực của cô và ông chủ Bạch kia cũng coi như ngang ngửa.
Chỉ vì mũi ám khí đó đã khiến cô để lộ sơ hở trong lúc giao đấu, sau đó bị ông ta đe dọa đến tính mạng.
Mặc dù anh đã kịp thời chiếu ánh đèn vào mắt ông ta, cứu được thất bại của Phó Thiên Thiên, nhưng chân cô thực sự đã bị thương bởi ám khí.
Tăng Nguyệt Nguyệt cảm nhận được sự cảnh cáo trong mặt cô, liên ngậm miệng.
Bùi Diệp quá thông minh.
Anh lập tức cảm thấy có chuyện gì xảy ra mà anh không biết.
Mấy ngày sau, anh cử người đi điều tra thân phận người nọ, hành hạ cả nhà hắn không ai được yên.
Sau khi chơi đùa người nọ chết đi sống lại, anh cho người băm thây, đưa hắn ra bãi tha ma.
Tất nhiên, anh không nói với Phó Thiên Thiên những chuyện này.
Hành động của ông ta khi đó khiến anh bỏ qua cho ông ta và chợ đen.
Bây giờ xem ra ông ta và chợ đen không thể hoàn toàn thoát khỏi việc có liên quan.
Ha ha...
Hai cô thuộc cùng một quân khu, Tăng Nguyệt Nguyệt hẳn là đã biết được điều gì đó.
Phục vụ đi đến bên cạnh Phó Thiên Thiên, cô bắt đầu gọi món.
Trong lúc đó, Bùi Diệp liếc mắt nhìn Tăng Nguyệt Nguyệt với ánh mắt sặc mùi đe dọa và chất vấn.
Sau khi nói rõ đầu đuôi ngọn ngành, Tăng Nguyệt Nguyệt để điện thoại xuống, chớp chớp mắt xem thực đơn, giả vờ như không biết gì.
Sau đó, cô nhanh chóng gọi nhân viên phục vụ đến gọi món.
Bùi Diệp cầm điện thoại di động xem qua nội dung tin nhắn.
Tăng Nguyệt Nguyệt khẽ liếm môi, cười nói với mọi người:
Đồ ăn đã được đưa lên rồi, chúng ta bắt đầu ăn đi, được không?
Bùi Diệp gật nhẹ đầu:
Bắt đầu đi, mời anh Chung!
Sau khi Chung Bình Quân gắp đồ ăn, Tăng Nguyệt Nguyệt cũng vội vàng gắp đồ ăn đưa vào miệng và ăn rất say sưa thích thú.
Bùi Diệp liên tục gắp những món mà Phó Thiên Thiên thích vào bát của cô một cách tự nhiên.
Anh còn bóc cho cô nửa bát tôm, khiến đám người độc thân có mặt đều phát nghẹn.
Phó Thiên Thiên không biết việc Tăng Nguyệt Nguyệt và Bùi Diệp nhắn tin cho nhau, càng không phát hiện sát khí bốc lên trong mắt anh.
Mọi người đã gọi món xong, nhân viên phục vụ mang theo danh sách các món được gọi.
Chẳng mấy chốc, các món ăn của họ đã được đẩy vào phòng riêng.
Sau khi đọc xong, sắc mặt anh càng u ám hơn.
Hôm ấy khi nhìn thấy có người trong chợ đen phỏng ám khí vào Phó Thiên Thiên, tim anh như vọt lên cổ họng.
Cách màn hình camera, anh cũng có thể cảm nhận được tình thế nguy hiểm lúc đó.
Tăng Nguyệt Nguyệt nhìn anh, rồi lại liếc nhìn Phó Thiên Thiên.
Suy nghĩ một lát, cô bèn cầm điện thoại di động của mình lắc lắc ra hiệu cho anh và bắt đầu soạn tin nhắn, kể cho anh tất cả những chuyện đã xảy ra.
Hóa ra, sau khi bị thương và trở về quân khu ngày hôm đó, Phó Thiên Thiên đã đột ngột ngất xỉu.
Nhóm Phó Thiên Thiên có tổng cộng sáu người.
Họ đã gọi một bàn đầy ắp với hai mươi món.
Không ai có ý tiết kiệm tiền cho Bùi Diệp.
Ngay cả Tăng Nguyệt Nguyệt cũng cảm thấy nhức mắt.

Sao hai người này không chú ý chút nào vậy? Ở đây nhiều kẻ độc thân thể này mà họ thể hiện tình cảm dễ khiển quần chúng phẫn nộ lắm nhé.

Dĩ nhiên là Bùi Diệp không bao giờ bận tâm đến cảm nhận của người khác, càng không quan tâm liệu bọn họ có bị hành hạ hay không.

Hầu hết những người có mặt đều tức giận mà không dám nói gì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.