Chương 1602: Đề nghị


Đối mặt với áp lực của lão tộc trưởng, La Chinh vẫn đứng lù lù bất động.

Sức mạnh toàn thân cũng đã được điều động, giống như8 nước biển chảy ngược, điên cuồng chảy theo từng đường kinh mạch của hắn! Chín ngôi sao của thế giới trong cơ thể đẩy nhanh tốc độ c3huyển động.

Nguồn sức mạnh trong ngôi sao đã hóa thành từng sợi tơ, không ngừng tràn vào kinh mạch của La Chinh.
Nếu như hai phương pháp này vẫn không thể giải quyết được đối thủ thì sẽ dùng tới phương pháp tấn công linh hồn, đánh vỡ cục diện bế tắc khi đối phương không kịp đề phòng.
Nhưng cuộc kiểm tra của Huyền Diệu Thiên Tôn chỉ kéo dài mấy nhịp thở.
Khi luồng áp lực linh hồn dồi dào kia của ông bao trùm lấy La Chinh thì ánh sáng vàng trong mắt hắn đã lóe lên, dễ dàng ngăn được áp lực linh hồn của Huyền Diệu Thiên Tôn ở bên ngoài, sắc mặt cực kỳ bình tĩnh.
Mấy Thiên Tôn này đều đã sống mấy chục triệu năm, thậm chí có người đã là lão quái vật hơn trăm triệu năm, sau khi trải qua vô số năm tháng ấy, người ta rất khó thấy được vẻ mặt này của bọn họ.
Trong những năm tháng dài đằng đẵng đã qua, những chuyện mới mẻ khắp cả thế gian này bọn họ đều đã thấy, còn có cái gì đáng để bọn họ khiếp sợ nữa đây? Đã rất nhiều năm vẻ mặt ấy chưa từng xuất hiện trên mặt bọn họ rồi...
Nhưng các Thiên Tôn xung quanh hẳn là cũng đều có vẻ mặt như vậy.
Xương cốt như thép sắt đã được gia cố kia, sức chống đỡ đã vượt qua thần khí chí tôn rồi.
Tiểng xương đan xen vào nhau phát ra giống như những ngọn núi đang sụp đổ, mạnh mẽ mà dữ dội! Cuối cùng đóa hoa sen kia cũng ngừng hạ xuống, nó vẫn bị La Chinh nâng lên được!
Thật sự đỡ được...
Huyễn Diệu Thiên Tôn cách đó không xa thấy cảnh này thì đã không còn gì để nói nữa rồi.

Rốt cuộc thằng nhóc này có sức mạnh gì vậy? Đây là thuật của thánh nhân, người có cảnh giới dưới thần không ai có thể đỡ được nó!
Càn Lam Thiên Tôn cũng rất thán phục.
Về phần bản thân Phong lão đầu, ông cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn bông hoa sen kia bị La Chinh nâng lên! Ông đã chú ý tới trạng thái thân thể của La Chinh, dường như nó đã đạt tới giới hạn chịu đựng sức mạnh, mơ hồ có dấu hiệu sụp đổ.
Nhưng đó chưa chắc đã là giới hạn sức mạnh của La Chinh, hình như thằng nhóc này vẫn còn thừa một chút sức mạnh! Nhưng cũng sắp hết rồi.

Thôi.
Lão tộc trưởng hơi ngoắc tay, bông hoa sen liền bay ra khỏi tay La Chinh, không ngừng quay tròn, sau đó chẳng mấy chốc liền biến mất ở trên không.
Bóng người Huyễn Diệu Thiên Tôn nhẹ nhàng bay tới trước mặt La Chinh, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Hoàng Kim Chiến Hồn trong cơ thể ông giống như một con mãnh thú đang ẩn nấp, đột nhiên phóng ra áp lực mạnh mē.
Linh hồn của võ giả cũng là một phương diện tương đối quan trọng.
Lớp da giữa xương cốt kêu lên, không gian bị đè ép giữa các khoảng trống của xương siết chặt lấy nhau, phát ra những âm thanh như tiếng côn trùng kêu.
Giờ phút này, dường như La Chinh đã biến thành một nhạc cụ hình người, mỗi bộ phận của cơ thể đều phát ra những âm thanh kỳ quái...

Lên cho ta!
La Chinh trở tay một cái, hoa sen vốn đang đè nặng xuống phía dưới liền bị hắn cứng rắn đẩy lên!

