Chương 751: Ba chồng tương lai



Sao anh lại nhìn tôi với vẻ hoảng sợ thế? Anh đang giấu tôi chuyện gì à?


Tim hắn đột ngột nhảy lên, nghĩ bụng.

Ô8ng ta hỏi như vậy chẳng lẽ đã phát hiện điều gì đó? Chuyện này là không thể nào, đúng không?

Sao thế?

Giọng nói của anh như bóng bay bị chọc thủng:
Không có gì, em đi đi.


Vâng!

Tăng Nguyệt Nguyệt:
...

Tình cảm giữa cô và Trịnh Tiên vẫn còn chưa ổn định, chưa được ông chủ Bạch công nhận. Nếu cô ra tay với ông ta vào lúc này, cho dù Trịnh Tiên không thích người cha như ông ta đến đâu đi chăng nữa thì e rằng hai
người họ cũng sẽ rất khó bên nhau, đúng không?

Mọi người nghe theo lệnh của tôi, không được hành động thiếu suy nghĩ.

Tăng Nguyệt Nguyệt đứng sau lưng cô sửng sốt.

Thiên Thiên, sao vậy? Ý cậu là gì? Chúng ta không tấn công vào căn cứ sao?
Tăng Nguyệt Nguyệt xoa xoa tay, cảm thấy tay mình đã ngứa ngáy và rất muốn hành động.
Nửa giờ sau, ba đội lần theo bóng tối đến mai phục gần căn cứ của dân chợ đen.
Giọng nói của Ngô Danh vang lên trong bộ đàm.

Đội trưởng, đã chuẩn bị xong xuôi.


Em chuẩn bị xong chưa?


Rồi ạ.


Có cần anh đến đó giúp em một tay không?

Thật phiền phức!
Phó Thiên Thiên:
Lát nữa hành động, cậu canh gác ở bên ngoài, không cần phải xông vào.


Cái gì? Tại sao tớ không cần phải xông vào?


Ba chồng tương lai của cậu cũng ở trong đó.
Phó Thiên Thiên thản nhiên nói một câu.
Tăng Nguyệt Nguyệt:
...


Cậu muốn tiến vào đánh ba chồng của cậu sao?


Dù ông ta là ba chồng tương lai của tớ, nhưng trong mắt quân nhân, mọi người đều bình đẳng. Huống hồ...

Hai mắt Tăng Nguyệt Nguyệt lóe sáng:
Nếu tớ thật sự nắm được thóp ông ta, tống ông ta vào tù, thì chẳng phải sẽ không còn ai ngáng đường tớ và Trịnh Tiên nữa sao? Vả lại, sau này dù có bị trách thì người bắt ông
ta cũng là cậu, chứ có phải tới đâu.


Sao có thể thể được, làm sa3o tôi lại có thể giấu ông chứ?


Đúng vậy, Tổng giám đốc Bùi Diệp của Tập đoàn Bùi thị đã đến thị trấn này cùng với vợ an9h ta. Anh và họ hẳn là có quen biết nhau nhỉ?

Hai bàn tay buông thõng bên hông của Minh đã siết chặt thành nắm đấm, tron6g lòng vô cùng căng thẳng.
Lúc này Phó Thiên Thiên đã tìm hai người của đội vệ sĩ nhà họ Bùi, dẫn họ tiến vào căn cứ.
Có điều, khi ba người sắp sửa đột nhập căn cứ, sau lưng bỗng có tiếng bước chân. Nhìn thấy là Tăng Nguyệt Nguyệt, cô nhướng mày.

Cậu không sợ gặp phải ba chồng tương lai của cậu à?

Mặc dù cô hơi bận tâm đến việc anh muốn nói lại thôi, nhưng cô biết rằng nếu thật sự có chuyện quan trọng muốn nói với cô, anh nhất định sẽ nói ra.
Nhìn mọi người đã xếp thành hai hàng ngay ngắn trước mặt và sẵn sàng lên đường, cô liền đứng thẳng tắp, trầm giọng hô:
Xuất phát!

Đội do Tiêu Nhiệm và Mạnh Khai chỉ huy chia làm hai nhóm, Phó Thiên Thiên dẫn theo một đội. Như vậy, bọn họ chia ra làm ba nhóm để lên đường. Tăng Nguyệt Nguyệt thuộc đội của cô.

Tất... tất nhiên là được.

Trước khi Phó Thiên Thiên dẫn theo nhóm người của Tăng Nguyệt Nguyệt lên đường, Bùi Diệp đã gọi điện cho cô.

Có chuyện gì vậy anh?
Cô vừa sửa soạn trang bị mang theo, vừa kẹp điện thoại vào bên tai và hỏi.
Anh ta vừa nói dứt lời, Tiêu Nhiệm và Mạnh Khai cũng dùng bộ đàm để thông báo với cô rằng bên họ cũng đã chuẩn bị xong.
Cô nhìn tòa nhà trước mắt, vừa mới chuẩn bị ra lệnh hành động thì lại vô thức muốn dùng giác quan thứ sáu của mình để thăm dò căn cứ này.
Tuy nhiên, khi cô vừa bắt đầu mở giác quan thứ sáu thì trong đầu bỗng rất khó chịu, khiến đồng tử của cô co lại. Cảm giác này là...

Không cần đâu anh.

Đầu dây bên kia im lặng một lúc. Cô tưởng rằng anh không nghe thấy nên định lặp lại.

Em vừa nói là...

Nhưng cô còn chưa nói hết câu thì giọng nói cứng rắn của anh vang lên từ đầu dây bên kia:
Em không cần phải nói nữa, anh đã nghe thấy những lời em vừa nói rồi.

Cô gật đầu:
Bên anh thế nào?


Tập đoàn Bùi thị và Tập đoàn Tân Duệ đã chạm trán, tối nay là thời khắc quan trọng, sáng mai sẽ có kết quả.

Hắn nên làm thế nào bây giờ?

Tất... tất nhiên là không rồi.


Chúng ta đã lâu5 không gặp nhau, chi bằng cùng đi uống chén trà nhé.

Phó Thiên Thiên:
...

Sau đó, bốn người trực tiếp tiến vào căn cứ.
Một thành viên của đội vệ sĩ kinh ngạc nói:
Ủa, sao không có ai canh gác?


Vậy anh làm việc đi.

Câu này của cô nghe có vẻ như đang định cúp máy.
Rốt cuộc Bùi Diệp không nhịn được nữa:
Thiên Thiên, em...


Thế nào? Cậu muốn làm tiên phong tấn công ba chồng của cậu à?
Cô đặc biệt nhấn mạnh hai từ
ba chồng
.
Làm thế nào bây giờ?
Tăng Nguyệt Nguyệt rất muốn tham gia tấn công nhưng lại không muốn trở thành kẻ địch của ông ta.
Một thành viên khác nói:
Đúng vậy, chẳng những vậy mà cổng lớn còn đang mở toang, thế này không sợ bị trộm lẻn vào lấy trộm đồ hay sao?


Ngay khi vừa nói dứt lời, anh ta chợt cảm thấy có ánh mắt sắc bén từ bên cạnh lia sang khiến anh ta rùng mình. Chủ nhân của ánh mắt đó chính là Tăng Nguyệt Nguyệt.

Anh ta liền sờ mũi.

Anh ta vừa nói gì sai sao? Tại sao cô ấy lại nhìn anh ta như vậy?

Phó Thiên Thiên liếc nhìn cổng lớn của căn cứ rồi khẽ nhếch miệng, sau đó lập tức nghênh ngang đi về phía trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.