Chương 95: Màn kịch của Ngân Tuệ


-☉----------☉----------☉-

Song Khả chỉ tay thẳng về Tham Quỷ, những mũi kiếm mờ ảo mang theo một tốc độ kinh hồn bắn về hắn. Là lực lượng tinh thần cấu tạo nên không hề có tiếng động nào phát ra, cũng không bị cản trở bởi môi trường, những kiếm khí mờ ảo ấy nhanh chóng lao tới rồi đâm thẳng vào người Tham Quỷ.

Tham Quỷ không né tránh mà hắn đang muốn thử xem loại tấn công đó có thể tác động tới hắn hay không, dù sao hắn có mặt nạ quỷ bảo vệ tâm trí nên cũng muốn thử nghiệm xem nó có thể chống lại công kích tinh thần?

Một kiếm khí tinh thần vừa đâm vào chân Tham Quỷ thì hắn bất ngờ biến sắc. Song Khả không dùng tinh thần tác động tới tâm trí mà đâm thẳng vào thần kinh phản ứng ngay vị trí mà nó tấn công nên khiến Tham Quỷ nhất thời bị đau buốt ở chân.
Mắt thấy một loạt hơn trăm kiếm khí sắp đâm vào người, Tham Quỷ thoáng sợ hãi nên vội lách người né tránh. Với tốc độ cực nhanh đã thoát khỏi tầm tấn công của Song Khả.

Song Khả phát hiện ra điều này thì cười tươi một cách hứng thú, xem ra nó cũng là kẻ khắc chế đám Thần Ma có tinh thần lực yếu kém này. Dù Thất Quỷ có mặt nạ bảo vệ tâm trí thì Song Khả vẫn có cách tấn công chúng.
Nhưng vừa cười thì Song Khả chợt kinh hoàng phát hiện ra một khí tức đang cuồng bạo từ bên dưới ập tới. Tên Cuồng Quỷ cao lớn cực mạnh kia đang nhanh chóng áp sát Song Khả với một tốc độ vô cùng nhanh. Song Khả đã chứng kiến cảnh Cuồng Quỷ tấn công Ngân Tuệ nên nó thừa biết sự đáng sợ của tên Cuồng Quỷ này.

- YAAAAAAAAAAAAAA…

Song Khả đồng thanh thét lớn, hai tay nắm chặt đấm về trước. Song Khả biết không thể tránh né nên chỉ có thể phản công.

Một cú đấm khổng lồ hư ảo hiện lên trước người Song Khả, hai đứa nhóc đồng dạng đấm xuống dưới. Hư ảnh nắm đấm ấy cũng vút một cái lao thẳng về tên Cuồng Quỷ mạnh bạo kia.

Cú đấm mạnh bạo của Cuồng Quỷ va chạm với nắm đấu hư ảo bằng tinh thần lực của Song Khả. Không có âm thanh nào nổ ra nhưng cũng khiến Cuồng Quỷ đứng sững lại trên không trung.
Cuồng Quỷ chỉ cảm thấy cả cánh tay tê rần mất cảm giác, giống như bị chặt đứt vậy. Tuy nhiên chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thì Cuồng Quỷ cũng lấy lại được hành động cơ bản của cánh tay. Cuồng quỷ ngước mặt nhìn về Song Khả, chiếc mặt nạ quỷ dữ tợn trông vô cùng khủng bố đang chằm chằm nhìn về hai đứa nhóc trên cao.

Tham Quỷ thấy Cuồng Quỷ có vẻ tức giận thì cười lạnh, hắn biết tiếp theo Cuồng Quỷ sẽ không tha hai đứa nhóc kia rồi. Dục Quỷ đứng dưới đất cũng khẽ lắc đầu, nàng biết tên Cuồng Quỷ này tuy vô cùng mạnh như lại là kẻ không bao giờ nghe lời, có lẽ việc nàng nhờ hắn bắt sống Song Khả đã không thể thực hiện được nữa.

Song Khả cảm thấy một luồng sát khí đậm đặc từ Cuồng Quỷ phát ra đang bao trùm lấy mình nên hai đứa không thể không ngưng trọng cực độ. Tình huống này nếu sơ sẩy thì Song Khả có thể khó mà toàn mạng được.

Song Khả không đợi Cuồng Quỷ phát tiết, hai đứa vội chắp tay rồi hô:

- Huyễn Mộng Dương thức giấc… Hai con quỷ không sừng kia, Song Khả ca ca ta không có hứng thú với các ngươi đâu.

