Chương 528: Không cần phải vội như vậy chứ?


Thấy hắn không có ý buông tay ra, cô ta buồn bực nói:
Anh cứ nắm tay em thế này là có ý gì?

Cô lập tức rời khỏi khu đô thị này ngay và đừn8g xuất hiện nữa.

Thậm chí...

Cô Tăng, xin hãy tránh ra! Nếu không đừng trách tôi không khách sáo!

Tăng Nguyệt Nguyệt lộ vẻ kinh hãi:
Anh Chung, anh sẽ không khách sáo với tối ư? Tôi sợ quá, sợ quá! Có điều, nếu ba anh mà biết chuyện anh dám không tôn trọng tôi, chắc hẳn ông ta sẽ không bỏ qua cho anh đâu.
Chung Bình Quân không muốn nói linh tinh với Tăng Nguyệt Nguyệt nữa, hắn nhanh chóng muốn đi vượt qua cô.
Tùy tiện đến nhà của đàn ông khác, cậu không sợ anh Bùi ghen sao?

Cô bình thản giải thích:
Anh ấy không phải là người không hiểu lí lẽ thế đâu.

() Đại Hồng Bào là loại trà được trồng trên núi Vũ Di, tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc, có giá đắt đỏ nhất thế giới.
(10 nghìn USD (hơn 220 triệu VND)/ấm hay 1,4 nghìn USD (hơn 31 triệu VND)/ lạng).)
Tăng Nguyệt Nguyệt là
thần trộm
, điều đầu tiên mà một tên trộm học được chính là khả năng chạy trốn.
Tốc độ đôi chân của cô chưa bao giờ thua kém ai.
Tăng Nguyệt Nguyệt:
...
Cái gì mà anh ấy không phải là người không hiểu lí lẽ? Hình như câu
hiểu lí lẽ
này từ trước đến giờ chỉ dùng cho phụ nữ chứ không dùng cho đàn ông.
Hiện tại Phó Thiên Thiên lại hình dung Bùi Diệp là người thấu hiểu lí lẽ.
Bùi Diệp sẽ không ghen sau khi biết chuyện này chứ? Phó Thiên Thiên lấy đâu ra tự tin rằng anh rất hiểu lí lẽ vậy? Chẳng mấy chốc Ngưng Sương đã bưng vài tách trà đến và đặt trước mặt mọi người.

Trong nhà không có nhiều trà, chỉ còn những thứ Đại Hồng Bào này.
Lúc đặt tách trà trước mặt Chân Dương, Ngưng Sương cười nói:
Trà của em là trà hoa cúc, học sinh dễ bốc hỏa khi học hành, trà hoa cúc có thể hạ hỏa.

Phó Thiên Thiên ghé mũi khẽ ngửi tách trà, sau đó nhấp một ngụm.
Mùi vị rất được.
Huống hồ Chung Bình Quân còn là người đàn ông mơ tưởng cô.
Bây giờ cô còn đích thân đến nhà hắn.
Câu này hơi...
Có điều, Bùi Diệp vẫn luôn yêu thế trước mặt Phó Thiên Thiên.
Hắn nhắc cô ta như vậy là có ý gì? Hắn sợ cô ta ở lại sẽ ảnh hưởn9g đến việc hắn và Phó Thiên Thiên bồi dưỡng tình cảm, đúng không? Phó Thiên Thiên rõ ràng là phụ nữ đã có chồng mà vẫn luôn nhập nhằng với C6hung Bình Quân, thật là không biết xấu hổ! Cô ta giận dữ hất mạnh tay hắn ra, lạnh lùng nhìn hắn:
Em cứ không đi đấy!
Nói đoạn, cô ta quay5 người đi theo sau nhóm Phó Thiên Thiên.
Cô ta đi rất nhanh, trông như thể sợ hắn sẽ ngăn cô ta lại lần nữa vậy.
Thấy cô và Ngưng Sương rời đi, Chung Bình Quân cũng chuẩn bị đi theo.
Thấy vậy, Tăng Nguyệt Nguyệt bèn đứng dậy,nhanh chóng chắn trước mặt hắn.
Chung Bình Quân:
...
Hắn muốn cứu cô ta nhưng cô ta thì hay rồi, còn tự đưa cổ ra cho người ta.
Đúng là tự tìm cái chết! Lát sau, Ngưng Sương đón mấy người Phó Thiên Thiên vào biệt thự.
đừng bao giờ xuất hiện trước mặt Phó Thiên Thiên!
Chung Bình Quản tốt bụng nhắc nhở Ngưng Sươn3g.
Nhưng cô ta lại cảm thấy những câu này cực kỳ chối tai.
Sau khi bọn họ ngồi xuống trong phòng khách, cô ta cười nói:
Tôi là Ngưng Sương, mọi người cứ gọi thẳng tên tôi là được.
Mọi người ngồi đây một lát nhé.
Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt Phó Thiên Thiên.

