Chương 1943: Tái tạo cánh gãy


Thực lực của những người mặc áo choàng đó không mạnh mà lại có thể bắt được Mục Ngưng ư?

Tuy không thể sử dụng thần đạo trong thế giới này, n8hưng thực lực của bản thân Mục Ngưng chắc chắn bọn họ không thể chống lại được.

Chắc là nhờ những con chim ưng kia...
Ta đâu biết ngươi là con trai của La Tiêu!

Như nhau cả thôi.
La Chinh nói nhưng không quay đầu lại.
Hắn là con trai của La Tiêu, Mục Ngưng là con gái của Mục Hải Cực.
Mối thù này không thể hóa giải.
La Chinh khoanh tay, cười thản nhiên rồi nhìn chằm chằm vào Mục Ngưng mà không nói gì.
Mục Ngưng mơ hồ nhận thấy có gì đó không đúng.
Mỗi lần đưa cơm, những kẻ mặc áo choàng đáng chết kia đều nói liến thoắng cái gì đó mà nàng không hiểu rồi mới đi, sao lúc này lại yên tĩnh như vậy? Vào khoảnh khắc nàng ngẩng đầu, đôi mắt lấp lánh màu đá quý hơi sững lại, ngây ngẩn cả người.
Họ tự xưng là Ung tộc, là dân bản địa của thế giới này.
Bọn họ nuôi chim ưng để sinh sống qua nhiều thế hệ.
Nói cách khác, những con chim ưng này vừa là vũ khí, cũng là bạn bè của họ.

Sao ngươi lại ở đây?
Gương mặt nàng đẩy vẻ bất ngờ pha trộn chút kích động và phấn khích.

Sao ta lại không thể đến đây?
La Chinh thản nhiên hỏi.
Dù đã cứu Mục Ngưng hai lần nhưng hắn vẫn không có thiện cảm gì với người của Mục gia.
Người mặc áo choàng thấy cảnh tượng đó nên hỏi hắn bằng ngôn ngữ của họ:
Bạn à?

Không.
La Chinh cũng dùng ngôn ngữ của họ để trả lời.
Sau đó hắn bỏ đi với những người mặc áo choàng kia, để Mục Ngưng tiếp tục ở lại trong lồng sắt.
Nàng rất bực mình.
Nếu chim ưng vua chết, đúng là người nuôi ưng sẽ phải chôn cùng.
Đây là quy tắc của người Ung tộc.
La Chinh không tiện can thiệp, nhưng hắn vẫn lên tiếng hỏi:
Có cách nào miễn phạt cho họ không?
Người hành hình lắc đầu:
Không thể, trừ phi chim ưng vua có thể giương cánh bay cao trở lại.

La Chinh ra dấu với người mặc áo choàn6g, ý bảo hắn ta đợi một lát rồi lập tức đi về phía chiếc lồng sắt kia.
Mục Ngưng thực sự không ý thức được rằng La Chinh đã đến, nàng vẫn giữ5 nguyên tư thế vùi mặt giữa hai chân.

Cộc cộc cộc!
La Chinh gõ vài nhịp vào hàng rào sắt.
Chúng còn mạnh đến mức không thể tưởng tượng được.
Nàng không đấu không lại nên đã bị những người mặc áo choàng người kia bắt giữ.
Ngoài tỷ tỷ và cha thì dù có đối mặt với gia chủ Mục gia hay Thánh Hoàng khác, nàng vẫn luôn ngẩng cao đầu.
Sau đó hắn được những người mặc áo choàng kia chiêu đãi một chầu, hơn nữa còn được sắp xếp nơi ở.
Họ đối xử với hắn rất tử tế, cũng không hạn chế tự do mà cho hắn được đi lại khắp nơi trong thành.
Sau vài ngày ở trong thành, hắn bắt đầu quen dần với ngôn ngữ của họ, về cơ bản đã có thể trao đổi và giao tiếp thuận lợi, đồng thời cũng hiểu rõ về những người mặc áo choàng kia hơn.
Hắn hỏi bằng ngôn ngữ của người Ung tộc:
Các ngươi muốn làm gì?
Người ưng tộc đang vác thanh đao thản nhiên liếc nhìn La Chinh rồi nói:
Hành hình.

Bọn họ phạm lỗi gì sao?
La Chinh hỏi tiếp.

Bọn họ không bảo vệ được chim ưng vua, khiến nó bị gãy một cánh
Người hành hình trả lời.

Chim ưng vua gãy cánh thì họ sẽ bị chặt tay, vậy nếu nó mất mạng thì sao? Chẳng lẽ họ cũng bị chôn theo à?
La Chinh trầm mặt hỏi.
Bởi dù sao kẻ hủy diệt vũ trụ Đại Diễn chính là Mục Hải Cực.
Vẻ mặt mừng rỡ của Mục Ngưng đông cứng lại.
Nàng không ngờ La Chinh lại nói ra một câu như vậy...
La Chinh nhún vai không trả lời.

