Chương 92: Không giả nai


Thấy bóng lưng hốt hoảng trốn đi của Thịnh Diện, cuối cùng Bùi Diệp mới tỏ vẻ hài lòng.

Anh và Phó Thiên Thiên bên nhau, từ trước đến giờ không thích có người ngoài xuất hiện.

Chính vì muốn để Thịnh Diễn biết Phó Thiên Thiên là người con gái của anh, nên anh mới cho phép Thịnh Diên cùng đi đến nhà hàng.

Anh không cho phép bất cứ kẻ nào mơ tưởng đến cô gái của anh, dù đối phương có là cháu trai gọi anh bằng cậu.

Sau khi Thịnh Liên đi rồi, Bùi Diệp đưa Phó Thiên Thiên về trường.


Thiên Thiên.


Vừa định mở cửa xe xuống xe, nghe Bùi Diệp gọi mình, Phó Thiên Thiên nghi hoặc quay đầu lại, nhìn thẳng vào Bùi Diệp:
Có chuyện gì?
Thấy Phó Thiên Thiên nhìn chăm chú vào mặt mình, Bùi Diệp cảm thấy trong lòng lâng lâng.


Không có gì, chỉ muốn gọi em vậy thôi.
Phó Thiên Thiên hơi sững người, sau đó không nhiều lời bèn mở cửa đi ra, đóng sầm cửa xe lại.

Bùi Diệp bật cười khi nhìn dáng vẻ tức giận quay người bỏ đi của cô.

Sở Hành ngồi ghế trước vuốt mồ hôi lạnh trên trán.

Ông chủ à, có vẻ tính tình của bà chủ tương lai hình như không được tốt cho lắm, ngài trêu người ta thế này, sẽ chỉ làm con đường theo đuổi vợ của ngài càng thêm dài đằng đẵng hơn thôi.

Giữa trưa, Phó Thiên Thiên đến thư viện.

Vừa định rẽ vào thư viện thì có một người từ ngã rẽ đi tới, cản đường cô.

Diêm Tiểu Mẫn mặt mày dữ tợn, trong mắt đầy vẻ căm hận đứng chắn trước mặt cô.

Phó Thiên Thiên lạnh nhạt nhìn cô ta:
Sao? Hôm nay không giả nai nữa à?
Trước đây gặp cô, Diêm Tiểu Mẫn còn tỏ vẻ yếu đuối xin tha thứ, bây giờ ngay cả giả vờ cũng lười.


Phó Thiên Thiên, mày đừng tưởng tao không biết!
Trong mắt Diêm Tiểu Mẫn bừng bừng lửa giận:
Đêm qua là mày cố ý lên kế hoạch hãm hại Thư Thành.

Nếu không, sao anh ấy lại ngủ với Phó Linh Nguyệt được? Phó Linh Nguyệt là em gái ruột của mày, tâm địa của mày quá độc ác, ngay cả em gái ruột của mình mà cũng bày kế hãm hại!


Phó Thiên Thiên thậm chí chẳng buồn nhướng mắt.


Tâm địa tôi độc ác?
Cô lạnh lùng liếc nhìn Diêm Tiểu Mẫn:
Thể lúc các người lên kế hoạch tìm hai tên ngưu lang hủy hoại sự trong trắng của tôi, các người không độc ác?
Vẻ mặt Diêm Tiểu Mẫn hốt hoảng.


Mày nói láo, bọn tao làm vậy khi nào? Mày đừng cố ý vu oan hãm hại người khác để trốn tội?
Phó Thiên Thiên nhếch môi đầy ẩn ý, lạnh lùng nói:
Trong tay tôi có video ghi lại lời khai cô đã mua chuộc nhân viên phục vụ khách sạn và ngưu lang, nhân chứng và vật chứng đều ở đây, cô còn dám nói cô không làm?


Diêm Tiểu Mẫn giật thót trong lòng, ánh mắt của Phó Thiên Thiên như bàn tay vô hình bóp chặt trái tim cô ta.

Cô ta nghiến răng già mồm:
Chẳng phải đã bị mày phát hiện rồi sao? Vậy cứ coi như là chưa thực hiện được đi.


Phó Thiên Thiên cười khẩy.


Nếu không bị tôi phát hiện, các người sẽ nương tay với tôi sao?
Phó Thiên Thiên trả lời thay cho cô ta, chắc như đinh đóng cột:
Không! Các người sẽ chỉ vui mừng vì đã đạt được mục đích của mình.

Cô tức giận là vì sự việc không phát triển theo hướng cô dự đoán.

Dù cô mang thai con của Trịnh Thư Thành, nhưng vì Trịnh Thư Thành và Phó Linh Nguyệt đính hôn với nhau, sau này dù cô có sinh đứa bé ra thì đứa bé kia cũng chỉ có thể là đứa con ngoài giá thú không có danh phận, không được nhà họ Trịnh thừa nhận.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.