Từ sau lưng hai đứa nhóc Song Khả, một hư ảnh Dương Tộc hình thành. Đó là một Yêu thú có hai cái sừng cong như Song Khả, một cặp mắt mờ ảo huyền bí, thân hình khổng lồ nhưng khó có thể nhìn ra chi tiết vì trông rất mờ nhạt.
Hư ảnh Huyễn Mộng Dương vừa xuất hiện, Song Khả đã bay vụt ra đằng sau rồi hòa nhập với hư ảnh ấy, mỗi đứa nhóc nhanh chóng bay vào vị trí mỗi con mắt của hư ảnh khổng lồ. Hai con mắt có Song Khả bên trong trông rất quỷ dị. Huyễn Mộng Dương với cặp mắt sáng rực hú lớn một tiếng rồi mở miệng phun ra một chùm ánh sáng khổng lồ phóng thẳng xuống hướng của Cuồng Quỷ và Tham Quỷ.

- UUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU...

Luồng sáng tinh thần lực cực nhanh bắn xuống kèm theo tiếng gầm vang vọng của Huyễn Mộng Dương. Cuồng Quỷ và Tham Quỷ biết sự lợi hại từ sức tấn công bằng tinh thần của Song Khả. Đặc biệt là Song Khả đang dùng chân thân Huyễn Mộng Dương để tấn công thì luồng sáng kia có thể khiến Cuồng Quỷ hay Tham Quỷ chịu khổ không ít nên cả hai không dám trực diện đón đỡ mà vội bay tránh xa hai bên, sau đó cả hai phân biệt chia làm hai hướng nhắm thẳng về Huyễn Mộng Dương trên cao.

Huyễn Mộng Dương tốc độ tuy chậm nhưng cũng liên tục công kích khắp bốn hướng, nó biết đòn tấn công từ xa của nó khắc chế được sức mạnh thân thể cường đại của Thần Ma, nhưng nếu bị áp sát thì nó chỉ có thể bị hạ gục nhanh chóng.

Trận chiến trên không trung tuy không gây tiếng động gì quá lớn, chỉ có tiếng hú của Huyễn Mộng Dương là vang vọng khắp không trung nên khiến toàn bộ những Thần Ma ở Thạch Thành đều chú ý tới. Hai tên nhóc Yêu tộc lại có gan tới tận trung tâm của lãnh địa Thần Ma mà gây sự thì đúng là kẻ không biết trời cao đất dày là gì.

-☉-

Tại trung tâm trận chiến. Dục Quỷ đứng dưới đất chỉ quan sát trên không trung một lát rồi nàng không bận tâm nhìn thêm nữa. Dục Quỷ biết Song Khả sẽ sớm bị giết thôi, dù có khiến Cuồng Quỷ và Tham Quỷ không áp sát được thì liệu tinh thần lực của Song Khả có duy trì lâu dài hơn được nữa? Khi Song Khả kiệt sức thì đó cũng là cái kết của hai đứa nhóc đó.

Dục Quỷ liếc nhìn về tòa kiến trúc đá đã vỡ nát kia, nơi mà Ngân Tuệ đã bị đánh văng vào đó. Có lẽ với sức tấn công của Cuồng Quỷ thì thân thể của Ngân Tuệ cũng bị đánh nát thành thịt vụn mà chết rồi.

Dục Quỷ cất bước đi tới gần đó. Bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng, điệu bộ nữ tính đầy mê hoặc, nàng đi tới gần cái hố từ cú va chạm giữa Cuồng Quỷ và Ngân Tuệ. Dục Quỷ cúi người nhặt một mảnh khiên mà Ngân Tuệ dùng để che chắn nhưng đã bị Cuồng Quỷ đánh nát:

- Thứ này đúng là đồ tốt, tiếc là nó lại vỡ mất rồi.

Dục Quỷ nhìn chằm chằm vào mảnh khiên, nàng khẽ cười sau chiếc mặt nạ quyến rũ. Tuy nhiên nét cười chợt đổi thành vẻ ngưng trọng. Dục Quỷ vội nhìn xuống dưới đất, bởi chân nàng đang chạm vảo một mảnh đá bị vỡ ra từ tòa kiến trúc, nhưng điều quỷ dị là bàn chân của nàng lại xuyên qua cả mảnh đá vỡ ấy, giống như mảnh đá ấy không hề tồn tại vậy.

