Chương 94: Cuộc sống đã đủ khó khăn rồi, có gì bỏ qua được thì cứ bỏ qua
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 791 chữ
- 2022-02-04 07:59:09
Sự trừng phạt này không khác nào cực hình với Cao Thống.
Cao Thống rất kiêu căng tự mãn, bị giáng chức và đuổi khỏi đội đột kích Hắc Ưng, hắn nào chấp nhận được, bây giờ e rằng đã lên cơn giận dữ.
Cậu biết được tin này từ đâu?
Tăng Nguyệt Nguyệt chớp chớp mắt, cười tủm tỉm nói:
Anh họ Tăng Nghi của tớ là thượng tướng trong quân đội, là anh ấy nói cho tớ biết.
Tăng Nghi! Phó Thiên Thiên biết Tăng Nghi.
Anh ta đã nhiều lần tham gia vào hoạt động gìn giữ hòa bình, nhiều lần xông pha chiến đấu, là thượng tướng trẻ tuổi nhất trong quân đội.
Mặc dù cô chưa từng gặp Tăng Nghi nhưng đã nghe qua rất nhiều câu chuyện về anh ta và cũng rất tán thưởng anh ta.
Phó Thiên Thiên hiểm khi trêu ghẹo Tăng Nguyệt Nguyệt:
Anh họ của cậu biết cậu là
Thần trộm không?
Tăng Nguyệt Nguyệt:
...
Cuộc sống đã đủ khó khăn rồi, có gì bỏ qua được thì bỏ qua đi!
Tăng Nguyệt Nguyệt rụt cổ:
Nếu anh ấy biết tớ là
Thần trộm, thế nào cũng sẽ tự tay bắt tớ vào nhà tù quân sự.
Nói xong, Tăng Nguyệt Nguyệt rùng mình.
Thật sự là nghĩ tới thôi cũng đã thấy sợ.
Nhìn dáng vẻ sợ hãi của Tăng Nguyệt Nguyệt, ánh mắt của Phó Thiên Thiên dịu đi phần nào.
Ngẫm nghĩ một lát, Phó Thiên Thiên hơi nheo mắt lại.
Cao Thắng sắp được thả ra, cô có linh cảm bọn họ sẽ gặp lại nhau nhanh thôi.
Sau vài ngày kể từ hôm đó, Thịnh Diên vẫn không dám nói chuyện với Phó Thiên Thiên, hết giờ học là chạy mất hút.
Nhưng kỉ luật của lớp 12A9 trở nên cực kì tốt, không có ai đi muộn, về sớm và trốn tiết.
Cô chủ nhiệm Vương Hủy tỏ ra rất vui mừng.
Một buổi chiều thứ bảy nọ vốn phải đến trường học bù nhưng tạm thời được nghỉ.
Tăng Nguyệt Nguyệt muốn đi mua quần áo mới, nhất định kéo Phó Thiên Thiên đi cùng, đúng lúc Phó Thiên Thiên cũng muốn mua hai bộ đồ thể thao.
Bọn họ được tài xế của nhà họ Tăng đưa đến trung tâm thương mại.
Trong bãi đỗ xe dưới tầng hầm của trung tâm thương mại, vừa xuống xe, Phó Thiên Thiên đã tinh mắt nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc đang đỗ trong bãi.
Chiếc Bentley Mulsanne màu đen, hơn nữa, trong xe còn có Sở Hành đang ngồi chờ lệnh bất cứ lúc nào.
Bùi Diệp cũng tới trung tâm thương mại này sao?
Cô sực nhớ ra, trưa nay Bùi Diệp đã gọi điện báo với cô rằng chiều nay phải đến một trung tâm thương mại để bàn chuyện làm ăn, không ngờ lại là trung tâm thương mại này.
Phó Thiên Thiên và Tăng Nguyệt Nguyệt vào thang máy đi lên tầng một.
Vừa ra khỏi thang máy, Tăng Nguyệt Nguyệt liền kéo Phó Thiên Thiên đi vào một cửa hàng thời trang nữ.
Nhưng lúc đi vào cửa hàng, các cô đã đi ngang qua một anh chàng mặc đồng phục thợ sửa chữa, đầu đội mũ lưỡi trai, tay ôm thùng đồ nghề.
Trong nháy mắt đi ngang qua chàng trai đó, trong đầu Phó Thiên Thiên đột nhiên hiện lên một loạt hình ảnh, khiến cô lập tức dừng chân lại.
Bây giờ là 2 giờ 5 phút chiều.
Một tiếng trước, quân đội nhận được tin sẽ có người đặt năm quả bom hẹn giờ ở trung tâm thương mại.
Nhưng mãi đến 2 giờ 30 phút, người của quân đội vẫn không tìm được một quả bom, cho rằng ai đó cố tình tung tin giả nên không sơ tán mọi người, nhưng vừa đến 3 giờ, bom hẹn giờ đột nhiên phát nổ, nổ tung lối ra của trung tâm thương mại, nỗ cháy mạch điện, tiếng nổ và hỏa hoạn khiến người dân hoảng loạn.
Lại thêm hôm nay là thứ bảy, trung tâm thương mại bán giảm giá nên lượng người rất đông.
Lửa nhanh chóng bùng lên chắn hết lối ra, trực tiếp gây ra cái chết cho hơn nghìn người, mang đến nỗi đau vĩnh viễn không thể phai mờ cho mấy trăm gia đình.
Mà nơi tên thợ sửa chữa kia mới vừa đi ra chính là một trong những nơi phát nổ.
Tên tội phạm là tên thợ sửa chữa kia.
Thấy Phó Thiên Thiên bỗng nhiên dừng lại, Tăng Nguyệt Nguyệt lấy làm lạ quay sang nhìn cô.
Bạn Phó Thiên Thiên, sao cậu không đi?
Phó Thiên Thiên buông tay Tăng Nguyệt Nguyệt ra:
Tôi vào toilet một lát, cậu đi vào trước đi!
Tăng Nguyệt Nguyệt nhún vai:
Được, vậy cậu đi đi, tớ vào xem trước.