Chương 924: Phiên ngoại 44


Khi xe của nhà họ Bùi đến, tất cả nhân viên y tế đã chờ sẵn liền đẩy giường bệnh đến trước mặt Phó Thiên Thiên để cô nằm lên,8 sau đó sẽ đưa cô đến phòng sinh.

Tuy nhiên, sau khi xuống xe, sắc mặt cô trở nên kỳ lạ, không muốn nắm lên giường đ3ẩy.


Thiên Thiên, em sắp sinh rồi, đừng tùy hứng. Ngoan!
Bùi Diệp khuyên cô.
Tuy nhiên, sau khi tra tấn mọi người một lần, lần này hai đứa bé cuối cùng cũng cảm thấy có lỗi với người lớn nên sẵn sàng chào đời.
Người nhà họ Bùi hồi hộp chờ trước cửa phòng sinh.
Người duy nhất không đến bệnh viện là bà cụ Bùi. Nhưng khi biết cô thật sự sắp sinh, bà phấn khởi đến mức muốn chạy ngay đến bệnh viện, may mà vợ chồng Bùi Nguyên gọi điện ngăn bà lại.
Bị nhìn như vậy, cô càng cảm thấy ngượng ngùng hơn. 5

À, vừa rồi em đột nhiên cảm thấy bụng em... không đau nữa.
Cô nói.
Xung quanh liền lặng ngắt như tờ.
Sắc mặt cô càng kỳ lạ hơn.

A...


À gì cơ? Bụng em khó chịu ở đâu? Em có thể nói hết với các bác sĩ mà.

Anh vừa nói dứt lời, các6 y bác sĩ vây quanh liền nhìn chằm chằm vào cô, đợi cô trả lời.

Em tưởng là sắp sinh, không ngờ lại là cơn đau giả. Em xin lỗi.

Bùi Diệp ôm cô vợ đã mệt mỏi vào lòng, hôn nhẹ lên trán cô một cách trìu mến.

Thiên Thiên, em không cần phải xin lỗi vì chuyện này. Đó chỉ là tình trạng cơ thể, mà điều đó cũng rất bình thường. Bác sĩ đã nói cũng có rất nhiều người đến bệnh viện những mấy lần mà đều là đau giá. Mọi người đều hiểu điều này, em không làm sai gì hết, nên em không cần phải xin lỗi.

Sau một đêm bị giày vò, mọi người trong Bùi Viện đều rất mệt mỏi và đều dậy muộn vào sáng hôm sau. Bởi vì bác sĩ đã dặn rằng sau cơn đau giả đêm qua, Phó Thiên Thiên rất có thể sẽ đau lại bất cứ lúc nào. Điều này khiến mọi người đều căng thẳng thần kinh trong ngày đầu năm mới và luôn nhìn chăm chăm vào bụng có.
Đến tối, họ lại không dám ngủ quá sâu.
Khi mọi người đang thiu thiu ngủ, trong phòng của vợ chồng Bùi Diệp lại có động tĩnh.
Thì ra Phó Thiên Thiên lại bắt đầu đau từng cơn, mọi người lại nhanh chóng đưa cô đến bệnh viện lần nữa.
Đừng nói người nhà họ Bùi, ngay cả các bác sĩ cũng không dám lơ là.
Ai mà biết liệu lần này có phải cô sắp sinh thật hay không.
Bùi Diệp:
...

Các thành viên trong gia đình nhà họ Bùi đang mong chờ cháu họ chào đời:
...

Họ tưởng rằng có thể nhìn thấy đứa trẻ hôm nay, nhưng không ngờ...
Một bé trai được sinh ra đầu tiên.
Các bác sĩ đỡ đẻ cho cô đều rất kinh ngạc, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp một sản phụ sinh con lần đầu mà lại nhanh như vậy. Bọn họ vui mừng báo tin cho vợ chồng cô.

Chúc mừng anh Bùi, chị Bùi vừa sinh một bé trai, nặng gần 3kg và rất khỏe mạnh.

Sau khi nghe cô nói, bác sĩ khoa phụ sản giải thích cho người nhà họ Bùi đang ngơ ngác không hiểu gì:
À, đúng là có tình huống như vậy, đây gọi là cơn đau giả. Tình trạng này cũng rất nhiều, vậy nên mọi người không cần phải lo lắng. Điều này rất bình thường, nhưng nói chung sau khi xảy ra tình huống như thế, cơn đau thật sự cũng đến gần.

Cuối cùng, nhà họ Bùi rồng rắn đến bệnh viện, lại rồng rắn ra về.
Phó Thiên Thiên nằm trên giường ở nhà, vẻ mặt có phần áy náy.
Anh nói vậy khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
Sau đó, cô nhanh chóng thiếp đi trong vòng tay anh.
Bùi Diệp nhìn bụng cô với vẻ thất vọng. Hai đứa nhóc trong bụng có thật nghịch ngợm, trước khi sắp chào đời còn trêu chọc mọi người. Sau này hai đứa chắc chắn sẽ khiến mọi người không bớt lo. Đợi sau khi hai đứa được sinh ra, anh nhất định sẽ dạy bảo chúng thật tử tế.
Bởi vì cho dù bà có tới bệnh viện thì cũng không giúp được gì. Hơn nữa, Phó Thiên Thiên còn mang thai đôi, lại là sinh con lần đầu, quá trình sinh nở sẽ không suôn sẻ. Dù bà đến đây cũng vẫn phải đợi, lại thêm tuổi tác của bà đã cao, tối qua ngủ ít, nếu có chuyện gì mọi người lại phải phân tâm chăm sóc bà.
Bà cụ Bùi biết những điều đó, cuối cùng đành phải kiên nhẫn ở nhà chờ kết quả.
Xe của nhà họ Bùi đến bệnh viện lúc 7 giờ 30 phút. Vào khoảng 7 giờ 30 phút, đứa con đầu lòng của Phó Thiên Thiên đã chào đời.
Một lúc lâu sau, Bùi Diệp khó khăn hỏi:
Thiên Thiên, em nói gì cơ? Bụng em không đau nữa à?

Nét mặt cô lộ rõ vẻ xấu hổ.

Ban nãy em đau, nhưng từ khi lên xe, em cảm thấy không đau nữa. Đi được nửa đường thì hết đau hắn.

Bùi Diệp cùng vào phòng sinh với Phó Thiên Thiên, chẳng còn tâm trạng để ý đến đứa con mới sinh của mình. Trong bụng cô vẫn còn một đứa nữa nên họ vẫn chưa thể thả lỏng. Anh đứng bên cạnh cô, nắm lấy tay cô, nhìn vẻ mặt đau đớn của cô mà thấy đau lòng, bèn hồn lên cái trán ướt rượt mồ hôi của cô.


Thiên Thiên, con chúng ta chào đời rồi. Em cố lên, anh sẽ luôn ở bên cạnh em.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.