Chương 1637: Liễu vạn chiết


Những con Lôi Xà kia xoắn lấy nhau tạo thành một quả cầu sấm sét khổng lồ, bao vây lấy La Chinh.

Nhưng quả cầu sấm sét này đang nhanh chóng th8u nhỏ lại, ánh sáng tỏa ra cũng dần dần ảm đạm xuống.
Trong suy nghĩ của bọn họ, La Chinh đã được thăng cấp từ quái vật thành thằng nhóc không thể hiểu được...
Dao liên tục đánh ra hơn trăm chiêu, mà La Chinh chỉ ở thời điểm thích hợp mới búng một ngón tay.
Sau khi tiêu hao quá độ, cuối cùng Dao đành phải ngừng tay, ả thở hổn hển, ngực thì không ngừng phập phồng...
Trong hai con người tuyệt đẹp kia lộ vẻ bất đắc dĩ.
Ánh mắt Dao càng lúc càng độc ác, Thánh Lôi Liên Chùy trong tay vung vẩy càng lúc càng nhanh, nhưng nỗi khiếp sợ trong lòng cũng càng lúc càng lớn!
La Chinh có thể chặn lại mỗi một đòn tấn công của ả.
Cho dù ném một ngọn núi cao vào cũng không đủ để lấp đầy cái 9hố này.

Kết thúc rồi...
Dao từ từ bước chậm, đứng ở bên bờ hố to nhìn xuống phía dưới, con ngươi đột nhiên cứng lại, sắc mặt bỗng nhiên tha6y đổi!
Người này...

Việc này chính là một sự tổn thương đối với bản thân vũ trụ Đại Diễn.
Đương nhiên, đây không phải là điều mà La Chinh hy vọng.
Hắn gánh vác trách nhiệm quan trọng, nếu không nắm chắc mười phần cũng sẽ không tùy ý mạo hiểm như vậy! Ở trong phạm vi bao phủ của ý chí thế giới, La Chinh sử dụng chuyển dời sức mạnh, bản thân đã được xem như bất tử bất diệt...
Nhưng uy lực gây ra do Thiên Tôn ra tay rất đáng sợ.
Khi từng luồng sức mạnh vô hình trút xuống, những Giới Chủ Thánh tộc kia liền chịu từng đòn đánh vô hình nặng nề, kèm theo đó còn có lực sấm sét vô cùng khủng khiếp.
Nhất thời, các võ giả Thánh tộc trong Đại Giới kia cũng rơi vào tình cảnh thương vong bi thảm! Trọng lượng của Thánh Lôi Liên Chùy này cực kỳ kinh khủng.
Dường như công kích của Dao đã bị La Chinh hấp thụ hết sạch, không chừa lại chút nào.
Trong những năm tháng dài đằng đẵng của những Thiên Tôn ở đây, họ chưa từng thấy năng lực như vậy.
Vậy mà La Chinh vẫn còn chưa chết.
Thằng nhóc này thật sự đã tu thành bất tử bất diệt ư? Mấy người di chuyển đến vùng trời trên hố to, sau khi nhìn xuống La Chinh ở phía dưới, lúc đầu họ không quá tin vào những gì mình thấy...
Thật vất vả mới bắt được La Chinh, thằng nhóc này không còn chút sức đánh trả nào, cũng không có năng lực chạy trốn, nhưng hết lần này tới lần khác, ả lại làm gì được La Chinh.
Thậm chí, cảnh tượng này còn khiến ả cảm thấy buồn cười, trên đời sẽ có chuyện như thế này xảy ra ư?
Ta đi xem thử...
Lúc này, Dao đáp xuống lơ lửng bên cạnh La Chinh, đôi con ngươi dịu dàng động lòng người kia nhìn chằm chằm vào La Chinh, mỉm cười nói:
Nếu như ta đoán không lầm, hình như ngươi có thần thông giống với lá liễu Vạn Chiết' của ta đúng không?
Mấy chiếc lá liễu phong ấn sức mạnh của La Chinh kia là một giống thực vật do chính Doanh tạo ra.

