Chương 1918: Các thần vây giết


Bước đầu tiên là cố gắng hết sức làm chậm động tác của chúng.

Thật ra chuyện này cũng không khó...
Chiến Minh gật đầu, liếc nhì8n mọi người:
Tiểu Lâu, người dẫn một đội ngũ đối phó phía đông con Ma Sứ vực sâu kia!

Đông Phương Dương, Phương Ẩn, và...

La Chinh đưa tay vỗ nhẹ, Trường Đằng Kiếm vô hình bắn thẳng ra, biến thành một sợi dây vô hình không ngừng quấn quanh Ma Sứ vực sâu.
Sức mạnh của Ma Sứ vực sâu này lớn kinh người, chỉ cần nhấc chân là đã có thể kéo đứt những sợi dây kia.
Ma Sứ vực sâu bị hơn mười vị thần luân phiên tấn công mà vẫn sừng sững đứng đó.
Nhưng dường như công kích của mọi người đã chọc giận nó, nó thay đổi hướng vung thanh kiểm lửa lớn trong tay, rít gào một tiếng:
Ô
Trong cánh tay hắn ngưng tụ ra từng chút lực cực lạnh, toàn bộ rót vào trong thần kiếm.
Chẳng mấy chốc thanh trường kiểm trong suốt này đã biến thành màu xanh da trời, toàn thân kiếm đều đang tỏa ra khí lạnh.
Nhưng Trường Đằng Kiếm cũng khiến Ma Sứ vực sâu gặp trở khá lớn, tốc độ di chuyển lại giảm đi hai phần...

Lạc Tuyết Triền!
Một tên thần cấp trung phát ra đạo uẩn của thần đạo Tuyết Ấn.
Con Ma Sứ vực sâu này gần như không thể nhúc nhích, hoàn toàn không có cách gì tránh được ánh kiếm Đông Phương Ninh đã chém ra! Các vị thần thấy ánh kiểm này thì cũng thấm giật mình.
Dù sao Đông Phương Ninh cũng là người nổi bật trong các vị thần cấp cao, ánh kiểm này nhìn thì có vẻ bình thường, nhưng trong đó lại chứa đựng mười phần uy thể.
Nhưng trên người nó đang chịu rất nhiều công kích, cho dù có chạy nước rút thì cũng rất chậm.
Các vị thần đều như những con thỏ linh hoạt, vừa lùi về phía sau vừa tấn công.

Vào!

Ánh kiểm màu xanh da trời hóa thành hình bán nguyệt, chém về phía Ma Sứ vực sâu với tốc độ cực nhanh.
Nơi này chỉ có bốn con vẫn có thể miễn cưỡng xử lý.
Lần trước, khi Đông Phương gia chúng ta lang bạt ở vực sâu Ma Vực đã bị mấy trăm con Ma Sứ vực sâu đuổi giết...
Một con Ma Sứ vực sâu đã khó có thể tiêu diệt như thế, vậy mà còn mấy trăm con Ma Sứ vực sâu...
T3rong nháy mắt, Chiến Minh đã chia các vị thần ở đây thành bốn đội ngũ, sau đó các vị thần này đi về bốn phía tương ứng với bốn con Ma S9ứ vực sâu.
La Chinh được chỉ định ở trong đội ngũ của Đông Phương Ninh.
Nhưng vị thần nào đi vào trong đó thăm dò thường đều lành ít dữ nhiều.

Mọi người ra tay đi.
Đông Phương Ninh cũng lười giải thích nhiều, hắn vung trường kiểm trong tay lên, không ngừng chém ra ánh kiếm.
Dù sao Đông Phương Ninh cũng có kinh nghiệm từn6g lang bạt ở vực sâu Ma Vực nên hắn xông thẳng về phía Ma Sứ vực sâu.
Khi còn cách nó khoảng hai trương, hắn dừng bước, sau đó 5nhẹ nhàng chỉ về phía con Ma Sứ vực sâu kia:
Đi!
Từng con bướm bằng gần như trong suốt tung bay thẳng về phía Ma Sứ vực sâu.
oa...

Nó đổi hướng, xông về phía một vị thần.
Những vị thần khác cũng không do dự nữa.
Động tác của Ma Sứ vực sâu chậm chạp như thế, chỉ cần giữ khoảng cách thì nó chỉ là một cái bia sống mà thôi, không đủ để khiến bọn họ sợ hãi.
Giống như một người di chuyển với động tác rất chậm vậy, một hai nhịp thở mới có thể bước ra một bước.

Các ngươi cũng ra tay đi thôi!
Đông Phương Ninh kỳ quái kêu lên.

Thánh Lôi lặng trì!

Uỳnh uỳnh uỳnh...
Một vị thần phóng ra từng tia sấm sét to như dòng nước, điên cuồng đánh lên người Ma Sứ vực sâu.

Huyết Thần Trảm!

Vù vù...

Nếu vất vả đánh chết Ma Sứ vực sâu nhưng cuối cùng kết quả người ta lại được hưởng thì chẳng ai có thể vui vẻ được.

