Chương 784: Đôi vợ chồng ôn thần (2)
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 962 chữ
- 2022-02-16 04:57:39
Anh không hiểu chuyện gì, đi tới bên cạnh cô.
Không đợi anh nói gì, cô đã nghiêm túc lật bài:
À, hai người họ muốn 8hỏi anh một vấn đề. Họ muốn mua một bộ sofa, nhưng một người muốn mua ghế phong cách hiện đại, một người muốn mua phong các3h
Nhưng Bùi Diệp dường như chẳng hề cảm thấy câu nói của mình có vấn đề gì:
Hai người còn vấn đề gì nữa không?
Tiêu Nhiệm và Mạnh Khai không hẹn mà cùng lắc đầu:
Không!
Trang Danh Sĩ vẫn tỏ ra yếu ớt, có vẻ như tay của anh ta vẫn chưa được linh hoạt cho lắm nên Ngang Bách Hủy đang đút cơm cho anh ta ăn.
Bùi Diệp lập tức nhìn anh ta bằng ánh mắt khinh bỉ.
ngày!
Tiêu Nhiệm, Mạnh Khai:
...
Xem ra hai người rất hoài cổ. Nếu đã không còn việc gì thì các anh mau về đi, tôi sẽ đưa các chủ của các anh đi.
Hai người họ lập tức đưa tay làm động tác
mời
, ra chiều như muốn tiễn ôn thần đi nhanh.
Phó Thiên Thiên, Tiếu Nhiệm, Mạnh Khai:
...
Khóe miệng Tiêu Nhiệm giật giật:
Hai phong cách5 không phù hợp bày chung một chỗ.
Tất nhiên, đối tượng mà cậu nhào vào lòng là Phó Thiên Thiên chứ không phải Bùi Diệp.
Chị!
Cậu ôm chặt lấy cô, giọng nói toát lên sự vui mừng.
Vậy nên ai muốn khinh anh ta thì cứ khinh đi, trong lòng anh ta hiểu là được.
Tất nhiên Trang Danh sĩ không thể để cho Ngang Bách Hủy biết được những suy nghĩ này của mình. Trước mặt cô, anh ta nhất định phải giả vờ yếu ớt mới có thể kích thích lòng cảm thông của cô, để cô tiếp
Bùi Diệp:
Vậy các anh đã quyết định sẽ mua kiểu sofa nào chưa?
Họ vô cùng oán hận mà nhìn anh:
Hai chúng tôi quyết định sẽ tạm thời không đổi sofa nữa.
Thấy Tiêu Nhiệm và Mạnh Khai chạy về hướng Thông U Các như chạy trốn, khóe miệng cô hơi cong lên, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hai người đó sớm quyết định như thế chẳng phải tốt hơn không? Không đổi ghế mới sẽ tốt biết mấy, không cần suy nghĩ xem phải mua ghế kiểu gì, cũng không cần để cô nghe họ cãi nhau lâu như vậy.
Tiêu Nhiệm và Mạn9h Khai cùng nhìn anh.
Trước ánh nhìn của hai người họ, anh hờ hững đáp lời:
Nếu không quyết định được thì mua cả h6ai kiểu đi.
Hai người này thích làm khó nhau, chắc là rảnh quá đây mà. Hôm sau cô phải sắp xếp cho họ nhiều nhiệm vụ hơn, một khi họ bận rộn thì sẽ không nghĩ đến vấn đề này nữa.
Phó Thiên Thiên và Bùi Diệp lên xe đi đến nhà hàng ăn trưa rồi tới bệnh viện thăm Trang Danh Sĩ.
Anh ta phải tranh thủ lợi dụng cơ hội, để tránh sau này khỏe lại sẽ không được hưởng thụ nữa. Huống hồ làm thế này còn có thể hưởng thụ sự dịu dàng của Ngang Bách Hủy, bây giờ bọn họ vẫn còn đang trong
giai đoạn khó xử, ở bên nhau lâu hơn, có thể cô sẽ có tình cảm với anh ta, sau đó sẽ nối lại tình xưa với anh ta.
Họ nghĩ, nhờ hai vợ chồng Bùi Diệp quyết định vấn đề mua ghế sofa quả là không sáng suốt, họ vẫn nên tìm người có cùng điều kiện kinh tế với mình để hỏi ý kiến sẽ thỏa đáng hơn.
Bùi Diệp vô cùng hài lòng khoác vai Phó Thiên Thiên rời đi.
Nghe nói họ sẽ tới, Ngang Mạt kiễng chân mong ngóng trong bệnh viện.
Khi thấy họ xuất hiện ở cửa thang máy, cậu mừng rỡ chạy đến chỗ họ.
Dù sao thì ngay từ đầu anh ta đã dùng khổ nhục kế với Ngang Bách Hủy, và nếu đã dùng thì đương nhiên phải dùng cho trót.
Chỉ cần giữ được vợ, dù bị người ta khinh bỉ thì đã sao? Kiếp sau anh ta lại là một trang hảo hán.
Vẻ mặt Mạnh Khai không cảm xúc:
Phòng khách nhà chúng tôi nhỏ, không kê được hai bộ sofa!
Bùi Diệp lại tỉnh bơ nói tiếp:
Vậy càng dễ, hôm nay các anh bày biểu hiện đại, ngày mai bày kiểu cổ điển, mỗi ngày bày một bộ, chẳng những dùng được cả hai phong cách mà còn có thể đổi phong cách mỗi
Hai người cùng lùi về sau hai bước, nhìn anh như nhìn quái vật.
Lời nói hào phóng của anh đương nhiên không làm họ vừa ý.
Phó Thiên Thiên vừa mới xoa đầu Ngang Mạt, Bùi Diệp đã nắm lấy cổ áo cậu xách sang bên và phớt lờ vẻ mặt bất mãn của cậu.
Sau đó anh đã khoác vai cô đi tới phòng bệnh của Trang Danh Sĩ.
Muốn đổi phong cách như thể cũng phải có tiền mới được, như anh thì mỗi ngày đổi cả trăm bộ sofa cũng chẳng buồn chớp mắt, nhưng dân thường như họ thì đổi một bộ cũng phải suy nghĩ rất lâu.
Quả nhiên là có sự khác biệt!
cổ điển. Vì không quyết định được nên muốn hỏi ý kiến của anh.
Bùi Diệp:
...
Đúng là không biết xấu hổ, chỉ là vết thương nhỏ do đạn bắn mà ngay cả đũa cũng không cầm được, phải cần đến người khác đút cho ăn? Anh ta hoàn toàn là đang dùng khổ nhục kế.
Trang Danh sĩ thản nhiên đón nhận ánh mắt khinh bỉ của Bùi Diệp, không hề cảm thấy hành vi của mình có gì không ổn.
tục ở lại bên anh ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.