Chương 561: Đánh nhau như thế nào?


Tiêu Nhiệm vô thức đứng chắn trước mặt Mạnh Khai, giang một cánh tay ra bảo vệ anh ta.

Vẻ mặt từ trước đến giờ luôn cà lơ phơ phất c8ủa Tiếu Nhiệm liền lộ ra vẻ nguy hiểm, trái ngược với vẻ mặt thường ngày của anh ta.


Các anh là ai?
Không một vệ sĩ áo đen nào nh3úc nhích, trái lại, Mạnh Khai đẩy tay anh ta ra và nhìn về phía ghế sofa.
Anh ta vỗ tay, ngạc nhiên và vui mừng nói:
ô, chẳng phải anh5 là tình nhân của các chủ chúng tôi sao?

Bùi Diệp:
...

Tình nhân? Thầy sắc mặt anh tối đi, Mạnh Khai đạp Tiêu Nhiệm một cái.
Ngay giây tiếp theo, phụ tá của hắn bị ném từ ngoài cửa vào, đập mạnh người xuống đất.
Phụ tá kia đau đến mức co ro, hồi lâu không bò dậy được.
Sắc mặt Lãnh Viêm bỗng thay đổi.
Lãnh Viêm nhìn mặt bể và cười nham hiểm.
Phó Thiên Thiên đã trúng độc trên cây kim của hắn, e rằng...
bây giờ đã như đèn cạn dầu, sắp chết thì phải? Chỉ cần cô ta chết, vị trí Các chủ nhất định phải truyền cho người khác.
Đà chủ của phân đà Ba là Lãnh Viêm đang cầm một cây kim nhỏ màu bạc, mũi kim lóe lên ánh sáng màu xanh lục khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Trước mặt hắn có một bể nung sắt đường kính khoảng 60cm.
Hắn vứt cây kim vào trong đó.
Nghe Bùi Diệp nói vậy, hai người đã nhận ra điều gì đó.
Mạnh Khai nói:
Anh Bùi, nếu anh có chỉ thị gì thì cứ thoải mái dặn dò.
Tiêu Nhiệm chắp hai tay:
Tất cả đều nghe theo anh.

Trong căn phòng bí mật của phân đà Ba thuộc Thông U Các.
Mặt bể đang phẳng lặng bỗng nổi bọt, sau đó phát ra tiếng xèo xèo, một làn khói trắng bốc lên.
Thoáng cái đã không còn nhìn thấy gợn sóng.
Mặt bể phẳng lặng trở lại như thể chưa từng có gì xảy ra trước đó.
Với tư cách là đà chủ của phân đà Ba, đứng đầu tất cả các phân đà, hắn là người có tư cách kế thừa vị trí Các chủ nhất.
Mặt bể màu bạc phản chiếu vào mắt hắn và dường như có hình ảnh hắn đang nhận sự cúi chào của tất cả mọi người trong Thông U Các trong đó.

Các chủ ơi Các chủ, cô không ngờ sẽ có ngày hôm nay nhỉ? Một người phụ nữ mà cũng muốn thống lĩnh Thông U Các chúng tôi thì quả là kẻ ngốc nằm mơ.
Tiêu Nhiệm đau nhe răng, sau đó nhìn mặt Bùi Diệp và nhanh chóng ngậm miệng lại, nhưng anh ta lại cảm thấy rất tủi thân.
Những gì anh ta vừa nói đâu có sai, Bùi Diệp là người đàn ông của Phó Thiên Thiên thì cũng chính là nhân tình của cô còn gì.
Có điều, Mạnh Khai thông minh hơn anh ta, nếu Mạnh Khai đã nhắc anh ta nói sai thì chính là anh ta đã sai.
Tiêu Nhiệm có ý gì?
Chẳng lẽ Tiếu Nhiệm và Mạnh Khai đã biết chuyện hắn làm? Không thể nào! Hắn làm việc đó bí mật như thế, họ không thể biết được.
Hắn hừ nhạt:
Tiêu Nhiệm, cậu đừng có ngậm máu phun người, tùy tiện vu oan cho tôi.
Tôi mới là các chủ thật sự của Thông U Các.
Lãnh Viêm khẽ nói.
Hắn đang nghĩ vậy thì có tiếng gõ cửa vang lên.
Hắn cau mày đi ra khỏi căn phòng bí mật, đi đến phòng làm việc của mình, vừa ngồi xuống vừa nói:
Vào đi!
Hắn vừa dứt lời thì cửa phòng làm việc được mở ra.
Nhìn khuôn mặt của người đàn ông, Mạnh Khai trút bỏ phần 9nào sự phòng bị.