Vù vù!
.
Trong mắt Dao lóe lên vẻ tàn khốc, nắm Thánh Lôi Liên Chùy kéo trở về, lại quơ về phía chính diện La Chinh một lần nữa!
Uynh!
Vẫn chỉ là tùy tiện giơ một ngón tay, La Chinh lại chặn được Thánh Lôi Liên Chùy ở trước người hắn một lần nữa.
Mỗi một chùy này đánh qua, cho dù có người thật sự có thể ngăn cản, cũng không thể không bị dao động chút nào như thế.
Điều này chỉ có thể chứng minh một điều, đó là sức mạnh của ả đã bị La Chinh hấp thu hoàn toàn! Không chỉ có Dao khiếp sợ, Doanh ở cách đó không xa, cùng với Tuyệt Hỏa Thiên Tôn và Mộng Thần Tiễn ở trên không, cũng đều dùng về mặt không thể tin nổi nhìn chằm chằm La Chinh.
Cho nên khi La Chinh sử dụng sức mạnh, sức mạnh của hẳn sẽ bị hấp thu không còn một mảnh.
Toàn bộ sẽ bị cây liễu Vạn Chiết hấp thu hết...
La Chinh chớp mắt một cái.
Khi mở mắt ra, ánh mắt của hắn chạm vào ánh mắt của Dao.
Sức mạnh phát ra từ Thánh Lôi Liên Chùy kia không thể hoàn toàn triệt tiêu lẫn nhau.
Dựa theo lẽ thường, cho dù một chùy này bị La Chinh cứng rắn chống đỡ được, nhưng dưới sự ảnh hưởng của sức mạnh to lớn và quy tặc hệ Lôi, nó vẫn sẽ khiến đất đai dưới chân hắn sụp đổ, một cái hố to sẽ lại xuất hiện lần nữa.
Nhân vật như vậy không phải tùy tiện là có thể giết chết được.
Sau khi Doanh phóng ra
lá liễu Vạn Chiết
phong ấn La Chinh, Dao lập tức khởi động Thánh Lôi Động Huyền.
Ít nhất trong lúc hy sinh còn có thể giết được một số cường giả Thánh tộc.

