Chương 721: Phó thiên thiên nhìn bùi diệp với ánh mắt như đang cầu cứu



Đội trưởng Tử Xa, cô không biết đâu, người lính mà tôi ngưỡng mộ nhất trước đây chính là cô đấy! Cô là nữ thượng tướng duy nhất trong quân đội.8 Tôi còn nghe nói một mình cô đối mặt với hơn một trăm tên côn

đồ, cuối cùng vẫn thoát thân an toàn.


Ngang Bách Hủy hoàn toàn 3giống như một người hâm mộ gặp được thần tượng của mình, không còn sự đoan trang như lúc ban đầu.
Ngang Bách Hủy nhanh chóng ôm con trai vào lòng.

Tiểu Mạt, mẹ xin lỗi con! Con đừng trách mẹ, được không?

Cậu bé vùi mặt vào vai mẹ mình:
Con không trách mẹ đâu.

Ngay khi được mẹ bể, bóng ma trong lòng cậu liền tan biến.
Ngang Bách Hủy ôm đứa con bị lạc đã tìm lại được mà khẽ thở dài.
Ngang Mạt liếc nhìn Trang Danh sĩ, miễn cưỡng hỏi:
Mẹ ơi, chú kia thật sự là ba của con ạ?


Đội trưởng Tử Xa à, tôi thật sự rất ngưỡng mộ cô, luôn muốn trở thành người phụ nữ mạnh mẽ giống như cô!

Bùi Diệp nhanh chóng kéo Phó Thiên Thiên ra sau lưng mình. Trang Danh Sĩ cũng cấp tốc chắn trước mặt Ngang Bách Hủy.

Trang Danh Sĩ, anh chắn trước mặt tôi làm gì?

Ngang Bách Hủy gần như không muốn nhìn người đàn ông phía sau nhưng vẫn khẽ gật đầu:
Đúng vậy, chú ấy chính là ba con.

Cậu bé lại hỏi:
Nhưng trước kia chẳng phải mẹ nói với con là ba con đã mất sớm sao? Sao chú ấy lại là ba của con được? Chú ấy chắc chắn là kẻ giả mạo đúng không mẹ?

Cô nhìn con trai mình với ánh mắt bối rối.
Anh ta nói với vẻ vô tội:
Có gì đâu, ở đây có gió, anh chắn gió cho em thôi mà.

Ngang Bách Hủy bất chấp sự ngăn cản của anh ta, vượt qua và lại đi về phía Phó Thiên Thiên. Nhưng dù làm thế nào thì cũng bị cản lại.
Nếu người đó là Trang Danh Sĩ, cô còn có thể ra lệnh cho anh ta tránh ra, nhưng người đó lại là Bùi Diệp nên cô chỉ có thể mỉm cười nói:
Anh Bùi, có thể phiền anh tránh ra một chút không?

Mặc dù Trang Danh sĩ luôn bị anh chèn ép, nhưng nếu anh thật sự động đến người phụ nữ của anh ta thì người đàn ông có lòng báo thù rất mạnh kia nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh.
Anh suy nghĩ một lúc rồi trao nhiệm vụ vinh quang này cho Trang Danh Sĩ.
Anh nháy mắt ra hiệu cho anh ta lập tức tách Ngang Bách Hủy khỏi Phó Thiên Thiên.
Trong lúc cô không biết nên giải thích như thế nào thì Trang Danh Sĩ đã đi đến phía sau hai mẹ con, nhẹ nhàng nói:
Là trước đây ba làm chuyện có lỗi với mẹ con, khiến mẹ con hiểu nhầm nên mẹ con mới giận ba. Tất
cả đều là lỗi của ba, Mạt Mạt đừng trách mẹ con nhé. Nếu con muốn giận thì giận ba đây này.

Nhìn người đàn ông bỗng chốc trở thành ba mình, Ngang Mạt cảm thấy rất rối rắm.
Trước sự nhiệt tình này, Phó Thiên Th9iên chỉ có thể lúng túng đứng tại chỗ, không biết nên phản ứng thế nào.
Cô quay đầu nhìn Bùi Diệp với ánh mắt như cầu cứu.
Tất 6nhiên là anh muốn nhanh chóng giải cứu cô. Ngặt nỗi Ngang Bách Hủy là phụ nữ, nếu anh trực tiếp kéo cô ấy ra thì hình như không được hay cho lắ5m.
Các bạn khác ở nhà trẻ đều có ba, chỉ mình cậu là không có. Cậu vẫn luôn muốn được ở bên cả ba và mẹ như những bạn bè khác.
Một mặt, cậu không muốn để người đàn ông đã từng bắt nạt mẹ cậu lại ở bên mẹ cậu. Mặt khác, cậu lại muốn ba mẹ cậu bên nhau. Dù sao thì cậu cũng nhìn ra được là mẹ cũng nhớ ba.
Thế là cậu bĩu môi:
Vậy sau này ba còn khiến mẹ đau lòng nữa không?

Nhưng ánh mắt anh ta lại lộ vẻ lực bất tòng tâm.
Nhìn đi, trước đó cô ấy vẫn luôn từ chối anh ta, hai người họ vẫn chưa làm hòa. Cô ấy sẽ nghe lời anh ta sao?
Ngang Bách Hủy kể ra vô số chiến công vĩ đại của Phó Thiên Thiên khi còn là Tử Xa, một lúc sau mới dừng lại và buông cô ra.

Cô Ngang, từ lúc cô đến đây, hình như vẫn chưa nói câu nào với con trai cô thì phải?

Ngang Bách Hủy bỗng nhiên tỉnh táo trở lại.
Có lẽ vì bị bỏ rơi quá lâu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngang Mật đã tủi thân đến mức mếu máo.
Trang Danh Sĩ kiên quyết lắc đầu:
Con yên tâm, về sau ba sẽ không để mẹ con phải đau lòng nữa! Nếu con không yên tâm thì sau này con có thể ở bên cạnh ba để giám sát. Nếu con có điều gì không hài lòng thì có thể

nhắc ba, ba sẽ sửa.


Ánh mắt anh ta rất chân thành, Ngang Mạt bắt đầu dao động.

Cậu muốn nói gì đó nhưng nghĩ đến mẹ mình, cậu lại nuốt những lời đó xuống bụng, dè dặt nhìn Ngang Bách Hủy, cọ nhẹ vào ngực cô:
Mẹ ơi, ba thật sự biết lỗi rồi. Mẹ tha thứ cho ba, có được không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.