Chương 1931: Xác định thân phận


Vừa thấy tỷ tỷ đi về phía La Chinh, Mục Ngưng chợt cảm thấy đầu óc rối bời.

Nàng đồng ý với phân tích của tỷ tỷ.
Vì trên thực tế, cách làm của tỷ tỷ là quá chính xác, nó có thể đập tan mầm mống nguy cơ.

Chỉ là trong tiềm thức, nà3ng muốn biện giải cho La Chinh...
Chắc chắn hẳn là người trông đợi cái chết của La Chinh hơn bất cứ ai, thậm chí khát vọng này còn mạnh hơn cả Mục Huyết Dung! Suy cho cùng thì Mục Huyết Dung chỉ giúp đỡ Mục gia, thậm chí giúp cả liên minh quyền thể thanh trừng La Chinh thôi, nàng không hề căm thù hắn.
Hàm Lưu Tô phiền chán mà liếc Lãnh Lâm Nhạc.
Nàng nắm chặt đôi tay rồi sau đó nhìn chằm chằm La Chinh, không biết phải giúp hắn để giải quyết tình trạng trước mắt thế nào.

Ngoại trừ mỉa mai châm biếm như một kẻ hèn, ngươi dám khiêu chiến trực tiếp với hắn không?
Hàm Sơ Nguyệt không nhịn được, giận dữ nói thẳng với Lãnh Lâm Nhạc.

Sao ta lại không dám!
Lãnh Lâm Nhạc quay mặt lại.

Im lặng đi, ha hả.
Hàm Lưu Tô khẽ cười nói.
Hắn không hề quay đầu mà chỉ tiếp tục tập trung vào việc điều khiển bốn thanh kiếm lớn để giết Rùa Giáp Đen, cứ như hắn không có tai vậy.
Khi các thần bên dưới tượng nữ thần thấy cảnh này, cả đám đều mờ mịt nhìn nhau.
Mặt mũi Hàm Lưu Tô chợt trở nên trắng bệch, Hàm Sơ Nguyệt cũng lộ vẻ nôn nóng.
Nàng tiếp tục nói:
Thật ra tên chỉ là một thứ tượng trưng không quan trọng.
Quan trọng là ngươi không phải người ở Thần Vực, mà đến từ vũ trụ Đại Diễn nhỉ?

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Bốn thanh kiếm lớn lại chém tan mai rùa.
La Chinh dùng hai tay lôi kéo, lại tạo ra một Ly Thủy Thần Kính.
Nếu để hắn ra tay trước thì coi như Mục Huyết Dung đã thực sự cho hắn một cơ hội.
Nhưng thần cấp thấp có thể đánh thắng đại viên mãn sao?
Ha ha ha, những tên thích làm màu thì kiểu gì cũng chết sớm thôi...
Lãnh Lâm Nhạc không nhịn được mà bật cười.
Thú thật, sự thể hiện liên tiếp của La Chinh ở cấm địa biển Thời Gian đã khiến hắn bị đả kích mạnh mẽ.
Thật ra Đông Phương Thái Thanh cũng hiểu rõ ý của Mục Huyết Dung.
Nàng nghi ngờ tên nhóc kia là kẻ vượt biên mà La Tiêu đã sắp xếp nên muốn ra tay thanh trừng thôi.
Điều đó không có gì đáng trách, Đông Phương Thái Thanh không hề định nhúng tay vào chuyện này.
Lúc ấy, Mục Huyết Dung và đám thần đại viên mãn vẫn chưa tiến vào hẻm núi, nhất định là Mục Ngưng báo cho nàng.
Tất nhiên, Hàm Lưu Tô không biết rằng, Mục Ngưng vẫn luôn lặng lẽ để ý đến từng cử chỉ của La Chinh, nên dĩ nhiên sẽ không bỏ sót chi tiết này.
Những ngón tay khéo léo của Mục Huyết Dung nhẹ nhàng chơi đùa, kiểm ngắn di chuyển bay lượn trong tay nàng.
Nó giúp tăng cường khí huyết5 trong cơ thể hắn!
Xoệt xoet zoet xoęt!
Sau khi chém giết bốn con Rùa Giáp Đen, bốn thanh kiếm lớn nhanh chóng yếu dần rồi tan biến.
Cùng lúc đó, bốn con Rùa Giáp Đen kia lại tiếp tục sao chép ra bốn thanh kiếm lớn! Đúng lúc này, phía sau La Chinh vang lên một giọng nói lạnh lùng,
Nghe nói ngươi có hai cái tên? Một là La Thiên Hành, một là...
La Chinh?
Nghe vậy, hắn khẽ cau mày.
Khi chiến đấu, Mục Huyết Dung thích buộc tóc đuôi ngựa, đây là một đặc điểm trước khi ra tay của nàng.
Những thần ở đây không phải người mù.
Bốn thanh kiếm lớn cứ bắn đi bật lại liên tục bên cạnh La Chinh vô cùng nguy hiểm, có sức đe dọa cực lớn ngay cả với đại viên mãn.
Ngược lại, Hàm Bích La còn chưa hiểu rõ mọi chuyện lắm, nàng nhỏ giọng hỏi:
Lưu Tô tỷ tỷ, La Chinh có ý gì thế?
Trong ba cô con gái của Hàm gia, chỉ có Hàm Bích La không biết thân phận của La Chinh.
Hàm Thiên Tiểu đã nhận ra có gì đó không ổn.
Hắn sa sầm mặt, quở trách con gái mình:
Không nên hỏi thì đừng hỏi lung tung!
Bị phụ thân rầy la một câu, Hàm Bích La chu miệng, không nói gì nữa.

