Chương 78: Chỉ có một cách giải quyết
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 808 chữ
- 2022-02-04 07:59:07
Những dấu hôn xanh tím trên da thịt Phó Linh Nguyệt và những vết cào trên ngực Trịnh Thư Thành đã công khai thể hiện với tất cả mọi người rằng hai người họ đã làm gì trước đó.
Linh Nguyệt, con...
Sao con...
sao con có thể làm ra chuyện này hả?
Lư Xảo Nghiên tức đến run cả người, ngón tay chỉ vào Phó Linh Nguyệt cũng đang không ngừng run rẩy.
Nhìn thấy Lư Xảo Nghiên, Phó Linh Nguyệt lơ mơ.
Lúc này cô ta mới phát hiện trên người mình không mặc gì, còn Trịnh Thư Thành ở bên cạnh cô ta cũng vậy.
Cảm giác của cơ thể càng thêm nhắc nhở cô ta rằng cô ta đã mất đi thứ quan trọng nhất của người con gái.
Cô ta và Trịnh Thư Thành đã...
Ba mẹ của Trịnh Thư Thành đưa mắt nhìn nhau.
Ông cụ Phó đen mặt:
Còn đứng hết ở đây làm gì? Không thấy hai đứa nó đều không mặc quần áo sao? Tất cả đi ra ngoài, để hai đứa nó mặc quần áo tử tế rồi nói!
Ông cụ Phó đã ra lệnh, tất cả mọi người đều ra khỏi phòng ngủ.
Ông cụ Phó khoanh tay ngồi trên ghế sofa, Phó Minh Thanh và Lư Xảo Nghiên sầm mặt ngồi bên cạnh, ba mẹ của Trịnh Thư Thành thì im thin thít đứng một bên vì con trai nhà mình đã làm chuyện sai trái, Diêm Tiểu Mẫn siết chặt hai tay đứng một góc, Phó Thiên Thiên ngồi trên ghế sofa đơn, Bùi Diệp ngồi trên thành ghế sofa của Phó Thiên Thiên.
Một phóng viên trong số những người đi theo Diêm Tiểu Mẫn trước đó, dè dặt đi tới.
Tôi muốn nói một chút, video chúng tôi quay được vừa nãy là phát sóng trực tiếp, bây giờ...
dân mạng đã biết chuyện cô Hai nhà họ Phó và cậu chủ nhà họ Trịnh ngủ với nhau, đều đang sục sôi hết cả.
Lư Xảo Nghiên đứng phắt dậy:
Cái gì? Cậu gỡ video đó xuống ngay lập tức, gỡ ngay lập tức!
Bây giờ trên mạng đã bùng nổ, dù có gỡ xuống thì cũng đã có vài người tải xuống, đã lan truyền đến các trang web khác rồi.
Phóng viên đáp.
Sắc mặt của Phó Minh Thanh càng khó coi hơn.
Đứa con ngoan mà bà dạy bảo đấy!
Phó Minh Thanh đanh mặt trách Lư Xảo Nghiên.
Lư Xảo Nghiên uất ức trong lòng:
Linh Nguyệt cũng là con gái của ông, chẳng lẽ tôi muốn để xảy ra chuyện như thế này sao?
Ông cụ Phó lạnh lùng liếc nhìn Phó Minh Thanh và Lư Xảo Nghiên:
Bây giờ chuyện đã xảy ra rồi, cãi nhau thì có ích gì? Nếu chuyện đã bị truyền ra ngoài, vậy chỉ có một cách giải quyết.
Phó Minh Thanh cau mày:
Cách gì ạ?
Mọi người trong phòng khách sạn đồng loạt nhìn về phía ông cụ Phó.
Ông nói:
Thông báo hai đứa đính hôn, chỉ cần chúng có hôn ước thì sẽ không bị người đời lên án.
Không được! Hai người họ không thể đính hôn được!
Một giọng nói đột nhiên vang lên, cắt ngang lời của ông cụ Phó.
Người vừa nói là Diêm Tiểu Mẫn.
Trong bụng cô ta đã có đứa con của Trịnh Thư Thành.
Nếu Trịnh Thư Thành đính hôn với Phó Linh Nguyệt thì đứa bé trong bụng cô ta phải làm sao đây?
Ba mẹ của Trịnh Thư Thành lại nhìn nhau.
Họ đã mất người con dâu tương lai là Phó Thiên Thiên, tuy Phó Linh Nguyệt chỉ là cô Hai của nhà họ Phó, nhưng mẹ của cô ta còn khỏe mạnh, Phó Minh Thanh lại rất yêu thương Phó Linh Nguyệt, dù sao gia đình cô ta cũng tốt hơn gia đình Diệm Tiểu Mẫn nhiều.
Hơn nữa, nhà họ Trịnh và nhà họ Phó cũng coi như môn đăng hộ đối.
Nghe thấy Diêm Tiểu Mẫn phản đối, bà Trịnh nhìn cô ta với vẻ mỉa mai:
Cô là ai chứ, ở đây có chỗ cho cô nói chuyện sao? Mà...
hình như dạo này công ty của ba cô đang gặp khó khăn về tài chính, cô còn có thời gian ở đây xen vào việc của người khác sao?
Diêm Tiểu Mẫn:
...
Mặt cô ta chợt biến sắc.
Bà Trịnh đang uy hiếp cô ta, vì muốn có cô con dâu nhà họ Phó mà bà ta không ngại vứt bỏ đứa bé trong bụng cô ta.
Người ở trong phòng khách sạn không phải là Phó Thiên Thiên mà là Phó Linh Nguyệt.
Ngưu lang
mà Diêm Tiểu Mẫn sắp xếp lại biến thành Trịnh Thư Thành.
Tại sao sự việc lại thành ra thế này? Diêm Tiểu Mẫn bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, bèn nhìn Phó Thiên Thiên bằng ánh mắt ác độc:
Là cô! Là cô phải không?