Chương 530: Ánh mắt ái mộ


Cô đã nhìn thấy chiếc xe này trước đây,là xe của Trịnh Thư Thành.

Cô và Chân Dương cùng đi vào phòng khách thì thấy 8Trịnh Thư Thành đang ngồi uống trà trong phòng khách.
Phó Thiên Thiên đứng sau lưng vỗ nhẹ vào bả vai Chân Dương, ý bảo cậu tránh ra.
Chân Dương có phần không muốn, nhưng thấy ánh mắt kiên định của cô, cậu đành miễn cưỡng tránh ra.
Tuy nhiên chỉ có một mình anh ta, không thấy Phó Linh Nguyệt.3
Nhác thấy Phó Thiên Thiên từ ngoài cửa đi vào, động tác cầm tách trà của anh ta bỗng khựng lại và vô thức quay ngư9ời nhìn chằm chằm về phía cửa.
Cô trông đen hơn mấy tháng trước nhưng khuôn mặt càng nổi bật hơn, càng thêm vẻ hiên6 ngang của người lính khiến anh ta không thể rời mắt.
Trước đây ông cụ Phó khoe khoang với anh ta rằng cô hiện đã l5à thượng úy trong quân đội.
Tuy chỉ mới 11 tuổi, nhưng cậu đã cao hơn một mét sáu.
Đứng trước mặt Phó Thiên Thiên, đỉnh đầu cậu vừa vặn ngang mắt cô, vừa khéo cản được tầm nhìn của cô.
Mặt cô không có son phấn mà vẫn sắc nét xinh đẹp.
Đây có lẽ là vẻ đẹp tự nhiên mà mọi người thường nói.
Ban nãy anh ta chỉ muốn ngăn họ lại, vẫn chưa nghĩ xong sẽ nói gì.
Lúc này bị Chân Dương bất ngờ hỏi như vậy, anh ta nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Cô xinh đẹp một cách tự nhiên thế này, So với Diêm Tiểu Mẫn và Phó Linh Nguyệt, quả là khác một trời một vực.
Cô nhìn anh ta bằng đôi mắt sáng trong và lạnh lùng, không hề mang theo bất kỳ tình cảm nào.
Nhưng khi sai người đi điều tra, anh ta lại phát hiện cô đã lập được công hơn hai tháng trước, bây giờ đã được thăng quân hàm thiếu tá.
Cô chỉ mới 18 tuổi mà đã được phong quân hàm thiếu tá, tương lai đầy hứa hẹn.
Cô ta kìm nén lửa giận trong lòng, giả vờ bình thản đi xuống lầu.
Cô ta và Phó Thiên Thiên gặp nhau ở bậc cầu thang thứ hai mươi.
Sau đó, anh ta đột nhiên lại nên đối với Phó Linh Nguyệt.
Và điều khiến người ta giận sôi lên là cô bạn thân của cô hiện đang mang thai đứa con của anh ta, anh ta vẫn lén lút gặp cô ta.
Nếu như trước đây anh ta không hủy hôn với cô thì bây giờ cô gái vừa xinh đẹp vừa ưu tú này đã là vợ chưa cưới của anh ta, chứ không đến nỗi...
Vừa nhìn thấy Trịnh Thư Thành, trong mắt Chân Dương lập tức hiện lên sự cảnh giác.
Cho dù cô không bị thương nặng thì cũng vỡ đầu, chảy máu hoặc bị phá tướng.
Để xem sau này cô làm sao oai phong ở nhà họ Phó nữa.
Lúc này Trịnh Thư Thành mới nhìn rõ mặt Phó Thiên Thiên.
Biết cô đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên anh ta nghiêm túc quan sát cô ở khoảng cách gần như thế này.
Phó Thiên Thiên lại quyến rũ Trịnh Thư Thành! Phó Thiên Thiên không thể để yên cho cô ta sao? Đã có Bùi Diệp rồi mà còn ra tay với người đàn ông của cô ta, khiến anh ta điên đảo! Phó Linh Nguyệt tức giận biết hai tay thành nắm đấm, móng tay gần như đâm thủng lòng bàn tay.
Thầy Phó Thiên Thiên và Chân Dương đi lên lầu, ánh mắt cô ta lóe lên sự nham hiểm.
Trịnh Thư Thành cau mày khi thấy cậu đứng trước mặt Phó Thiên Thiên, chặn tầm mắt của mình và còn thể hiện ánh mắt thù địch với mình.
Anh ta vô thức đứng dậy, ngăn Phó Thiên Thiên và Chân Dương lại khi hai người đi đến đầu cầu thang lên tầng hai của biệt thự.
Tuy nhiên, khi cô vừa định đi lướt qua anh ta thì Phó Linh Nguyệt đột nhiên đi ra từ khúc ngoặt trên cầu thang tầng hai.
Cô ta vốn đang tươi cười, nhưng khi nhìn thấy Trịnh Thư Thành đứng cùng Phó Thiên Thiên dưới cầu thang và còn nhìn cô bằng ánh mắt simê, cô ta liền tức giận không để đâu cho hết.
Thấy thế, Chân Dương như con nhím xù lông, dang hai tay ra chắn trước mặt Phó Thiên Thiên để bảo vệ cô.
Cậu trợn mắt nhìn Trịnh Thư Thành với ánh mắt thù địch:
Anh muốn làm gì?

