Chương 892: Phiên ngoại 12


Bây giờ Phó Thiên Thiên là đội trưởng đội đột kích Hắc Ưng, chỉ cần trong đội không có chuyện gì và không có nhiệm vụ khẩn8 cấp, cô hoàn toàn có thể về thẳng nhà,

Vừa ra đến cổng quân khu, đã có xe của nhà họ Bùi chờ sẵn.
Bùi Diệp ho nhẹ một tiếng:
Bình tĩnh, em cứ làm quen từ từ.

Ba người chờ ở cửa biệt thự vừa nhìn thấy xe của họ lái vào thì phấn khích chạy đến vây quanh xe. Bây giờ là buổi tối, từ bên ngoài không nhìn thấy người ngồi trong xe, cho nên họ không thấy Phó Thiên Thiên ngồi ở bên nào.
Hành động này thật sự khiến người ta...
Anh nghiến răng nghiến lợi:
Thiên Thiên...

Buổi tối, mọi người ân cần hỏi han Phó Thiên Thiên, đến khi nghe Bùi Diệp nói rằng cô mới làm xong nhiệm vụ, cần đi nghỉ ngơi sớm, họ mới buông tha cho cô. Không đợi mọi người dặn dò điều gì, anh nhanh chóng đưa cô lên lầu.
Anh rất vui khi họ quan tâm vợ anh, nhưng sự quan tâm của họ cản trở anh và cô có thời gian riêng tư.
Cô nhíu mày:
Anh muốn em nói gì?

Bùi Diệp nheo mắt.
Bùi Diệp muốn mặc kệ người ngoài cửa, nhưng người đó rất kiên nhẫn, tần suất gõ không hề giảm đi.
Thật là quá đáng, gõ cửa cũng không chọn thời điểm. Biết rõ vợ chồng về phòng chắc chắn là muốn thân mật mà còn đến gõ cửa vào lúc này, không phải phá đám thì là gì?
Sau khi cô xuống xe, Ninh Khả Như đỡ lấy cánh tay khác của cô, còn Bùi Nguyên thì đóng cửa xe lại.
Chắc là tiếng đóng cửa xe hơi lớn, Ninh Khả Như quay đầu lại hung dữ lườm ông, lên giọng trách cứ
Đã nói là làm nhẹ nhàng thôi, ông đóng cửa mạnh như thể là muốn dọa đứa bé trong bụng Thiên Thiên sao?

Ông vội vàng gật đầu:
Lần sau tôi sẽ chú ý, mà giọng của bà cũng to, có thể dọa đến đứa bé đấy!

Bà lập tức che miệng lại, gật đầu với ông như đúng rồi.
Bà cụ Bùi mở cửa xe ra:
Thiên Thiên, cháu mau xuống đây, cẩn thận!

Phó Thiên Thiên có thể leo lên tòa nhà cao mười tầng một cách nhẹ nhàng, lúc này đang sửng sốt khi bị bà coi như đồ dễ vỡ, cẩn thận dìu cô xuống xe.
Bà cụ Bùi:
Cháu đi đi, bây giờ trong mắt bà chỉ có cháu dâu và chắt của bà thôi.

Ninh Khả Như
Mất con trai thì có thể sinh đứa khác, nhưng mất con dâu tốt thế này thì biết tìm đâu?


Ba, mẹ, bà nội, Thiên Thiên không yếu ớt như vậy đầu, mọi người không cần cẩn thận như thế. Bác sĩ nói hiện giờ sức khỏe của cô ấy rất tốt, dù leo lên mười tầng lầu cũng không có vấn đề gì.
Bùi Diệp nói sự
thật.
Có điều, vừa nói xong anh lập tức bị một trong ba vị bề trên nghiêm khắc phê bình.
Bà cụ Bùi:
Cháu nói gì hả? Gì mà không yếu ớt? Bây giờ đứa con gái nào mà không yếu ớt. Hơn nữa, đây còn là lần đầu Thiên Thiên mang thai, yếu ớt thì sao hả?