Cô gái điên này định làm gì thế?
Đường Vãn có chút lơ mơ.
Chiếc quạt xếp trong tay Phương Hận Thiểu nhẹ nhàng mở ra, chân mày hắn nhíu lại,
Vũ trụ Đại Diễn? Nói cách khác, Mục Huyết Dung nghi ngờ La Chinh chính là kẻ vượt biên, kẻ từng khiến bảng đá kích hoạt thời gian trước?
Suy nghĩ của hắn xoay chuyển rất nhanh, gần như nghĩ ra mối liên hệ trong đó chỉ trong chớp mắt.
Hắn không biết tại sao Mục Huyết Dung lại cho ra kết luận như vậy.
Nhưng nếu Thánh Hoàng đại nhân có lệnh thì lại khác.

Vâng, trước kia Thánh Hoàng đại nhân từng truyền âm với con.
Đông Phương Ninh nói.

Xem tình huống rồi nói sau...
Đông Phương Thái Thanh nhíu mày đáp.
La Chinh không ý thức được có nguy hiểm đang trực chờ.
Kỹ năng làm chủ
đại 9pháp giết rùa
của hắn càng lúc càng thuần thục.
Ngay cả một số thần đại viên mãn cũng mơ ước đến phần thưởng lực khí 6huyết khi hạ gục những con Rùa Giáp Đen này, nên tất nhiên nó là vật cực bổ với La Chinh.
Lòng dạ Hàm Lưu Tô bây giờ đang vô cùng ân hận.
Trong lúc vô tình, nàng thất thanh gào tên La Chinh, may mà sau đó cũng không ai nhắc đến.
Nàng còn nghĩ không có ai phát hiện ra chi tiết này, bởi rốt cuộc không có nhiều người trong Thần Vực này biết đến cái tên ấy.
Tiếng cười kia tràn ngập sự khinh thường và miệt thị, lập tức khiển Lãnh Lâm Nhạc tức đến đỏ mặt.
Trong mắt Hàm Lưu Tô, không cần nói cũng biết sự chênh lệch giữa hắn và La Chinh.
Lúc này, Đông Phương Ninh lộ vẻ bất đắc dĩ.
Dù sao đi nữa, tuy nàng bị điên nhưng nàng cũng không thể cứ tóm lấy bất cứ ai rồi hỏi như vậy, chắc chắn có lý do trong đó.

Ngươi có thể không trả lời, vì dù ngươi có giải thích ra sao thì ta cũng sẽ giết ngươi.
Mục Huyết Dung thản nhiên cười nói sau lưng La Chinh:
Có thể ta đã đoán sai gốc gác của ngươi, nên để bồi thường, ta cho ngươi một cơ hội ra tay!
Dứt lời, nàng hơi ngẩng đầu.
Mái tóc đen xõa bay dù không có gió, tự động tụm với nhau buộc thành một kiểu đuôi ngựa, tăng thêm chút về hoạt bát cho nàng.
Một loạt động tác lặp đi lặp lại mấy mươi lần, đã đến mức vô cùng nhuần nhuyễn.
Hắn vẫn không phản ứng chút nào với lời nói của Mục Huyết Dung.
Có không ít thần và thần đại viên mãn bên dưới tượng nữ thần lộ vẻ khó hiểu.
Hắn không hề nghĩ kỹ xem vì sao Mục Huyết Dung phải gây chuyện với La Thiên Hành, chỉ thấy làm sao có thể gây phiền phức cho người mà Thánh Hoàng đại nhân coi trọng được!
Nhị thúc, tên nhóc kia là người mà Thánh Hoàng đại nhân nhìn trúng, nên đừng để Mục Huyết Dung giết chết.
Hắn lẳng lặng truyền âm.
Cách Đông Phương Ninh không xa có một vị người đàn ông trung niên mặc đồ gấm, hẳn là thần đại viên mãn của Đông Phương gia, Đông Phương Thái Thanh.

Có chuyện như vậy sao?
Đông Phương Thái Thanh hỏi.
Mục Huyết Dung đứng thẳng người phía sau La Chinh, vẻ mặt chẳng hề bận tâm.

Nàng lẳng lặng xem phản ứng của hắn, có vẻ rất thiếu kiên nhẫn.

Tuy La Chinh đang tự do thu nhặt những con Rùa Giáp Đen kia, nhưng trong lòng lại nổi lên sóng gió không nhỏ! Mục Huyết Dung tra khảo quá bất ngờ! Vốn dĩ hắn còn nghĩ, bị lộ thân phận người giấu tên của mình cũng không phải vấn đề gì quá lớn.

Không ngờ, chỉ dựa vào chút liên kết này mà Mục Huyết Dung đã đoán được thân phận thực sự của hắn.

Nghe giọng điệu của Mục Huyết Dung thì hình như nàng còn chưa hoàn toàn chắc chắn, nhưng điều đó vốn không ảnh hưởng đến việc nàng ra tay giết hắn! Đúng là một cô gái tàn nhẫn...


Vút vút vút vút!
Bốn thanh kiểm lớn lại vắng ngược về từ trên mai Rùa Giáp Đen.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.