Chương 918: Phiên ngoại 38


Khi nói đến câu cuối, giọng cô bỗng trầm xuống một cách đầy nguy hiểm, khiến Tiểu Quang không ngừng run lên.

Hắn không dám không tin lờ8i nói của cô, bởi vì hắn biết rõ cô tàn nhẫn với đám lưu manh côn đồ, và tuyệt đối sẽ không tha cho bất kỳ kẻ xấu nào.
Bùi Diệp lạnh lùng nhếch miệng:
Điều tôi không sợ nhất 6chính là bị người khác đe dọa. Huống hồ, sự sống chết của những người trong trung tâm mua sắm này liên quan gì đến tôi? Ngược lại, nếu chúng t5ôi thiếu anh bây giờ, chỉ với lượng dầu dính trên người anh, e rằng anh sẽ không sống được mười phút đầu.

Sống lưng và da đầu hắn căng chặt.
Hắn sợ hãi nhìn cô:
Rốt cuộc cô đã làm gì với cơ thể tôi?


Chẳng phải vừa rồi anh không tin vào năng lực của tôi sao? Thế nào, bây giờ anh đã tin chưa?
Tiểu Quang:
...
Hiện tại, hắn không chỉ thấy lạnh sống lưng, da đầu tê rần, mà ngay cả cơ thể cũng liên tục run rẩy. Nếu không có ý chí mạnh mẽ chống đỡ thì hắn đã ngồi bệt xuống đất rồi.
Khi Tiểu Quang cho rằng lời nói của mình có hiệu quả, định nhân cơ hội để đưa ra yêu cầu với họ, Phó Thiên Thiên bỗng nói:

Bây giờ anh là mối đe dọa với trung tâm thương mại này, nhưng anh chắc chắn rằng sau khi bị thiêu, anh sẽ có thể uy hiếp được mọi người trong trung tâm thương mại không?

Hắn hếch cằm, đáp:
Sao lại không? Cô nhìn thấy vùng dầu đằng sau tôi không? Chỉ cần chỗ dầu đó bén lửa, đừng ai trong số các người chạy thoát được khỏi đây, tất cả mọi người đều sẽ phải chết!

Cô không trả lời hắn, chỉ nhẹ nhàng cử động. Chiếc bật lửa vốn quanh quẩn bên cạnh hắn đột nhiên lơ lửng gần bên tai hắn. Tiểu Quang đã có thể ngửi thấy mùi tóc cháy của mình, cảm giác này khiến hắn càng sợ hãi hơn.

Cô... chúng tôi muốn làm gì à? Chỉ cần các người đồng ý thả tôi ra, bất luận các người bảo tôi làm gì, tôi cũng sẽ làm.
Hắn nói với giọng run run.
Cô thản nhiên nói:
Chuyện này cũng đơn giản thôi. Lát nữa anh hãy làm theo lời tôi, dụ đồng bọn của anh tới đây.

Hắn càng nói càng hùng hồn, như thể hắn là phép thử lòng trung thành của hai cô vậy.
Tăng Nguyệt Nguyệt chỉ muốn xông lên đá cho hắn vài phút, để đỡ phải nghe hắn tiếp tục nói những lời mà cô không muốn nghe.
Cô hừ nhạt:
Gã thổi tha này, em mà giống hằn sao?

Thấy tâm trạng của cô đã dịu đi, Trịnh Tiên thở phào nhẹ nhõm.

Cô... cô muốn làm gì?


Không phải tôi muốn làm gì, mà là các anh muốn làm gì?

Nghĩ thế, hắn càng cảm thấy tự tin hơn.

Được thôi, các người muốn thiêu thì thiếu đi. Dù sao tôi cũng sẽ không nói lời nào. Chỉ cần tôi chết đi, sẽ có rất nhiều người chôn cùng tôi. Tăng Nguyệt Nguyệt, Phó Thiên Thiên, các cô còn dám nói mình là nô bộc của nhân dân khi nhìn những người mà các cô bảo vệ chết trước mặt mình sao? Tôi nhổ vào, các cô rõ ràng là loại sợ chết!

Hắn cười mỉa một tiếng rồi lùi lại phía sau.
Tuy nhiên chân hắn không thể di chuyển được, giống như có một lực cản cực lớn sau lưng khiến hắn buộc phải đứng nguyên tại chỗ và hoảng hốt nhìn Phó Thiên Thiên đang mỉm cười nhìn hắn.
Hắn cắn môi, đá3p:
Nếu các vị muốn thiêu tôi thì cứ thiếu thoải mái. Cho dù tôi có chết thì tất cả những người có mặt ở trung tâm thương mại cũng đừng hòng y9ên ổn. Bọn họ sẽ phải chôn theo tôi thôi.

Vẻ mặt hắn trở nên dữ tợn.
Đúng vậy, dầu rất dễ bắt lửa, một khi đã bắt lửa thì không thể chạy thoát được mà chỉ có một con đường chết.
Hắn không muốn chết.
Tiểu Quang cắn môi:
Tôi không thể nói được, nếu tôi nói ra thì sẽ mất mạng.

Cô khẽ cử động tay, chiếc bật lửa vốn lơ lửng trên đỉnh đầu hắn lại một lần nữa trở lại trước mặt hắn, chỉ cách vết dầu dính trên người hằn lcm.
Ông trời ơi, rốt cuộc họ muốn làm gì hắn?
Thấy năng lực của tôi chưa?
Cô bất ngờ thốt ra một câu. Cuối cùng Tiểu Quang nhận ra chiếc bật lửa đáng lẽ đã bị hắn ném vào vùng dầu trước đó vẫn cứ bị điều khiển, vờn quanh hắn như một món đồ chơi, chưa bao giờ rời đi.
Đây... đây là năng lực gì? Tôi chưa bao giờ tin vào ảo thuật. Tôi biết ảo thuật chỉ là trò lừa gạt, sau khi thật sự biết được mánh khóe trong đó thì sẽ thấy chẳng có gì hết.

Phó Thiên Thiên cười khẩy:
Anh có thể thử xem. Anh quay lại chỗ vết dầu xem có được không?

Hắn vô thức muốn nói điều gì đó, song lại thôi.
Đùa sao, Phó Thiên Thiên và Tăng Nguyệt là ai? Họ là thành viên của đội đột kích Hắc Ưng đẩy. Nhiệm vụ của họ là bảo vệ an toàn cho người dân, vì thế họ sẽ không bất chấp tính mạng của những người ở đây để trừng phạt một mình hắn, đúng không?
Chỉ cần hắn khẽ cử động là chiếc bật lửa sẽ bén vào vết dầu trên người hắn. Đến lúc đó, hắn thật sự sẽ chết không toàn thây,
Không, hắn không thể để chuyện này xảy ra.
Trịnh Tiên kịp thời ôm vai cô, nhỏ giọng nhắc nhở:
Nguyệt Nguyệt, em đừng kích động. Những lời nói vừa nãy của hắn chỉ là chiêu khích tướng, muốn khích bọn em nổi giận, rồi nhân cơ hội khơi gợi sự áy náy
trong lòng bọn em mà thôi. Em đừng mắc lừa hắn.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.