A...

Miệng Huyễn Diệu Thiên Tôn há to.
Vẻ mặt của Càn Lam Thiên Tôn cũng chẳng kém gì.
Giờ phút này, trong lòng Huyễn Diệu Thiên Tôn đã có chuẩn bị.
Ông sẽ kiểm tra sức chống đỡ của linh hồn La Chinh.
Cuộc kiểm tra này cũng tương tự như lão tộc trưởng, không hề mưu lợi gì.
Chẳng qua biểu hiện của La Chinh quá lợi hại nên mới gây ra động tĩnh lớn như thế.
Càn Lam Thiên Tôn phất tay, Ninh Vũ Điệp và Mộ Minh Tuyết tạm lánh ở trên đỉnh núi cũng được hạ xuống, lại lần nữa trở về sau lưng La Chinh.
Vào giờ phút này, Phục Hoạt Thiên Tôn vẫn luôn trầm mặc không nói bỗng mở miệng:
Nếu La Chinh đã có thực lực như vậy, ta lại có một đề nghị.
Tính cách của Phục Hoạt Thiên Tôn hơi quái gở, ngày thường vẫn luôn kiệm lời ít nói, giờ phút này mở miệng, đương nhiên sẽ thu hút ánh mắt của người khác tập trung vào ông.

Đề nghị gì?
Lão tộc trưởng thản nhiên hỏi.

Giúp La Chinh gánh vác một phần số trời!
Phục Hoạt Thiên Tôn nhìn chằm chằm vào La Chinh nói.

Sổ trời?
Lão tộc trưởng hơi sững sờ.
Trong nháy mắt, La Chinh cảm nhận được sức nặng trên hai tay đã tăng lên không ít! Phần sổ trời của Phong lão đầu này thật sự quá thần kỳ.
Một đóa hoa sen mà lại có thể hóa ra sức nặng như thế, so với đá hiểm Kim Xoa của Băng Sơn tộc thì còn nặng hơn vô số lần! Mắt thấy vật nặng này lại tiếp tục đè xuống đầu, La Chinh cũng chỉ có thể điều động thêm nguồn sức mạnh của thế giới trong cơ thể ra mà thôi!
Ba phần sức mạnh!
Ba phần sức mạnh trong chín ngôi sao là sức mạnh cực hạn mà La Chinh có thể gánh vác trong lúc này, Sức mạnh này tuôn trào ra, từng đường kinh mạch trên thân thể La Chinh giống như những con giun không ngừng uốn lượn.
Những đường kinh mạch vững chắc như gân rồng, nhô lên to như ngón tay cái, nhìn qua hết sức đáng sợ!
Ầm ầm ầm...

Nếu hơn ba phần mười nguồn sức mạnh tác động lên thì thân xác của hắn sẽ tan vỡ! Để chống lại bông hoa sen đang từ từ đè xuống này, nguồn sức mạnh được La Chinh lấy ra cũng càng lúc càng nhiều, tốc độ chuyển động của ngôi sao càng lúc càng nhanh! Một phần...
Hai phần...
Bởi vì sức mạnh nhanh chóng tuôn vào thân xác của La Chinh, nên trong thần thể hắn cũng bắt đầu phát ra những tiếng xương cốt bắt đầu thay đổi.
Sau9 khi trải qua quá trình rèn thân thể của Tượng Thánh, thể lực của La Chinh lại một lần nữa được tăng lên rất nhiều.
Nhưng ch6o dù dùng thể lực hiện tại của La Chinh thì cũng không thể chứa được tất cả nguồn sức mạnh của chín ngôi sao.
Trong giai đoạ5n hiện nay, La Chinh mới chỉ có thể chịu được nhiều nhất là ba phần mười, đây đã là cực hạn của thân thể hắn rồi.
Sức mạnh, chân nguyên, linh hồn...
Khi hai võ giả đánh nhau, rất có thể là cuộc tấn công trên cả ba phương diện này.
Ví dụ như bắt đầu sẽ thúc giục chân nguyên đột kích để giết đối thủ, sau đó tìm cơ hội đến gần đối phương, dùng sức mạnh để đánh giết thân xác.
Huống hồ sức mạnh chỉ là một phương diện để đánh giá thực lực của một võ giả, chỉ thi triển ra một mình sức mạnh này, hoặc thi triển ra cùng với công pháp nào đó khác thì hiệu quả chênh lệch lại khác nhau rất nhiều.
Cực hạn này chỉ có thể được cân nhắc trong chiến đấu.
Sau khi lão tộc trưởng kiểm tra sức mạnh này xong thì đến lượt Huyễn Diệu Thiên Tôn.
Trong đôi mắt của Phong lão đầu lóe lên ánh sao, hai tay nhẹ nhàng đẩy lên, lộ ra hai ngón trỏ cũng hơi hướng xuống phía dưới một chút.

