Chương 974: Phiên ngoại 95


Phó Thiên Thiên đút đồ ăn cho anh? Từ trước đến giờ đều là anh đút cho cô, bảo cô đút cho anh, cô sẽ không bao giờ làm.
<8br>Vì quá vui nên anh quên đáp lại mà cứ sững sờ nhìn cô và đồ ăn trên đũa cô.

Việc đút đồ ăn cho anh có thể coi như3 là sự thách thức giới hạn của cô.

Bình thường có tuyệt đối sẽ không làm như vậy, nhưng cô đang cố gắng để thay đổi 9cách chung sống giữa hai vợ chồng họ.
Anh mỉm cười nhìn cô, gật đầu đáp:
Ngon lắm!

Sau khi đút cho anh ăn lần thứ nhất, cô cảm thấy việc này cũng không khó, vì thể sẽ có lần thứ hai.
Đương nhiên Bùi Diệp cũng không chịu yếu thế, sau khi cô đút cho anh ăn, anh cũng đút cho cô. Tất nhiên là anh sẽ chọn món trông ngon lành để đút cho cô, còn hai món không ngon thì để trước mặt mình. Phó Thiên Thiên nghĩ rằng hắn là anh thích hai món đó nên không hề nghi ngờ gì.
Sau đó cô lại lo lắng hỏi anh:
Mùi vị thế nào?

Thật sự thì đồ ăn do cô nấu cũng giống như cô đã nói trước đó,
ăn tạm được
, hoàn toàn không dính dáng gì đến chữ
ngon
.
Nhưng bởi vì cô đút cho anh ăn nên món này bỗng trở nên rất ngon miệng.
Đồ ăn Bùi Diệp đặt ở khách sạn năm sao có hương vị rất ngon nhưng bọn họ không còn lòng dạ thưởng thức.
Đúng lúc này, Ngô Danh chợt đứng lên:
À, chiều nay tôi có việc ở quân khu nên không thể ở lại đây được nữa.
Anh ta nháy mắt với các đồng đội của mình:
Buổi chiều các cậu còn có buổi huấn luyện, không thể chậm trễ được, đúng không?

Những người kia lập tức phụ hoạ:
Đúng, đúng, chiều nay chúng tôi còn có buổi huấn luyện.

Cuối cùng anh đã ăn rồi.
Cô liền nở nụ cười.
Không biết tại sao, sau khi anh ăn đồ ăn cô đút cho, trong lòng cô có cảm giác rất thành tựu.
Thấy bọn họ miễn cưỡng ngồi xuống, nhai đồ ăn như nhai sáp, Bùi Diệp bỗng cảm thấy tâm lí cân bằng. Những buồn bực do bọn họ gây ra trong bữa trưa đều tan biến. Anh lại tiếp tục cùng vợ mình khoe tình cảm để chọc tức bọn họ.
Như anh mong muốn, các thành viên của đội Hắc Ứng càng khó chịu hơn khi dùng bữa.
Sau khi ăn xong, bọn họ vội vàng đứng dậy rời đi.
Ngô Danh:
Chúng tôi nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy điều này không hay.

Cô lập tức ra lệnh:
Là một quân nhân, các anh phải ăn no trước khi luyện tập. Các anh định ôm bụng đói tham gia huấn luyện sao? Tôi thấy các anh còn chưa ăn được một nửa số đồ ăn, thật lãng phí! Các anh ăn cơm trước đi đã, ăn xong rồi hãy đi.

Những người kia rơm rớm nước mắt, đành nhận lệnh mà ngồi xuống và tiếp tục ăn.
Kết quả là Bùi Diệp ngẩn người khiến cô cảm thấy hơi ngượng.
Tuy cô là6 người phụ nữ cứng rắn, song có một số chuyện sẽ khiến cô cảm thấy lúng túng, chẳng hạn như tình huống hiện giờ. Nếu Bùi Diệ5p không muốn nhận thì cô thu đũa của mình lại là được.
Có điều, Bùi Diệp đột nhiên ghé sát lại và há miệng ăn đồ ăn trên đũa của cô.
Phó Thiên Thiên vừa nhai xong đồ ăn mà Bùi Diệp đút cho, nghe thấy thế bèn quay sang nhìn bọn họ:
Chiều nay các anh có buổi huấn luyện à? Sao tôi không biết việc này?

Những người kia:
...
Bầu không khí bỗng trở nên lặng như tờ. Ngô Danh xoa dịu bầu không khí:
À, đây là mệnh lệnh cấp trên vừa mới truyền đạt xuống.

Đội Hắc Ưng thuộc quyền quản lý của tôi, bất kể tôi ở đầu, nhiệm vụ huấn luyện của căn cứ phải được thông báo cho tôi trước. Sao tôi lại có những buổi huấn luyện mà tôi không được biết nhỉ?
Ngô Danh:
...

Lý do đó không dùng được, vậy chỉ có thể đổi cách khác.
Anh ta uyển chuyển nói:
Đội trưởng à, thật ra là chúng tôi không muốn quấy rầy hai vợ chồng cô dùng bữa.
Cô liền xua tay:
Không sao, các anh không làm ảnh hưởng đến chúng tôi đâu.

Mọi người. Nhưng vợ chồng cô đã ảnh hưởng đến chúng tôi!
Tuy nhiên bọn họ không thể nói ra câu này.
Ban đầu, Ngô Danh đồng ý ở lại Bùi Viện ăn cơm đơn giản là muốn làm
kỳ đà cản mũi
Bùi Diệp, nhưng bây giờ xem ra anh ta đã bị chơi xỏ. Quá trình dùng bữa này quả là dịp hai vợ chồng kia khoe tình cảm trên diện rộng. Phần lớn các thành viên đội Hắc Ưng đều là dân FA, bọn họ trở tay không kịp.
Một vài người trong số bọn họ từng bị Ngô Danh truyền bá tư tưởng rằng hai vợ chồng Phó Thiên Thiên không tình cảm cho lắm. Ngoài ra, anh ta còn kể với bọn họ rằng là do cô ép Bùi Diệp nên hai người mới nên đối.
Bây giờ xem ra tình cảm giữa vợ chồng họ không tệ như những gì Ngô Danh nói, mà ngược lại còn cực kỳ thắm thiết.
Trước khi đi, bọn họ không quên chào tạm biệt vợ chồng anh.

Chẳng mấy chốc, trong nhà chỉ còn lại hai vợ chồng họ. Các thành viên của đội đột kích đã biến mất không còn một mống. Sau đó có tiếng trực thăng cất cánh rời đi.

Bùi Diệp thở phào một hơi.

Những
kỳ đà
chướng mắt kia cuối cùng cũng đã đi hết.

Phó Thiên Thiên nghi hoặc nhìn theo hướng bọn họ rời đi.


Hôm nay bọn họ là lạ, sao người nào người nấy lại đi nhanh như vậy?

Có lẽ bọn họ thật sự vội về để tập luyện.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.