Ồ, là vậy sao? Vừa hay gần đây tôi cũng muốn học hỏi kiến thức về phương diện này.
Hắn lạnh lùng nói:
Cô Tăng, xin hãy tránh đường!

Anh Chung, Thiên Thiên và cô Ngưng Sương muốn pha trà trong phòng đun nước, anh đàn ông đàn anh đi theo có vẻ không hay thì phải?
Cô cười tít mắt và nói.

Đây là nhà tôi, hình như tôi đi đâu là tự do của tôi cơ mà!
Giọng nói của Chung Bình Quân hơi khẩn trương.
Ngưng Sương rất thông thạo trà đạo.
Cô đặt tách trà xuống rồi ngẩng đầu lên, nói:
Trà rất ngon, cô Ngưng Sương hình như rất am hiểu về trà đạo.
Ngưng Sương khẽ nhướng mi:
Tôi chuyên học trà đạo với các bậc thầy về nghệ thuật trà trong nửa năm nên cũng có am hiểu về phương diện này.
Cấu này cô ta nói thật.
Bình Quân à, anh ở đây tiếp khách, để em đi pha trà mời khách.
Nói dứt lời, cô ta đi về phía phòng đun nước.
Tăng Nguyệt Nguyệt không kìm được bèn hỏi:
Thiên Thiên, cậu đột nhiên quyết định đến nhà họ Chung làm khách là có ý gì? Cậu đừng quên cậu đã là phụ nữ có chồng.
Không biết...
cô Ngưng Sương có thời gian chỉ dạy cho tôi không?
Ngưng Sương bất ngờ:
À, được thì được, nhưng...
Phó Thiên Thiên giơ tay chỉ về phía phòng đun nước sôi:
Cô Ngưng Sương, xin mời!
Cô ta vốn muốn từ chối cô nhưng cô đã mở lời trước, nếu cô ta còn từ chối nữa thì không hay.
Phó Thiên Thiên cầm tách trà lên, chuẩn bị nhấp một hớp thì Chung Bình Quân ở bên liền nhắc nhở cô theo bản năng:
Đợi đã!
Ngưng Sương vốn rất có thành kiến với cô, nếu là trà do cô ta pha thì e rằng trong tách trà đó không sạch sẽ.
Ngưng Sương như thể biết được suy nghĩ của hắn, cô ta nhìn hắn, cười nhạt:
Bình Quân, anh sao vậy? Họ muốn uống trà, tại sao anh lại ngăn họ? Họ là khách, anh làm thế này có bất lịch sự quá không? Hay là anh lo em sẽ bỏ thứ gì không sạch sẽ vào trong trà?

Tăng Nguyệt Nguyệt vẫn ôn tồn nhắc nhở:
Nhưng chúng tôi dù sao cũng là khách.
Anh là chủ nhà, không ở lại đón tiếp chúng tôi mà rời đi thì không lịch sự cho lắm, nhỉ?
Hắn sầm mặt khi nhìn thấy Phó Thiên Thiên và Ngưng Sương đã bước vào phòng đun nước.
Cô ta chỉ có thể nín nhịn, nở nụ cười, đáp:
Được thôi, mời cô Phó đi theo tôi.

Phó Thiên Thiên đứng dậy, chuẩn bị đi về phía phòng đun nước sôi cùng cô ta.
Trong khoảnh khắc đứng lên, cô khẽ dặn Tăng Nguyệt Nguyệt:
Sau khi tôi rời đi, cậu và Tiểu Dương Dương cứ đợi ở đây, không được đi đâu hết.
Và hãy giữ chân Chung Bình Quân lại.
Tăng Nguyệt Nguyệt vốn dĩ còn muốn kêu ca rằng hôm nay đầu óc Phó Thiên Thiên bị làm sao mà lại bỗng nhiên muốn học trà đạo với Ngưng Sương.
Trước mặt Phó Thiên Thiên, Bùi Diệp cư xử rất rộng rãi và khéo léo, nhưng mọi người đều biết anh hẹp hòi với những người đến gần cô tới nhường nào.
Đừng nói là nam giới, ngay cả nữ giới mà quá thân thiết với cô, anh cũng sẽ ghen.
Nghe cô nói xong, mặt cô nàng liền biển sắc.
Phó Thiên Thiên nói thế này có nghĩa là sắp có chuyện gì đó xảy ra.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.