Két két...
Đóa hoa sen vừa được La Chinh gắng gượng đỡ lấy lại đột nhiên đè xuống tiếp.

Thật nặng!


Vậy...
không cần kiểm tra nữa.
Huyền Diệu Thiên Tôn nhún vai, ngược lại ông không cố chấp như Phong lão đầu.
Về phần chân nguyên...
Ông chỉ thở dài một hơi:
Hôm nay...
là ta quá cố chấp, nhưng biểu hiện của La Chinh ngươi quả thật làm cho ta phải kinh ngạc vui mừng!
Sau khi bông hoa sen bị lão tộc trưởng chuyển đi, La Chinh mỉm cười nói:
Lão tộc trưởng quá khen.
Sức ta cũng đã đến cực hạn.
Phục Hoạt Thiên Tôn gật đầu, trên mặt là một nụ cười:
La Chinh chưa có sổ trời, nhưng thực lực của hắn đã ngang hàng với Thiên Tôn.
Nếu sàng lọc được một phần sổ trời thì thực lực có thể tăng đến mức nào?
Nghe nói như vậy, trên mặt mấy vị Thiên Tôn liền có vẻ đồng tình.
Từ lần liên minh Nhân Đạo ra tay đối đầu chính diện với Thánh tộc lúc trước đã có ba vị Thiên Tôn bỏ mạng, Nhân tộc đã rơi vào thế bị động.
Thiên Vị tộc biết rõ lai lịch của La Chinh, công pháp hắn tu luyện rất đặc biệt, đã vượt xa phạm vi của võ giả bình thường, hoàn toàn không cần phải kiểm tra thêm nữa.
Vì thế, cuộc kiểm tra nho nhỏ hôm nay của la Chinh xem như đã xong.
Thật ra cuộc kiểm tra mà các Đạo Tử phải đối mặt chỉ là một cuộc thi đấu ngắn mà thôi.

Phần phật...
Áp lực linh hồn của Huyễn Diệu Thiên Tôn thi triển ra biến mất không một dấu vết.
Ngay sau đó, trên mặt Huyễn Diệu Thiên Tôn liền là vẻ không biết nên khóc hay cười:
La Chinh, bây giờ người đã có Hoàng Kim Chiến Hồn?
La Chinh khẽ gật đầu.
Hắn cũng không phủ nhận suy đoán của Huyền Diệu Thiên Tôn.
May mà lão tộc trưởng nương tay, nếu không sẽ xấu mặt mất.
Lão tộc trưởng chỉ thản nhiên liếc mắt La Chinh một cái rồi cười nói:
Nhóc con không chịu nói thật.
Lão phu tò mò thì tò mò, nhưng cũng biết có chừng mực...
Thật ra La Chinh cũng không thể đánh giá được giới hạn của bản thân hắn.
Một phần ba sức mạnh của một thánh nhân, nếu thi triển ra toàn bộ thì uy lực rốt cuộc lớn đến mức nào? Điều này hắn cũng không thể chắc chắn.
Cấp độ Giới Chủ của Nhân tộc thì không thể chống lại được Thánh tộc, mà ở cấp độ Thiên Tôn thì số lượng Thiên Tôn của Nhân tộc lại kém xa.

Dù sao trong một trăm hai mươi tám vị Thiên Tôn của vũ trụ Đại Diễn, Nhân tộc chỉ chiếm hơn năm mươi người mà thôi.

Niềm lạc quan duy nhất là lão tộc trưởng, Lôi Phạt, Thần Dụ và Nguyên Tội Thiên Tôn.

Bốn vị Thiên Tôn cấp cao này đều thuộc về Nhân tộc.

Nhưng lượng sổ trời trong vũ trụ Đại Cực vốn nhiều hơn vũ trụ Đại Diễn, hơn nữa tất cả các Thiên Tôn đều là người Thánh tộc, cho nên xét về số lượng các Thiên Tôn thì Thánh tộc vẫn có ưu thế áp đảo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.