Két, két...
Các vị thần không ngừng tấn công nên bề mặt cơ thể của Ma Sứ vực sâu bắt đầu có những vết nứt.
Lúc này hắn mới phát hiện những người đi theo phía sau hắn chẳng nói câu nào, lại cứ đứng trơ mắt nhìn hắn hành động.
Sau khi hắn lên tiếng, những vị thần khác cũng bắt đầu ra tay.

Như vậy thì sớm muộn gì cũng có thể đánh chết nó...

Không biết giết được Ma Sứ vực sâu thì có phần thưởng gì nhỉ? Nó lợi hại như vậy, không biết có xuất hiện chí bảo tín ngưỡng hay không?
Có thần nói tới đây, trên mặt tất cả các vị thần khác đều có vẻ động tâm, đồng thời nhìn Đông Phương Ninh với ánh mắt vô cùng kiêng kỵ.
Nếu thật sự xuất hiện một món chí bản tín ngưỡng thì phân chia thế nào? Dù sao cũng không thể thuộc về một mình Đông Phương Ninh được? Không ít vị thần đều có nghi kỵ trong lòng.
Những vị thần này nghĩ đến cảnh kia, tất cả đều không nhịn được mà run cầm cập.
Bình thường các vị thần cũng sẽ không thăm dò vực sâu Ma Vực, chỉ một vài tinh anh của nhà quyền thể lên kế hoạch kỹ càng tỉ mỉ thì mới có thể tiến vào cấm địa vực sâu Ma Vực.
Hai hàng xương sườn ở ngực mọc đầy gai cũng bắt đầu gãy lia từng cái một.

Xem ra không chống đỡ được bao lâu nữa đâu!

Mọi người tăng thêm sức mạnh!
Có một số vị thần lại lặng lẽ đến gần Ma Sứ vực sâu.
Ngay sau đó khoảng không trên đỉnh đầu Ma Sứ vực sâu xuất hiện một đám mây trắng, những bông tuyết không ngừng rơi lả tả từ trong đó, tạo thành một trận bão tuyết liên tiếp xoay tròn, bao phủ hoàn toàn Ma Sứ vực sâu.
Những vị thần khác cũng thi triển phương pháp của riêng mình, nghĩ mọi cách để hạn chế Ma Sứ vực sâu di chuyển.
Nếu thần bình thường mà bị chém một kiếm này thì làm sao còn có mạng để sống? Không biết Ma Sứ vực sâu này có thể chịu được mấy kiểm của Đông Phương Ninh? Trong nháy mắt, ánh kiếm bằng màu xanh da trời đã hung hăng chém trên người Ma Sứ vực sâu.

Đùng!
Ánh kiểm nổ tung khi chạm vào Ma Sứ vực sâu, nổ ra ánh sáng màu xanh da trời chói mắt.
Lưỡi dao to lớn đỏ như máu bổ ngang, cắt lên người Ma Sứ vực sâu, âm thanh phát ra khiến người ta cảm thấy ê răng.
La Chinh sử dụng ba thanh kiếm, thay phiên nhau ra trận, cũng để lại được chút dấu vết trên người Ma Sứ vực sâu...

Vèo vèo vèo vèo...
Những con bướm bằng không ngừng va chạm với Ma Sứ vực sâu, biến thành những con dấu hình bươm bướm lạnh như băng, in trên người nó.
Ma Sứ vực sâu vốn bước đi rất chậm chạp, sau khi những con bướm kia in dấu trên thân thể thì tốc độ của nó giảm thẳng xuống một nửa.
Mà Ma Sứ vực sâu lại chỉ như một con rùa bị đánh, mặc dù có phòng ngự vững chắc nhưng cũng không thể chạm được vị thần nào...

Đơn giản quá!
Một vị thần khẽ cười nói.
Mọi người đều ra tay tới tấp nên tốc độ của Ma Sứ vực sâu liên tục giảm đi, mỗi bước chân đều vô cùng khó khăn, giống như một con rồi gỗ kém chất lượng bắt chước bước đi như người.

Vậy là gần xong rồi.
Đông Phương Ninh thản nhiên nói:
Thân hình của Ma Sứ vực sâu này rất rắn chắc, các vị phải thi triển ra phương pháp lợi hại nhất!
Vừa dứt lời, bàn tay Đông Phương Ninh khẽ lật, rút ra một thanh kiếm gần như trong suốt.
Sau khi ánh sáng kia tiêu tan, mọi người chăm chú nhìn lại, ai nấy đều có vẻ kinh ngạc.
Trên ngực Ma Sứ vực sâu chỉ có một dấu vết mờ mà thôi!
Ma Sứ vực sâu này cũng như vậy sao?

Đông Phương Ninh có tu vi thẩn cấp cao, chém ra một kiểm như thế mà nó lại không hề bị thương chút nào!

Vậy làm sao giết...
Đến lúc này, trên mặt Đông Phương Ninh vẫn không có vẻ gì là bất ngờ, mà là một vẻ mặt đương nhiên:
Tiêu diệt Ma Sứ vực sâu vốn đã không dễ dàng.
Ngay sau đó hắn liền chém về phía Ma Sứ vực sâu ở khoảng cách hai trượng.

Linh Bằng Trảm!
Hắn quát lên một tiếng.
Nếu đánh chết nó thật sự có được chí bảo tín ngưỡng nào đó thì bản thân nhất định phải cướp vào tay trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.