Chương 1870: Thay đổi


Nhà quyền thể trên đảo nổi cũng được sắp xếp theo mô hình kim tự tháp.

Thực lực của ba nhà quyền thế đứng đầu mạnh hơn nhiều các nhà8 quyền thế bình thường, nên ba nhà quyển thể đứng đầu này có địa vị mang tính thống trị.
Nhưng sau khi thảo luận một lúc, những người này đều trở lại phòng của mình.
Nếu La Chinh đã khiêu chiến ngẫu nhiên với Tần Thiên Trạch, biết đâu hắn lại chọn khiêu chiến ngẫu nhiên lần nữa? Chẳng ai muốn bỏ qua cơ hội này...

Kiểm ảo? Không thể nào!
Hàm Thanh Để lắc đầu.
Là thánh nhân, ông càng hiểu rõ rằng võ giả chứng thần không thể lĩnh ngộ được thần thông Khoa Thể.
Mấy kẻ xuất thân nghèo bình dân đều không biết nghe lời.

Đông Phương Vân Châu thản nhiên nhìn chằm chằm Mục Ngưng.
Hàm Lưu Tổ cũng ra khỏi ngọc bích chúng thần.
Sau khi điều chỉnh một chút, nàng lặng lẽ đi vào nơi sâu hơn của điện Linh Tâm.
Mục Ngưng thấy vậy lại lùi về phía sau một chút, nàng sợ Đông Phương Vân Châu trút lửa giận lên mình.
Sau đó nàng nghe thấy Đông Phương Vân Châu thản nhiên nói:
Ngươi nói đúng, hắn vốn là người thuộc về Hàm gia nhưng lại không nên là người thuộc về Hàm gia.

Phụ hoàng.
Sau khi tiến vào cung điện, Hàm Lưu Tô hành lễ theo đúng quy tắc.
Hàm Thanh Để mở mắt ra, thản nhiên liếc Hàm Lưu Tô một cái:
Lưu Tô, có chuyện gì vậy?

Loại người kiêu ngạo này, uy hiếp không có tác dụng...
Nói xong, nàng quay đầu nhìn Hàm Lưu Tô:
Thông báo với trưởng bối nhà ngươi một tiếng, bảo bọn họ giao người giấu tên ra đây
.
Hàm Lưu Tô vốn đã rất tức giận, bởi Đông Phương Vân Châu không coi Hàm gia nàng ra gì.
Mọi người xác định được người giấu tên này đến từ Hàm gia là bởi hẳn sử dụng kiếm trận Lục Thần, nhưng chuyện này cũng không thể chắc chắn được.
Huống hồ, có khi Hàm gia cũng không biết chuyện.
Bọn họ chính là người canh giữ cung của Thánh Hoàng Hàm gia.
Cung điện này nằm trong đảo nổi, phải đi qua truyền tống trận này mới có thể vào trong.
Hàm Lưu Tô nói tiếp:
Hiện tại hắn đã giành được ba mươi mốt trận thắng liên tiếp, điểm tích lũy hẳn đã vượt qua một triệu sáu trăm nghìn điểm.

Ồ! Điểm tích lũy còn cao hơn cả Hàm Thiên Tiểu?
Hàm Thiên Tiểu là thần đại viên mãn, cũng là tộc trưởng Hàm gia, vậy mà điểm tích lũy của hắn ở đấu trường các vị thần cũng chỉ có một triệu hai trăm sáu mươi nghìn điểm.
Hơn nữa trước đây không lâu Hàm Thiên Tiểu còn thất bại trong một trận chiến công khai.

Cái gì? Còn có chuyện như vậy?
Trên mặt Hàm Thanh Để có vẻ bất ngờ.
Người báo cáo cho ông không hề nói tới chuyện này.
Lúc trước, Tiền gia đắc tội Đông Phương gia, mặc dù hai bên không hề va chạm trực tiếp, nhưng trong 5đấu trường các vị thần, Đông Phương gia liên kết với mấy nhà quyền thể khác chèn ép con cháu Tiền gia.
Ban đầu Tiền gia xếp thứ mười ba, sau đó nhanh chóng trượt dốc không phanh, cuối cùng rời khỏi bảng xếp hạng.

Nói đi...
Hàm Thanh Để gật đầu.