Anh Bùi, không biết anh tìm gặp chúng tôi có việc gì?
Nghe kỹ thì giọng điệu của anh ta khi nói với Bùi Diệp lộ 6ra một thoáng cung kính.
Tiêu Nhiệm cũng trông thấy Bùi Diệp.

Tiêu Nhiệm, Mạnh Khai, hai người làm thế này là thế nào? Hai người là thuộc hạ trực tiếp dưới quyền Các chủ mà lại dẫn người lạ xông vào phòng làm việc của tôi! Rốt cuộc hai người muốn làm gì? Làm phản hả?
Tiêu Nhiệm chỉ vào mặt hắn:
Bản thân anh đã làm gì, anh tự biết rõ.
Lại còn dám nói chúng tôi làm phản!

Lãnh Viêm nhíu mày.
Hai người họ được các chủ cũ giao mệnh lệnh chỉ dạy Phó Thiên Thiên thể nên họ đều không phải là người bình thường.
Tuy đầu óc của Tiêu Nhiệm không quá nhanh nhạy nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến Phó
Thiên Thiên, anh ta sẽ rất nhạy cảm.
Thế nên anh ta bèn im miệng.
Vì Bùi Diệp cứ nhìn chằm chằm vào Tiêu Nhiệm với ánh mắt đáng sợ nên Mạnh Khai tiến lên đúng chắn trước mặt anh ta rồi hỏi:
Anh Bùi, anh đến tìm chúng tôi là do các chủ có điều gì sai bảo sao?
Câu nói của Mạnh Khai khiến sắc mặt Bùi Diệp dịu đi phần nào.

Thiên Thiên từng nói với tôi rằng hai anh là người mà cô ấy tin tưởng nhất.
Hai người Tiêu, Mạnh đưa mắt nhìn nhau.
Hắn đứng dậy, tức giận nhìn về phía cửa.
Đầu tiên là hơn mười vệ sĩ mặc đồ đen từ ngoài cửa bước vào.
Bọn họ được huấn luyện bài bản, xếp thành hai hàng trong phòng làm việc.
Sau đó một người đàn ông đẹp trai cao lớn mang hơi thở lạnh lẽo của địa ngục đi vào.
Lãnh Viêm tức giận nhìn đối phương, quát:
Các người là ai mà dám xông vào phân đà Ba thuộc Thông U Các của tôi?
Hắn vừa nói xong, Mạnh Khai và Tiêu Nhiệm liền bước vào.
Thấy hai người Tiêu, Mạnh đứng ở hai bên Bùi Diệp, Lãnh Viêm càng tức giận hơn.
Muốn thể thì cậu đưa các chủ tới đây.
Khi hắn nói đến hai từ
Các chủ
, sắc mặt hai người Tiêu, Mạnh càng khó coi hơn.

Tiêu Nhiệm còn muốn mắng chửi Lãnh Viêm thì Mạnh Khai ở bên cạnh đã kéo tay anh ta và hếch cằm về phía Bùi Diệp để ra hiệu.

Thấy thế, Tiêu Nhiệm ngậm miệng lại.

Anh ta vừa mới bước vào cửa đã giáng đòn phủ đầu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.