Tôi không muốn làm gì hết, tôi chỉ...
Anh ta lắp bắp giải thích, nhưng nói nửa chừng thì đầu óc lại trống trơn.
Ai có thể ngờ được rằng nửa năm trước, cô gái này vẫn còn là đổ vô tích sự cơ chứ? Phó Thiên Thiên của ngày hôm nay giống như một viên minh châu, nhưng anh ta đã bỏ qua viên minh châu này như bỏ qua một hòn đá vô tri.
Không có gì khiến người ta hối hận hơn là để mất đi viên ngọc quý.
Vừa nhìn đã biết anh ta vẫn còn ao ước Phó Thiên Thiên.
Nghĩ tới đây, cậu liền đứng chắn trước mặt cô theo bản năng để chặn ánh mắt của Trịnh Thư Thành.
Cô ta liếc nhìn xuống dưới cầu thang với ánh mắt độc ác.
Nếu Phó Thiên Thiên ngã từ trên này xuống thì chắc chắn sẽ bị thương nặng.
Trong lòng anh ta lúc này đang ngập tràn hối hận.
Cảm giác hối hận đó lên đến đỉnh điểm khi anh ta nhìn thấy cô.

Anh Trịnh, anh tìm tôi có chuyện gì sao?
Một câu nói lãnh đạm nhưng lại ẩn chứa sự uy nghiêm, là kiểu uy nghiêm của cấp trên khiến người ta sợ hãi khiến anh ta cảm thấy chột dạ.
Vốn đang cẩn thận suy nghĩ tìm lí do thì trong đầu anh ta lại trống rỗng lần nữa.

Không...
không có chuyện gì!
Anh ta vô thức trả lời.
Ánh mắt Phó Thiên Thiên bỗng thay đổi, vừa lạnh lùng vừa xa cách:
Nếu đã không có chuyện gì thì xin hãy tránh đường...
Câu nói này cũng mang giọng điệu ra lệnh.
Trịnh Thư Thành giật mình, cuối cùng nhường đường theo bản năng, để cô và Chân Dương đi qua.
Nghe nói còn chưa đầy ba tháng nữa là đứa trẻ đó sẽ chào đời.
Bây giờ gã đàn ông cặn bã này lại nhìn chị Phó của cậu bằng ánh mắt ái mộ.
Người đàn ông này là chồng chưa cưới của Phó Linh Nguyệt, nhưng anh ta cũng đã từng là chồng chưa cưới của Phó Thiên Thiên.
Vì thích bạn thân của cô nên anh ta đã từ hôn với cô.
Nghĩ đến đây, Phó Linh Nguyệt cảm thấy hả hê.

Hai người họ không có tình cảm chị em, vì vậy Phó Thiên Thiên cũng không chào hỏi cô ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.