Chương 596: Quả là tôi không thể tha
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 895 chữ
- 2022-02-10 01:11:35
Thiên Thiên Thiên Thiên của anh!
Giờ phút này, anh thật muốn lao ngay đến ôm chầm lấy cô.
Khi Bùi Diệp bước vào phòng, 8dù không quay người lại nhưng Phó Thiên Thiên - lúc này là Lương Tri , cũng có thể cảm nhận được anh đang nhìn cô không rời mắt.
<3br>Cô cảm thấy sau lưng mình như đang bị lửa thiêu đốt bèn siết chặt hai bàn tay đang chắp sau lưng.
Lát sau, cô đã từ từ dằn xuống được.
Nhưng lúc này lại có một người sắc mặt rất khó coi.
Đó là Lữ Quảng.
Thấy Bùi Diệp nhìn Lương Tri chằm chằm, anh ta bỗng nhiên có can đảm, khóe miệng giật một cái, vô thức bước đến chắn trước mặt Bùi Diệp, cũng chắn luôn tầm nhìn của anh.
Bùi Diệp khẽ cau mày, sắc mặt càng sa sầm.
Anh là ai?
Lữ Quảng lạnh lùng nhìn Bùi Diệp, cổ lên giọng chất vấn anh.
Dù vậy, Lữ Quảng vẫn cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ khiến anh ta lúng túng.
Trong khoảnh khắc nhìn nhau, Lương Tri biết là anh sẽ hiểu cô, sẽ ủng hộ quyết định hiện tại của cô, phối hợp hành động với cô.
Khóe miệng cô hơi cong lên:
Anh Bùi, không ngờ chúng ta lại gặp lại nhau sớm như vậy.
Sau khi anh bước vào phòng, ánh mắt nhìn Lương Tri một cách si mê của anh khiến anh ta khó chịu.
Một người đàn ông mà lại nhìn chằm một người đàn ông khác bằng ánh mắt buồn nôn như vậy, có ghê tởm hay không?
Bùi Diệp cau mày nhìn Lữ Quảng. Hành động bảo vệ Lương Tri , còn cố ý đứng chắn trước mặt, không cho anh nhìn cô khiến anh hoàn toàn coi anh ta là tình địch.
Không tin thân phận của anh sao?
Chuyện này rất đơn giản, Bùi Diệp đang định lấy thẻ căn cước của mình ra thì Lương Tri bất ngờ lên tiếng:
Anh ta là Bùi Diệp, tôi có thể chứng minh.
Người như Bùi Diệp sao lại xuất hiện trước mặt anh ta?
Lữ Quảng lập tức khịt mũi.
Anh... mà là Bùi Diệp? Sao tôi có thể tin anh là Bùi Diệp - Tổng giám đốc của Bùi thị được?
Anh ta liên tục đặt câu hỏi.
Nói láo không phải là sở trường của cô, vẫn nên để Bùi Diệp nói thì hơn.
Về việc vợ đùn đẩy trách nhiệm cho mình, ánh mắt Bùi Diệp ánh lên vẻ cưng chiều, sau đó bắt đầu bịa ra một tràng:
À, là thế này, có một lần tôi bị người ta tập kích trên đường, đội trưởng Lương đã cứu tôi. Với tôi,
anh ấy là ân nhân cứu mạng, sau đó tôi mới biết anh ấy là người của quân đội. Sau này tôi còn nghe nói, anh ấy đã vào đội đột kích Hắc Ưng.
Câu hỏi của anh ta khiến Bùi Diệp và Lương Tri từ từ ổn định lại cảm xúc. Bùi Diệp nhìn thẳng về phía trước, nhưng ánh mắt vẫn dừng lại ở Lương Tri .
Tôi họ Bùi, Bùi Diệp, hiện là Tổng giám đốc của Tập đoàn Bùi thị.
Lữ Quảng thoáng sững sờ. Không ngờ, người đàn ông đẹp trai cao ráo trước mặt anh ta lại là Bùi Diệp - Tổng giám đốc của Tập đoàn Bùi thị trong truyền thuyết.
Cô vốn không đưa lưng về 9phía cửa, nhưng trước khi Bùi Diệp đi vào, cô đột nhiên quay người đi. Bởi vì lúc này tâm trạng cô đang rất hồi hộp, cô sợ khi nhìn th6ấy anh, tất cả nỗi nhớ nhung của cô sẽ biểu hiện ra, có thể
sẽ khiến người ngoài nghi ngờ thân phận của cô.
Giờ phút n5ày, cô đang cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.
Nghe câu trả lời của anh, Lữ Quảng ngạc nhiên:
Đội trưởng Lương, anh nói gì cơ? Anh biết anh ta?
Đúng vậy.
Lương Tri chậm rãi quay người lại.
Lúc quay người lại đối mặt với Bùi Diệp, tầm mắt của hai người chạm nhau, không cần nói lời nào cũng đã thể hiện hết nỗi nhung nhớ. Tuy nhiên vì cả hai đều biết kiềm chế cảm xúc nên biểu hiện không rõ ràng lắm.
Đúng vậy, tôi cũng không ngờ.
Bùi Diệp chớp mắt đầy ranh mãnh.
Lữ Quảng ngơ ngác nhìn qua nhìn lại hai người:
Đội trưởng Lương, anh quen biết vị Tổng giám đốc Bùi này thế nào?
Lương Tri cầm ly nước, liếc nhìn Bùi Diệp, lơ đãng nói:
Chuyện này... hay là anh nói đi.
Vì Lương Tri không hề phản bác Bùi Diệp nên Lữ Quảng đương nhiên cho rằng lời nói của anh là đáng tin. Anh ta không hề nghi ngờ Lương Tri và Bùi Diệp bắt tay nhau lừa anh ta!!!
Anh ta
à
một tiếng:
Hóa ra là vậy.
Đương nhiên rồi.
Thể hôm nay anh tới đây làm gì? Vừa rồi tôi nghe cấp dưới báo cáo, nói là anh muốn gặp đội trưởng Lương để xin lỗi anh ấy. Mà xin lỗi chuyện gì mới được?
Lữ Quảng nheo mắt hỏi Bùi Diệp.
Tuy Bùi Diệp nói thật nhưng mục đích đến đây của anh vẫn khiến anh ta cảm thấy khả nghi.
À, là như thế này.
Mắt Bùi Diệp lóe sáng, lại tiếp tục bốc phét.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.