Phó Thiên Thiên:
...

Bùi Diệp khẽ vỗ trán.
Cô địn3h tự lái xe nhưng Bùi Diệp đã từ chối cô với lý do cô đang mang thai, báo cô nhất định phải ngồi xe mình.
Trên đư9ờng đi, cảm xúc của anh mới dịu xuống đôi chút. Anh gọi điện về nhà, nói với gia đình rằng đã đón được cô một cách an toà6n và đang trên đường về.
Thời gian ở nhà của cô vốn đã ít, sau này khi đứa bé ra đời, cơ hội riêng tư với cô sẽ càng ít đi. Bây giờ có cơ hội, anh nhất định phải nắm chặt lấy.
Sau nửa ngày bận rộn làm nhiệm vụ, Phó Thiên Thiên thật sự đã rất mệt. Khi về đến phòng, cô lập tức đi rửa mặt và thay quần áo.
Dứt lời, anh bên cúi đầu chực hôn cô.
Đáng tiếc là anh còn chưa chạm vào môi cô thì cửa phòng họ đã bị gõ dồn dập.
Ninh Khả Như:
Leo lên mười tầng lầu ư? Ha ha, muốn leo thì con leo đi. Đừng bảo con dâu và cháu của mẹ leo.

Bùi Nguyên:
Bây giờ con không cần nói nữa, đi càng xa càng tốt.

Phó Thiên Thiên và Bùi Diệp:
...

Có lẽ là bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của cô, anh cảm thấy ba mẹ và bà nội anh đang làm quá mọi chuyện lên.
Cô liền phì cười.
Phải nói rằng người nhà họ Bùi đối xử với cô rất tốt, bây giờ họ cũng là những người thân quan trọng nhất của cô.
Lúc xe của Bùi Diệp chạy vào Bùi Viện, nhìn thấy cảnh tượng khác lạ, cô hơi ngạc nhiên.

Những thứ này là...
Cô nhìn cây cối bị quân đến buồn cười.
Bùi Nguyên phụ họa:
Khả Như, nếu em muốn sinh thêm đứa nữa, anh có thể dốc hết sức phối hợp!

Bùi Diệp:
...

Được rồi, bây giờ anh xác định là địa vị của anh không chỉ giảm xuống đơn giản như vậy, mà là mất hẳn luôn.
Anh quay sang nhìn vợ mình, tủi thân thở dài:
Thiên Thiên à, bây giờ anh đã không còn địa vị trong nhà, sau này em tuyệt đối không được bỏ rơi anh đấy.

Địa vị của anh ở trong nhà bị hạ thấp cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.

Bà nội, ba mẹ, con là người thân ruột thịt của mọi người, có phải mọi người đã quá phân biệt đối xử rồi không?

Khi xe của họ về đến Bùi Viện, cảnh tượng trước mặt anh là bà cụ Bùi, Bùi Nguyên và Ninh5 Khả Như đều đã ăn mặc chỉnh tề đứng bên ngoài biệt thự chờ sẵn.
Phó Thiên Thiên mang thai, cả nhà họ Bùi đều rất vui mừng. Người giúp việc đã trải thảm mềm khắp nhà. Tất cả những nơi góc cạnh đều được bọc một lớp dày để tránh cô bất cẩn ngã trúng hoặc va vào.
Vừa thay đồ xong trở ra, Bùi Diệp đứng đợi ngoài cửa nãy giờ liền ôm lấy cô.

Chúng ta đã không gặp nhau mấy ngày, em có gì muốn nói với anh không?
Anh trầm giọng hỏi.
Cửa xe bên trái mở ra, người đầu tiên bước xuống là Bùi Diệp.
Ai nấy đều lộ vẻ mặt thất vọng. Ngay sau đó, ba người cùng chạy sang phía cửa xe bên kia.

Ai the?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.