Phụ hoàng có biết gần đây trong đấu trường các vị thần xuất hiện một võ giả chứng thần tham gia đấu vượt cấp?
Hàm Lưu Tô hỏi.
Con cháu các nhà quyền thể trên đỉnh cao nhất ở sảnh chúng thần ào ào xì xào bàn tán.
Chẳng ai ngờ Hàm gia sẽ vì người giấu tên này mà đắc tội với Đông Phương gia.

Trong đấu trường các vị thần có vài chuyện, Lưu Tô muốn báo với Phụ hoàng.
Hàm Lưu Tô nói.
Hàm Thanh Đế cười nhẹ:
Những chuyện này, Lưu Tô không nên nhúng tay.

Lưu Tô biết, nhưng chuyện Lưu Tô nói tới có thể sẽ ảnh hưởng đến thứ hạng đảo nổi của Hàm gia.
Hàm Lưu Tô thành thật nói.
Lần trước, Hàm Cửu Di từng xông vào đây, nhưng mấy người canh giữ này làm theo đúng nguyên tắc nên bị Hàm Cửu Di cho một trận, coi như cũng bị oan.

Ta có chuyện quan trọng cần gặp Phụ hoàng.
Hàm Lưu Tô thản nhiên nói.
Thấy có bóng người tới gần, một tên canh giữ ở đó tiến lên vài bước, hét lớn:
Đây là cấm địa Hàm gia, người thường không được tự tiện xông vào!
Đến khi Hàm Lưu Tô tới gần hơn, tên canh giữ kia mới nhận ra:
Là Trưởng công chúa!

Xin chào Trưởng công chúa!
Những kẻ canh giữ kia đồng loạt khom lưng cúi chào.

Trưởng công chúa, khoảng thời gian này Thánh Hoàng đại nhân không muốn gặp bất cứ ai, nếu không có chuyện quan trọng.
Người canh giữ kia nhỏ giọng nói.
Trên mặt Hàm Thanh Để hiện lên vẻ vui mừng.
Nếu một tên nhóc lợi hại như vậy lại có xuất thân từ Hàm gia thì đó thực sự là may mắn của Hàm gia.

Điện Linh Tâm...
Lời vừa dứt, nụ cười trên mặt Hàm Thanh Đế lập tức biến mất, Đương nhiên không phải ông sợ cô gái nhỏ Đông Phương Vân Châu này.
Nhưng nếu Đông Phương gia đã phái Đông Phương Vân Châu ra mặt thì có nghĩa Đông Phương gia đã để ý đến người giấu tên.
Sau khi đứng trước cửa phòng La Chinh một lúc lâu, Đông Phương Vân Châu mới xoay người rời đi.
Lúc nàng chuẩn bị quay lại gian phòng của mình ở sảnh chúng thần để rời đi thì Mục Ngưng cười nói:
Hẳn là tên này không được sinh ra ở dòng chính Hàm gia.
Không lâu sau đó, Hàm Lưu Tô đã tiến vào trong đảo nổi Hàm gia.
Một cung điện to lớn hiện ra trước mắt nàng.

Vâng, dường như hắn tu luyện kiếm trận Lục Thần của Cửu Di.
Hơn nữa, kỳ lạ là hắn còn sử dụng kiểm ảo.
Hàm Lưu Tô nói.
Những canh giữ này cũng không dám cản trở.
Nàng quay một vòng trên đài truyền tổng, sau đó một tia sáng âm u màu lam phát ra từ đài truyền tống này, bao phủ người nàng, bóng dáng nàng biến mất ngay trước mặt những người canh giữ.
Đúng là Hàm Thanh Để đã nghe nói về người giấu tên này.
Nếu Lưu Tô không đoán sai, người giấu tên này hẳn là người Hàm gia, hơn nữa còn là người của điện Tử Hồn.
Hàm Lưu Tô nói, trước mắt không tự chủ được mà tưởng tượng ra hình bóng La Chinh.
Hàm Thanh Để gật đầu.
Các thánh nhân vốn không quá quan tâm đến đấu trường các vị thần, nhưng mỗi khi tiến hành xếp hạng đảo nổi, bọn họ vẫn phải để ý một chút.
Nế9u ba nhà quyền thể đứng đầu này muốn nhằm vào một số nhà quyền thế nào đó thì chắc chắn bọn họ có thể chèn ép đến cùng.
Trước đây T6iền gia từng bị đè ép như vậy.
Bây giờ nghe nàng ta nói như thế, nàng chỉ lạnh giọng đáp lại:
Dựa vào cái gì?