Ta không tin!
Dao đột nhiên lắc đầu, thấy La Chinh không bị thương một cọng lông nào, trong lòng ả dâng lên cảm giác thất bại thảm hại! Ở lập tức nhảy lên từ bên bờ hổ to, rồi chạy một mạch về phía La Chinh! Vừa chạy điên cuồng, Thánh Lôi Liên Chùy trong tay vừa xoay tròn giống như chong chóng.
Nhưng cảnh tượng trước mắt này lại cứ như vậy mà vượt ra khỏi lẽ thường, vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của mấy vị Thiên Tôn.
Phán đoán của bọn họ giống với Dao.
La Chinh vẫn ngồi xếp bằng như trước, hai mắt nhắm nghiền, toàn thân không nhiễm một hạt bụi nhỏ.
Thậm chí ngay5 cả cái áo kia của hắn cũng chưa hề bị rách.
Giờ phút này, tình hình của Ám Ảnh Thiên Tôn càng tồi tệ hơn.
Gần như mỗi một cái xương trong thân thể Ám Ảnh Thiên Tôn đều bị Thánh Lôi Động Huyền kia đánh vỡ hoàn toàn.
Nghe Doanh nói vậy, La Chinh mỉm cười:
Có lẽ là cùng một loại thần thông.
La Chinh vừa vặn cũng có suy đoán này.
Nhưng lá liễu Vạn Chiết chỉ hấp thu sức mạnh rồi truyền về thân cây, mà tất cả cây liễu Vạn Chiết thì chỉ có thể hấp thu ở một mức độ nhất định.
Trước đây, Dao còn từng có một chút lo lắng.
Cho dù là ả hay là Thánh tộc thì đều hiểu được sứ mệnh của những Đạo Tử này.
Lá liễu Vạn Chiết kia có thể hấp thu hết bất kỳ năng lượng nào, sau đó dùng một liên kết huyền diệu nào đó để chuyển những năng lượng này về thân cây liễu Vạn Chiết.
Mà ở một góc nào đó trong vũ trụ này, Doanh đã trồng cả mấy chục triệu cây liễu Vạn Chiết.
Tuy hắn là Đạo Tử, nhưng vẫn chưa thể ngưng kết thần cách.
Thần thông mà La Chinh thể hiện ra trước mắt đã vượt khỏi lẽ thường.
Có lúc thậm chí ngay cả một ngón tay kia cũng lười giơ ra, mặc cho Thánh Lôi Liên Chùy nện lên đầu, bả vai, và phần lưng của hắn...
Dao chỉ cảm thấy mỗi một chùy của mình đều giống như đánh vào bông vậy.
Thánh Lôi Động Huyền đã là thần thông số một số hai của Dao...
Nhưng lại không thể gây ra bất kỳ thương tổn nào cho thằng nhóc này.
Sức mạnh mãnh liệt biến mất không còn một dấu vết trong nháy mắt, La Chinh lại hoàn toàn không bị bất kỳ tổn thương nào, hoàn toàn coi thường công kích của ả.
Mà ở một Đại Giới khác bị Thánh tộc chiếm cứ, những võ giả Thánh tộc kia đang gặp tai bay vạ gió.
Hắn chỉ khẽ mỉm cười, sau đó nhảy từng bước ra khỏi hố to.
Hắn vẫn kéo theo Ám Ảnh Thiên Tôn bên người như trước.
Ngay lập tức, Dao đột nhiên phát hiện tình hình trở nên phức tạp.
Thấy vẻ mặt của Dao, Doanh cũng tỏ ra nghi hoặc, thân hình nàng ta hơi lóe lên, liền đi tới vùng trời trên hố to kia.
Lúc này đây.
Dao cảm thấy không biết phải làm sao.
Bọn họ được sinh ra trong vũ trụ, mang trách nhiệm cứu vớt vũ trụ này.
Đó là đòn đánh cuối cùng của chủ nhân vũ trụ này.
Trong Thiên Đạo này, cũng không có sổ trời đáng sợ như thế! Huống hồ, La Chinh lại chưa gánh vác số trời nào.
Hắn mới chỉ là Giới Chủ.
Nếu vượt quá giới hạn kia, vậy có thể giết chết tất cả cây liễu Vạn Chiết!
Về phần
chuyển dời sức mạnh của La Chinh, thì hễ là nơi bị ý chí thế giới bao phủ, hắn đều có thể dời sức mạnh đi.
Thánh Lôi Động Huyền do Dao đánh xuống này đã phá hủy hai đến ba phần mười diện tích Thiên Lang giới.
Nếu ra tay như thể vài lần thì đủ để hủy diệt sinh linh của một Đại Giới.
Hai mắt ông vốn đã mờ, nhưng vào lúc này lại lóe lên một tia sáng hy vọng.
Hiện tại, Mộng Thần Tiên đã không còn bất kỳ hy vọng gì.
Cho dù là một ngón tay như vậy, nhưng trong nháy mắt chạm vào Thánh Lôi Liên Chùy, nó đã ngăn cản được Liên Chùy này ở trước người hắn! Sức mạnh to lớn đổ xuống theo ngón tay của La Chinh, lại bị hắn chuyển dời đi toàn bộ.
La Chinh vững vàng ngồi dưới đất, thậm chí còn chưa hề di chuyển một chút nào...
Hai mũi Diệt Huyết Phế Linh Cốt Tiễn đã không giúp ích được gì nữa, uổng công ông thiêu đốt hai phần ba sinh mệnh của mình.
Trước mắt, La Chinh lại bị trói buộc, phải chịu đòn đánh của Thánh Lôi Động Huyền.
Toàn bộ quá trình kéo dài trong gần ba mươi nhịp thở...
Sau khi tất cả ánh sáng3 biến mất, ở dưới chân Dao hình thành một cái hố lớn sâu đến mười nghìn trượng.
Nhưng vấn đề là hắn và Mộng Thần Tiên đã thất bại trong gang tấc.
Hiện tại, đối mặt với Dao và Doanh, hắn chỉ có thể tạm thời hy sinh một vài Đại Giới.
Khi ánh mắt thoáng nhìn xuống, nàng ta cũng bất ngờ:
Không chết ư? Hơn nữa ngay cả quần áo cũng chưa bị hư hại? Cái áo này của hắn là pháp bảo gì vậy?
Nghe vậy, Tuyệt Hỏa Thiên Tôn và Mộng Thần Tiễn trên không trung cũng vô cùng kinh ngạc...
Đặc biệt là Mộng Thần Tiễn.
Nhờ vào Liên Kết Sinh Mệnh của Doanh, gã mới chống đỡ được đến bây giờ, nhưng cũng chỉ còn lại có một hơi thở...
La Chinh đám một mình đi đến Đại Giới của Yêu Dạ tộc thì tự nhiên là có tính toán riêng của bản thân.
Lôi Chùy nặng nề vẽ ra một loạt bóng chày ở không trung, mạnh mẽ đập về phía đầu La Chinh! Đối mặt với một chùy này, La Chinh chỉ đẩy ra một ngón tay! Sức mạnh của hắn đã bị phong ấn, lực đẩy ra của một ngón tay này cũng cực kỳ nhẹ nhàng, cho dù là người bình thường cũng không thể đánh chết...

Uynh!
.
Nhìn từ phương diện này, nếu so với Doanh, phương pháp chuyển dời sức mạnh của La Chinh mạnh hơn vô số lần! Doanh không hỏi tiếp nữa, trong đôi mắt nàng ta lóe lên ánh sáng màu xanh lá cây.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.