Chương 838: Đại thần đứng đầu chuỗi thức ăn (2)


Phó Thiên Thiên gật đầu. Việc này Tăng Nguyệt Nguyệt làm tốt hơn rất nhiều người trong đội Hắc Ứng.


Vậy thì tốt. Mà vừa rồi cậu định l8àm gì?

Cô buột miệng trả lời, còn chưa nói xong thì đột nhiên dừng lại. Cô nhìn chăm chú vào khuôn mặt bình tĩnh của Bùi Diệp, sau đó biểu cảm như bị sét đánh.

Anh... anh... anh đã biết Thiên Thiên bị bắt giữ là giả? Anh biết khi nào?

Theo như cô nghi, sau khi nghe thấy cái tên này Bùi Diệp nhất định sẽ rất ngạc nhiên, sau đó sẽ lo lắng hỏi cô đủ thứ chuyện.
Đáng tiếc, lý tưởng rất phong phú nhưng hiện thực lại rất tàn khốc.

Anh Bùi, tôi tới đây là có chuyện tốt muốn nói với anh.


Cô thì có chuyện tốt gì?
Bùi Diệp tỏ vẻ không tin.
Cô đứng cách đó không xa ra hiệu cho anh, ý bảo anh sang bên cạnh nói chuyện với mình. Bùi Diệp bình tĩnh đề nghị người bên cạnh đi vào trước, còn anh đi vệ sinh xong sẽ vào sau.
Thấy người nọ đã rời đi, cô bèn chạy tới bên cạnh Bùi Diệp.
Anh mất kiên nhẫn nhìn cô:
Hội nghị thượng đỉnh sắp bắt đầu, cô tìm tôi có chuyện gì?

Cô nhìn anh bằng đôi mắt tinh quái.
Anh nhìn cô như nhìn kẻ thiểu năng:
Sáng nay.

Sáng nay!

Thiên Thiên, anh Bùi có biết lần này việc cậu bị bắt là giá không?

Nếu ngay cả Bùi Diệp cũng không biết chuyện này thì cô sẽ không cảm thấy ấm ức. Không những thế, lát nữa gặp anh, cô còn có thể mỉa mai anh ta, thật là sảng khoái.

Thật sao?
Giọn9g nói lạnh lùng và áp lực.

Ơ, tớ... tớ...
Tăng Nguyệt Nguyệt gục đầu xuống như quả bóng bị xì hơi rồi nói thật:
Tớ muốn gặp Tổng th6ống, muốn trần tình với ông ấy là cậu vô tội, để ông ấy thả cậu ra.
Thấy sắc mặt Phó Thiên Thiên sa sầm, cô vội giải thích:
Thiên Thiên, cậu5 xem bây giờ không phải là tớ vẫn ổn sao? Cậu giữ tớ lại kịp thời, cậu nói xem có phải là quả đúng lúc không?

Cô lườm anh:
Sao tôi lại không thể có chuyện tốt chứ? Huống hồ... chuyện này còn liên quan đến Thiên Thiên.

Cô cố ý cao giọng ở hai chữ
Thiên Thiên
.

Ừ, nhưng mà..Phó Thiên Thiên dùng một lát mới từ tốn nói một câu:
Tuy lúc trước anh ấy không biết, nhưng qua chuyện xảy ra trên đường cao tốc sáng nay, có lẽ anh ấy đã đoán được rồi.

Tăng Nguyệt Nguyệt:
...

Sắc mặt Phó Thiên Thiên dần bình thường trở lại.

Về sau không được lặp lại những chuyện như thế này nữa!
Cảm thấy câu này chưa đủ, cô lại nói tiếp:
Cho dù tôi có bị bắt đi thật thì cũng không được bất chấp nguy hiểm đi cầu xin cho tôi!
Tăng Nguyệt Nguyệt ngạc nhiên nhìn cô:
Thiên Thiên, vừa rồi cậu bảo là cậu không bị bắt giữ thật?


Chuyện này nói ra rất dài dòng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ tôi sẽ giải thích với cậu. Bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất là bảo vệ an toàn cho hiện trường.

Tăng Nguyệt Nguyệt chợt hiểu ra điều gì đó.
Mắt cô sáng lên!
Đây đúng là xa tận chân trời, gần ngay trước mắt. Vì hội nghị đã sắp bắt đầu, hai người nói chuyện xong liền chuẩn bị cùng nhau đi vào hội trường.

Rõ!
Tăng Nguyệt Nguyệt khép chân, ưỡn ngực, hóp bụng, hùng hồn đáp lời.
Sắc mặt Phó Thiên Thiên dịu đi:
Tốt, cậu đi chấp hành nhiệm vụ đi.


Anh ấy không biết.

Tăng Nguyệt Nguyệt phấn khởi đến mức suýt nhảy cẫng lên:
Thật hả?!

Tăng Nguyệt Nguyệt chột dạ giải thích:
À, tớ là thành viên đội đột kích Hắc Ưng, phụ trách bảo vệ an toàn của hội trường. Tớ 3ở đó đương nhiên là để bảo vệ Tổng thống rồi.

Nói xong, cô cảm thấy lời giải thích của mình sứt sẹo vô cùng.

Hai người đã gặp nhau à?
Anh thờ ơ hỏi.

Đúng vậy, chúng tôi.


Thiên Thiên, cậu nói vậy là có ý gì? Hội nghị thượng đỉnh hôm nay thật sự sẽ xảy ra chuyện sao?


Cậu không cần nghĩ nhiều về những chuyện khác, chỉ cần làm tốt công việc của mình là được. Hãy chú ý những người khả nghi, không ai được phép vào trong hội trường.


Thiên Thiên, chờ đã!


Có chuyện gì?

Đoán được? Không thần thông đến mức đó chứ? Không được, lát nữa mình phải đi tìm Bùi Diệp thăm dò, chỉ cần anh ta không biết, mình có thể chế giễu anh ta.
Sau khi hai người tách ra, Tăng Nguyệt Nguyệt tìm cơ hội để vào trong hội trường đối ca trực với đồng đội. Sau đó cô nhìn thấy Bùi Diệp đang nói chuyện với ai đó.
Ban nãy Phó Thiên Thiên cũng nói rằng sáng nay Bùi Diệp đã đoán được việc cô bị bắt giữ là giả. Lúc đó Tăng Nguyệt Nguyệt không muốn tin, bây giờ xem ra là cô đã quá ngu ngốc. Sau khi được Phó Thiên Thiên nhắc nhở mà cô vẫn cho rằng anh chẳng biết gì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.