Chỉ cần dựa vào cái tên Đông Phương gia này là đủ rồi.
Đông Phương Vân Châu nói.

Nhưng người giấu tên chưa chắc đã là người Hàm gia bọn ta!
Hàm Lưu Tô giải thích.
Sau khi trở về từ cấm địa Luyện Thần đến nay, Hàm Lưu Tô không có nhiều cơ hội gặp Phụ hoàng.
Cho dù có gặp, thái độ của Phụ hoàng cũng bình thản hơn trước kia rất nhiều, Hàm Lưu Tô không rõ nguyên nhân vì sao.

Nhưng...
Người canh giữ kia còn định nói lý thêm vài câu.
Hàm Lưu Tô không thèm nói gì thêm, đi thẳng đến đài truyền tổng.

Nhưng hôm nay bỗng nhiên Đông Phương Vân Châu xuất hiện ở sảnh chúng thần.
Nàng ta yêu cầu người giấu tên gia nhập Đông Phương gia.
Hàm Lưu Tổ lại nói.
Đi theo một con đường âm uyên tĩnh.
Cuối con đường này có một đài truyền tống, phía dưới đài truyền tống có sáu người canh giữ mặc áo giáp đứng thẳng tắp.
Theo quy tắc, Tiền gia đành phải chuyển ra khỏi biển Thời Gian, trơ mắt nhìn đảo nối của mình rơi xuống biển...
Chính vì thế, ba nhà quyển thể lớn này nắm địa vị thống trị thực tế trên biển Thời Gian.
Dù sao thứ hạng đảo nổi rất quan trọng với mỗi nhà quyền thế.
Điểm tích lũy mà người giấu tên lấy được đủ để thay đổi thứ hạng của nhà quyền thế, đương nhiên sẽ có người đến báo cáo tình hình.
Dù sao trước đây La Chinh cũng chưa sử dụng Phật Hoàng Kiếm.
Hàm Lưu Tô lấy tin ngay trong sảnh chúng thần nên đây là tin mới nhất.
Cũng chỉ có ba nhà quyền thể lớn này mới c3ó tư cách khiến các nhà quyền thế khác phải nhường người cho họ.
Bình thường, các nhà quyền thế khác cũng không từ chối.
Trong cung, một người đàn ông trung niên mặc quần áo Trung Hoa, ngồi ngay ngắn trong cung điện không một bóng người, dường như đang ở trạng thái nhập định.
Ông chính là thánh nhân Hàm gia, Hàm Thanh Để.

Người giấu tên trả lời thế nào.
Hàm Thanh Để lại hỏi.

Hắn bảo nàng ta cút.
Hàm Lưu Tô thản nhiên nói, trên mặt hiện lên ý cười.
Nghĩ đến lực kêu gọi mạnh mẽ của Đông Phương gia trên biển Thời Gian, Hàm Lưu Tổ cũng không thể không nói lời này, nàng nên suy nghĩ vì toàn bộ Hàm gia.

Có thuộc về Hàm gia các ngươi hay không, Hàm Cửu Di hẳn là rõ nhất.
Đông Phương Vân Châu lắc đầu:
Bỏ đi.
Những vị thần bình thường có thể lấy nguồn sức mạnh để hóa ra kiếm ảo, nhưng không thể dùng nó với kiểm trận, bởi vì kiểm ảo không thể rời tay mà không được duy trì bởi thần thông Khoa Thế.
Hàm Lưu Tô không có tâm tình để thuyết phục cho nữa, mà chuyện này cũng không quan trọng.
Nói với ngươi cũng vô dụng.
Có thời gian, tự ta đến cửa đón người là được.
Dứt lời, Đông Phương Vân Châu nhẹ nhàng đẩy cửa gian phòng của mình ra, biến mất trước mắt mọi người.
Hàm Thanh Để lại nhíu mày:
Vậy hôm nay con đến đây vì chuyện này?

Lưu Tô muốn xin Phụ hoàng, nếu Đông Phương gia đến lấy người, Phụ hoàng có thể từ chối hay không?
Hàm Lưu Tô thành thật nói.

Từ nhỏ đến lớn nàng muốn gì Phụ hoàng đều chiều theo ý nàng.

Lần này nàng hy vọng Phụ hoàng cũng có thể đồng ý với mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.