Dục Quỷ biến sắc, nàng thoáng một cái đã xuất hiện ngay trước tòa kiến trúc vỡ nát. Dục Quỷ đưa tay chạm vào khoảng không gian phía trước. Khi phát hiện ra khoảng vỡ trước mắt chỉ là ảo giác, thực chất cả tòa kiến trúc này vẫn chưa bị đổ vỡ, lỗ hổng do Ngân Tuệ đâm vào tòa nhà này không hề tồn tại mà đó chỉ là một ảo cảnh che mắt, mọi thứ trước mặt giống như một tấm màn che chắn vô cùng thật vậy. Dục Quỷ phát hiện ra điều này liền nghiến răng giận giữ.

- Ảo Mộng Dương, Ảo Mộng Dương… thì ra thứ ngươi cho người khác xem chỉ là ảo.

Dục Quỷ đấm mạnh vào khoảng không trước mắt, một tiếng đổ vỡ nhẹ nhàng vang lên, những tảng đá vụn xung quanh do Ngân Tuệ va chạm với tòa kiến trúc bỗng mờ nhạt rồi tan biến mất. Trong thoáng chốc mọi thứ xung quanh đã khôi phục lại cảnh tượng cũ, không hề có cảnh đổ nát của tòa kiến trúc kia, chỉ có tấm khiên do Ngân Tuệ lấy ra là bị đấm vỡ trên mặt đất. Còn Ngân Tuệ thật sự lại biến mất không thấy đâu.

- Che mắt ta sao… mục đích của ngươi? - Dục Quỷ nói tới đây thì nhớ đến lời ngông cuồng của Ngân Tuệ lúc trước nên hoảng hốt - Địa Châu… chết tiệt, bị lừa rồi.

Dục Quỷ tức giận dậm mạnh chân xuống đất, thân ảnh nàng mang một tộc độ khủng khiếp bay thẳng về một hướng tựa như một đám khói đen xé rách bầu trời mà bay đi vậy.

-☉-

Tại một tòa cung điện bằng đá có phần to lớn và đẹp đẽ hơn so với mặt bằng chung của Thạch thành. Một cô gái Dương Tộc với bốn chiếc sừng nhỏ trên trán, một cặp sừng cong lớn ở hai bên đầu và khuôn mặt xinh đẹp mang nét bất cần đời đang nhàn nhã đi qua những hành lang lớn.

Ngân Tuệ thong dong đi giữa cung điện như chốn không người, đám Thần Ma xung quanh lại không hề phát hiện ra có một kẻ địch đang đi giữa lòng của bọn chúng. Có vẻ Ngân Tuệ không có hứng thú ra tay với đám Thần Ma này, mục đích của nàng chỉ là đoạt lấy Địa Châu thôi.

Ba thế lực Thiên Sứ, Thần Ma, Yêu Tộc đến chiến trường viễn cổ này chính là để tranh đoạt ba viên Thiên Châu, Địa Châu, Nhân Châu phân biệt nằm ở ba khu vực lãnh thổ của ba phe. Chỉ cần ba viên châu được tập hợp, Thiên Địa Nhân hợp nhất, kẻ đoạt được nó sẽ là chủ nhân của Ringel này.

- Đúng là tâm lý của đám ngu Thần Ma, bảo vệ thứ quan trọng nhất thì đưa vào nơi do những kẻ có thực lực mạnh nhất bảo hộ, khi rời đi cũng không dám mang theo vì sợ mất… ha ha, mà chung quy cũng chả khác gì lũ ngu Yêu tộc cả - Ngân Tuệ vừa đi vừa cười nhạt - Môn chủ! người không muốn ra tay thì để ta thay mặt người ra tay vậy, đoạt lấy Địa Châu có vẻ là phần dễ nhất rồi… còn Thiên Châu, có vẻ phải dùng một kế hoạch khác.

Ngân Tuệ vừa đi ra khỏi cung điện bằng đá thì một đám khói đen mang tốc độ cực nhanh bay thằng về hướng này.

Đúng lúc đó Ngân Tuệ cũng chợt cười mỉm rồi đứng lại. Từ đám khói đen hóa thành một thân ảnh dừng lại ngay trước mặt Ngân Tuệ, đó là một nữ nhân quyến rũ đeo một chiếc mặt nạ ma mị cuốn hút. Dục Quỷ đã tới.

