Chương 60: Dung tục không chịu nổi


Tuy nhiên, lúc trước Phó Minh Thanh đã từng được mời tham dự một dạ tiệc từ thiện của nhà họ Bùi, ông ta có dẫn theo Lư Xảo Nghiên và Phó Linh Nguyệt.

Vì vậy, hai mẹ con Lư Xảo Nghiên đã từng gặp Bùi Diệp.

Phó Linh Nguyệt vừa nhìn là đã nhận ra anh.

Kể từ khi gặp được Bùi Diệp trong dạ tiệc của nhà họ Bùi lần trước, Phó Linh Nguyệt đã bị thu hút bởi vẻ ngoài đẹp trai, cách nói chuyện tao nhã và sự mạnh mẽ của anh.

Có điều, lúc đó Bùi Diệp chỉ lên sân khấu phát biểu đôi câu rồi vội vã rời đi, cô ta cũng không có cơ hội tiếp xúc với anh.

Bùi Diệp có xuất thân và địa vị tôn quý, nhưng lại chưa bao giờ có tin đồn tai tiếng gì, là người đàn ông độc thân kim cương
hot
nhất Vân Thành, Theo quan điểm của Phó Linh Nguyệt, người đàn ông như Bùi Diệp mới là ứng viên sáng giá nhất để làm chồng của cô ta.

Cô ta hớn hở nắm lấy cánh tay Lư Xảo Nghiên:
Mẹ, mẹ, là Bùi Diệp, thật sự là Bùi Diệp đó!
Lư Xảo Nghiên hơi ngạc nhiên.

Bà ta không nghe thấy Phó Minh Thanh nói rằng có mời Bùi Diệp.

Vậy mà Bùi Diệp lại tới.

Bà ta thoáng có một suy nghĩ trong đầu, không phải là Bùi Diệp đến đây bởi vì Phó Thiên Thiên chứ? Nhưng suy nghĩ này vừa lóe lên đã bị bà ta gạt đi.

Người ưu tú về mọi mặt như Bùi Diệp sao có thể vừa mắt đồ vô tích sự như Phó Thiên Thiên được? Bà ta vỗ nhẹ vào mu bàn tay của Phó Linh Nguyệt:
Linh Nguyệt, dè dặt, con phải dè dặt! Con là viên ngọc quý của tổng giám đốc Tập đoàn Phó thị.

Đứng thẳng lưng lên, mẹ dẫn con đi chào hỏi!



Vâng!


Bùi Diệp mặc bộ Âu phục màu đen, khuôn mặt nghiêm nghị lạnh lùng, cả người tỏa ra hơi lạnh thấu xương như mang theo cơn gió lạnh.

Anh đưa mắt nhìn đến đâu, sự lạnh lẽo lan tràn đến đó.

Vừa vào cửa, Bùi Diệp đã nhìn xung quanh để tìm kiếm bóng dáng của Phó Thiên Thiên.

Có điều, anh không nhìn thấy cô.

Trước đó, anh đã gọi điện cho cô.

Lúc ấy, cô đã ở trên đường, hẳn là lúc này cũng sắp đến nơi rồi.

Bên cạnh Bùi Diệp có bổn vệ sĩ, người nào người nấy đều như hung thần, cảnh giác nhìn mọi người.

Vì thế, người bình thường không dám đến gần Bùi Diệp.

Bùi Diệp vừa định tìm một góc khuất để ngồi chờ Phó Thiên Thiên thì có hai người đột nhiên đi tới chặn đường anh.


Tổng giám đốc Bùi!


Hai vệ sĩ giơ tay ra, làm động tác bảo vệ, ngăn hai mẹ con Lư Xảo Nghiên lại, khiến hai mẹ con họ sợ đến nỗi không dám tiến gần thêm nữa.

Lư Xảo Nghiên trấn tĩnh lại rồi mới nói:
Là thế này, hôm nay là sinh nhật của con gái tôi.

Tôi là mẹ của con bé, bên cạnh tôi đây chính là con gái út của tôi - Phó Linh Nguyệt.
Nghe thấy bản thân đang được giới thiệu, Phó Linh Nguyệt trong bộ váy dài cao cấp bèn e thẹn gật đầu với Bùi Diệp:
Xin chào tổng giám đốc Bùi, em là Phó Linh Nguyệt, rất vui được gặp anh!
Bùi Diệp nheo mắt nhìn Phó Linh Nguyệt ở trước mặt.

Phó Linh Nguyệt? Nếu anh nhớ không nhầm thì cô ta chính là người đã sai người bắt cóc Phó Thiên Thiên.


Trang phục quá lòe loẹt, đồ trang sức quá tầm thường, trang điểm quá đậm! Dung tục không chịu nổi!
Nói xong, Bùi Diệp liếc lạnh lùng cất bước đi tới một góc sảnh.

Anh dùng liên tù tì ba chữ
quá
, đó là sự mỉa mai ghê gớm, khiến cả người Phó Linh Nguyệt không ngừng run lên, sắc mặt cũng trắng bệch.

Từ nhỏ đến lớn, Phó Linh Nguyệt chưa từng bị người ta sỉ nhục như này.

Cô ta không chịu được, thể là nhếch nhác đi về phía phòng vệ sinh.

Sắc mặt Lư Xảo Nghiên rất khó coi, cũng nhanh chóng theo sau Phó Linh Nguyệt.

Bởi vì hôm nay là sinh nhật của Phó Thiên Thiên nên Phó Linh Nguyệt đổ hết tất cả sự nhục nhã mà cô ta phải chịu hôm nay cho Phó Thiên Thiên.

Trong phòng vệ sinh, Phó Linh Nguyệt nổi giận đùng đùng, ném mạnh chiếc vòng tay lên tấm gương.

Trong gương đang phản chiếu một khuôn mặt méo mó dữ tợn.


Phó Thiên Thiên, tất cả là tại mày, là tại mày! Nếu không phải tại mày thì tao đã không bị Bùi Diệp sỉ nhục.
Lư Xảo Nghiên đi vào phòng vệ sinh, cau mày nói:
Được rồi, nhìn xem bây giờ trông con giống thứ gì, không sợ bị người ta nhìn thấy à?
Nước mắt Phó Linh Nguyệt rơi lã chã:
Nhưng mà, vừa rồi Bùi Diệp đã sỉ nhục con...
Lư Xảo Nghiên trừng mắt với Phó Linh Nguyệt:
Trên thế giới này chỉ có một mình Bùi Diệp là đàn ông sao? Vì một người đàn ông mà đánh mất hình tượng của bản thân như vậy, trước đây mẹ dạy con thế nào?
Thấy Phó Linh Nguyệt khóc nức nở mà không nói gì, Lư Xảo Nghiên nói tiếp:
Đợi lát nữa đến 6 giờ, Phó Thiên Thiên sẽ biến thành trò cười của Vân Thành, con sẽ là hòn ngọc quý duy nhất của tổng giám đốc Tập đoàn Phó thị.

Con khác với những đứa con gái nhà nghèo hèn kia, nghe lời mẹ, lau khô nước mắt rồi theo mẹ đi ra ngoài.
Phó Linh Nguyệt gật đầu.


Vâng, con biết rồi!
Sau khi Lư Xảo Nghiên và Phó Linh Nguyệt rời đi, cánh cửa một gian phòng vệ sinh mở ra, Diêm Tiểu Mẫn từ bên trong đi ra, trên mặt là nụ cười kỳ quái.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.