Hồi 3: Thành An vương nhường ngôi cho con
-
Bắc Du Chân Võ Đế
- Khuyết Danh
- 1028 chữ
- 2020-05-09 04:14:34
Số từ: 1018
Dịch giả :Lê Duy Thiện
Nguồn: Sưu tầm
Nói về chúa Phiên là Ca Lý Thiên Nhi đang lâm triều bá quan văn võ chầu chực. Xảy thấy sứ về tâu rằng:
Thần vâng chỉ đem trống dâng cho nước Kỳ Xà, quan võ bắn tên ghim có năm phân, còn Thái tử bắn thủng được trống. Vua Kỳ Xà truyền chém sứ. Thái tử xin và hăm rằng: Nếu chúa ngươi không cống sứ thường năm thì ta hưng binh chinh phạt. Và nói xúc phạm
. Ca Lý Thiên Nhi nghe tâu nổi giận phán rằng:
Phép nào hăm chém sứ, thiệt khi dễ trẫm quá chừng?
. Lại cả gan muốn hưng binh vấn tội nữa! Vậy phải ra tay trước cho chúng nó biết chừng; không lẽ thường năm cống lễ? Nay trẫm phong Mao Đáp Hải làm nguyên soái, Thuận Thanh làm phó tướng[18]. Ngột Truật làm tiên phuông, đồng đem binh năm vạn qua đánh nước Kỳ Xà, thắng trận trẫm sẽ gia phong cực phẩm
. Ba tướng ấy đồng lãnh chức tạ ơn. Về lo điểm binh, sửa sang qua đánh nước Kỳ Xà.
Nói về Thành An vương từ khi thấy con có sức mạnh bắn thủng trống bằng đồng, thì vui lòng lắm, lại nghĩ thầm rằng:
Mình đã sáu chục tuổi rồi, cũng nên thiện vị cho con; vì thái tử văn võ kiêm toàn, tài trí đệ nhứt
. Nghĩ rồi đến khi lâm triều, truyền chỉ cho bá quan hay. Bá quan cũng hiệp ý, Thành An vương truyền dọn yến trọng thể, mà đãi quần thần, và nhường ngôi cho thái tử. Thái tử Huyền Minh tuy mới mười ba tuổi, song không dám chối từ, vâng chỉ lãnh ấn tức vị, cải hiệu là Định Đại Nguyên niên. Liền tôn Thành An vương làm Thái Thượng hoàng, tôn mẹ làm thái hậu, gia phong bá quan đều lên một cấp. Bá quan tung hô tạ ơn.
Đến vua Định Đại trị vì được ba tháng, thấy sớ quan ải ngoài dưng rằng:
Vua nước Phiên là Ca Lý Thiên Nhi, sai Mao Đáp Hải làm nguyên soái cầm binh năm vạn qua xâm loạn, tôi binh ít nên cự không lại, phải bế thành mà thủ, xin Bệ hạ cho cứu binh
. Định Đại xem sớ rồi, truyền chỉ Bảo giá tướng quân Sỹ Năng làm đại nguyên soái, phong Mã Mạnh Minh là tiên phuông, và Sỹ Cấp làm phó soái, đồng dẫn năm vạn binh đi bình Phiên. Ba người tạ ơn dẫn binh ra đến ải đầu, tổng binh sở tại khai thành nghinh tiếp; và dọn tiệc khao binh, đãi tướng, vân vân.
Rạng ngày Ngột Truật khêu chiến. Nguyên soái Sỹ Năng sai tiên phuông ra trận. Mã Mạnh Minh vưng lịnh, dẫn binh ra trận hỏi rằng:
Ngươi là tiểu bang, sao vô cớ dám hưng binh xâm loạn?
. Ngột Truật nói:
Chúa ta binh ròng tướng mạnh, hùng cứ một phương, sai sứ đem trống bằng đồng mà thử sức nước ngươi mạnh yếu. Té ra cả ngàn võ tướng gân cốt liệt nhược, bắn không lủng cái trống bằng đồng, Nhờ có một mình thái tử sức mạnh. Đáng lẽ thì biết thẹn đãi sứ yến tiệc, lấy lời hòa nhã mà đưa về, thì hai nước hãy còn hòa hảo. Lẽ nào lại hăm chém sứ, và nói nhục chúa ta? Sức mạnh bao nhiêu mà hưng binh vấn tội? Bởi có ấy nên chúa ta sai cử binh qua cho biết tài cao thấp. Ngươi còn chưa biết lỗi, muốn ra trận mà nạp mình sao?
. Mã Mạnh Minh nổi giận nạt rằng:
Giá tiểu bang sức mạnh bao nhiêu, mà dám kình với đại quốc? Đã nói: Nếu nước ta có ai bắn thủng trống bằng đồng, thì chúa ngươi thường năm cống lễ, nay nuốt lời thất tín, dám xâm loạn đại bang, ấy là đem trứng mà chọi đá; sau chớ ăn năng?
. Nói rồi giục ngựa tới đâm Ngột Truật một giáo. Ngột Truật đưa siêu đao ra đỡ, hai người đại chiến sáu chục hiệp. Mã Mạnh Minh biết sức cự không lại, quày ngựa chạy vào ải thọ tội. Nguyên soái Sỹ Năng nói:
Việc binh thắng bại lẽ thường, mai bổn soái sẽ ra trận
.
Rạng ngày nguyên soái Sỹ Năng kéo binh ra trước ải. Bên kia Mao Đáp Hải cũng dẫn binh ra nói rằng:
Hôm qua tiên phuông ngươi bị tiên phuông ta đuổi nà, may phước mới khỏi tử trận, nay ngươi đem thủ cấp mà nạp cho bổn soái hay sao?
. Nguyên soái Sỹ Năng giận quá, không thèm nói lại, liền vớt một siêu đao, Mao Đáp Hải đưa song chùy ra đỡ, rồi đánh lại. Hai bên binh ó vang trời, gióng trống dậy đất.
Khi ấy nguyên soái Sỹ Năng ráng sức bình sinh, đánh với Mao Đáp Hải từ giờ thìn tới giờ mùi, không biết mấy trăm hiệp, mồ hôi ra đã đầm mình. Thấy Mao Đáp Hải chưa mệt, biết thế cự không lại, nên bại tẩu vào cửa ải bế thành. (Giống tiên phuông hôm qua).
Đêm ấy nguyên soái Sỹ Năng, viết sớ sai quân đem về nước viện binh.
Khi ấy vua Đại Định xem sớ nổi giận phán rằng:
Tiểu bang vô lễ, trẫm quyết ngự giá thân chinh
. Bá quan kinh hãi đồng tâu rằng:
Xin Bệ hạ bớt trận lôi đình, sự ngự giá thân chinh chẳng dễ đâu, nở nào đem mình rồng ra chốn chiến trường nguy hiểm? Đã làm vậy thì chớ, lại e tiểu bang khi dễ rằng: Bởi Đại quốc hết tướng, nên đến nỗi ngự giá thân chinh
. Định Đại vương phán rằng:
Nếu trẫm không thân chinh, thì làm sao mà dẹp loạn, bởi trong trào hết tướng giỏi rồi?
. Bá quan tâu rằng:
Tuy trong trào hết tướng đại tài, chớ cả nước cũng còn nhiều người giỏi. Xin bệ hạ treo bảng chiêu hiền, lo chi không có kẻ đại tài giúp nước?
. Định Đại y tấu truyền treo bảng chiêu hiền.