- Chào Dục Quỷ, ngươi phát hiện ra vở kịch ấy hơi chậm so với ta dự tính, chung quy lại thì ngươi đã chậm chân mất rồi.

- HA HA HA… Chậm sao? - Dục Quỷ cất giọng cười lanh lảnh trong trẻo mang theo nét châm biếm - Ngươi chưa đoạt được Địa Châu, cũng không có cách nào thoát khỏi đây, như thế nào lại nói ta đã chậm chân?

Ngân Tuệ cười lạnh nói:

- Đúng là bây giờ ta chưa lấy được Địa Châu, ta chỉ tới đây để xác nhận Địa Châu có mặt ở Thạch thành hay không thôi. Chỉ cần bấy nhiêu đó là đủ.

- Ta thật sự không biết dùng lời nào để nói về ngươi - Dục Quỷ khẽ cười đầy dụ hoặc - Ngông cuồng, tự đại, hay là một kẻ điên.

- Điên à? Ta cảm thấy nó cũng hợp với ta đấy, tiếp theo ngươi có thể gọi ta là điên cuồng cũng được.

Ngân Tuệ vẫn nhàn nhã nói như không lo lắng gì đến chuyện bản thân đang ở trong vòng vây của Dục Quỷ và hàng nghìn Thần Ma đang kéo đến xung quanh.

Đúng lúc đó, trên bầu trời bỗng có một hư ảnh khổng lồ bay tới. Hư ảnh ấy vừa bay vừa bắn ra những chùm tia sáng mờ ảo ra xung quanh kèm với tiếng hú vang vọng.


Song Khả, chuẩn bị rời khỏi đây thôi
- Ngân Tuệ truyền âm vào Huyễn Mộng Dương đang ở trên không trung.

-☉-

Ngân Tuệ và Song Khả đã lập ra kế hoạch này từ trước. Lúc đầu Ngân Tuệ và Song Khả đã đi trên phố trò chuyện như chốn không người. Khi đó Ngân Tuệ nói với Song Khả nàng tới đây để tìm Thất Quỷ nhằm xác nhận xem Thất Quỷ có thật sự ở Thạch thành hay không? Khi nói ra lời đó thì nàng cố tình tạo ra tình huống là bản thân mình không hề biết sự có mặt của Thất Quỷ cũng như việc nàng tới đây xác nhận chỉ là ngẫu nhiên. Còn Song Khả đóng vai trò là người đi theo nên không hề biết gì đến hành động của Ngân Tuệ nên nói chuyện có phần ngạc nhiên.

Tam Quỷ đã phát hiện ra Ngân Tuệ và Song Khả từ lúc cả ba đi vào Thạch thành nên vẫn âm thầm theo dõi hành động của ba người. Mục đích của Tam Quỷ lúc đó chỉ là theo dõi xem tại sao lại có một Yêu nhân đi vào Thạch thành một cách dễ dàng như vậy. Và cũng vì thế nên Tam Quỷ cũng
vô tình
nghe được đoạn hội thoại của Ngân Tuệ và Song Khả. Tuy nhiên kẻ theo dõi thực sự lại chính là Ngân Tuệ, và Ngân Tuệ cùng Song Khả chỉ đang diễn trò trước mặt tam Quỷ mà thôi.

Khi tam Quỷ biết người tới Thạch thành là Ngân Tuệ, người tạo ra đại trận bảo hộ Yêu tộc thì cả ba không thể xem thường nên đã xuất hiện đúng như Ngân Tuệ dự đoán. Nếu như thật sự có Thất Quỷ ở đây thì dám chắc cả bảy tên cũng sẽ ra đón tiếp Ngân Tuệ, chỉ là khi đó Song Khả sẽ khó mà chống trụ lâu hơn được dù hai đứa có khắc chế Thần Ma đi chăng nữa.

Tiếp theo chính là màn giả chết của Ngân Tuệ bằng ảo cảnh do nàng dựng lên, và màn Song Khả hiển hiện uy năng của Huyễn Mộng Dương. Còn Ngân Tuệ thì thoải mái đi tới cung điện trung tâm, chỉ cần nàng xác nhận Địa Châu có ở Thạch thành mà không bị một tên nào đó trong Thất Quỷ giữ trong người thì kế hoạch đoạt Địa Châu sẽ hoàn toàn thuận lợi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Biến Dạ Hành.