Ngươi có thể cứu ta ra ngoài không?
Mục Ngưng lập tức nói thêm.
Nghe vậy, khuôn mặt của La Chinh hiện lên nụ cười:
Sao ta lại phải cứu kẻ thù của mình?
Tuy hắn đã hiểu kẻ thù lớn nhất của mình là Đông Phương gia, nhưng mục tiêu đầu tiên của hắn vẫn là Mục gia.
Tính năng và Mục Huyết Dung rất giống nhau, nên dù ở bất cứ đâu, đối mặt với bất cứ ai thì nàng vẫn luôn mạnh mẽ như thế! Nhưng lần này nàng nhảy vào vầng sáng năm màu theo La Chinh, lạc vào thế giới kỳ quái này, nàng cũng đã trải qua khoảng thời gian khó khăn, suýt chút nữa đã chết trong tay những con đại bàng màu vàng kia.
Sau đó nàng lại chạm mặt đám chim ưng.
Trong cơn giận dữ, nàng đã giết chết ba con chim ưng trong số đó! Ai ngờ sau đó lại có hai con chim ưng có vòng lông trắng trên cổ lao tới.

Cút ngay! Ta không ăn cái thứ ghê tởm kia của các ngươi!
Mục Ngưng không hề ngẩng đầu.
Sau khi những người mặc áo choàng kia giam nàng lại, có lẽ họ sợ nàng chết đói nên ngày nào cũng đưa đồ ăn tới.
Sao nàng có thể ăn nổi? Hơn nữa nàng đã là thần, vốn dĩ không cần ăn.
Còn những con chim ưng có quầng lông trắng trên cổ thì được họ gọi là
chim ưng vua
.
Chúng mạnh hơn nhiều so với chim ưng bình thường, là vũ khí mạnh mẽ nhất và cũng là tín ngưỡng tâm linh của cả tộc.
Vào ngày thứ tư, La Chinh để ý thấy có vài người Ung tộc bị áp giải ra quảng trường bên cạnh thành.

Tỷ tỷ ta muốn giết người, không phải ta...
Mục Ngưng khẽ cắn răng giải thích.

Như nhau cả thôi.
La Chinh khẽ cười nói rồi quay lưng bỏ đi.

Rầm!
Mục Ngưng lập tức ép người lên hàng rào sắt rồi nói tiếp:
Ta không biết tỷ tỷ lại muốn giết ngươi, nàng chỉ sai ta điều tra thân phận người giấu tên của ngươi thôi.
La Chinh cũng v3ừa chú ý thấy vài con chim ưng không bình thường, thực lực của chúng mạnh hơn bình thường nhiều.
Có lẽ trong những người mặc áo choàng huấn l9uyện chim ưng có vài người vô cùng mạnh.
Thấy Mục Ngưng như vậy, hắn cảm thấy chẳng vui vẻ gì.
Mà Mục Huyết Dung vừa vào khe núi đã muốn chặn đường giết mình ngay lập tức.
Chuyện này chắc chắn là do Mục Ngưng tiết lộ thông tin với tỷ tỷ của nàng.
Trong mắt hắn, chuyện này chẳng khác gì Mục Ngưng lấy oán trả ơn!
Nhưng sao ngươi lại đi cùng những người mặc áo choàng đó.
Mục Ngưng thấy những người mặc áo choàng phía sau không coi La Chinh như kẻ thù mà lại đối xử với hắn như khách mời.
Áo choàng trên đầu những người Ung tộc này bị xốc lên, La Chinh ở nơi xa nhìn lại, vừa liếc mắt đã nhận ra đó là mấy người đã đưa hắn rời khỏi sa mạc.
Sau đó hắn thấy họ giơ cánh tay trái lên rồi cột vào lan can trên tường thành, Một người Ung tộc ở bên cạnh vác một thanh đao kiểu cổ, từ từ giơ lên, có vẻ như định chặt đứt cánh tay của những người Ưng tộc kia! La Chinh nhíu mày nhảy lên.
Hẳn đi trên mái nhà như chuồn chuồn đạp nước, rồi uyển chuyển đáp xuống đất.

Đúng vậy.
Người hành hình gật đầu.

Không bảo vệ được chim ưng vua là lỗi của bọn ta.

Bọn ta đồng ý chịu phạt.

Bằng lòng chịu phạt.
Mấy người Ung tộc đó đua nhau nói.
Chim ưng vua chính là niềm tin của người Ung tộc nên không thể xảy ra chút sơ suất nào.
Từ trước đến nay, nàng đâu phải chịu thất bại như vậy bao giờ? Nghĩ đến lúc tỷ tỷ xác nhận thân phận của La Chinh, nàng vẫn luôn chọn không tin, còn giải thích thay tên này một lúc.
Vậy mà trong hoàn cảnh đó, hắn lại thoải mái thừa nhận thân phận của mình! Một mâu thuẫn vô cùng rối rắm lập tức hiện lên trong lòng, kìm nén không nổi nỗi chua xót dữ dội, nàng bất ngờ khóc oà lên trong lồng sắt.
La Chinh và những người mặc áo choàng kia đã bỏ đi rất xa, nhưng chợt nghe thấy tiếng khóc của Mục Ngưng, bước chân hắn cũng chậm lại, đôi mắt lộ vẻ không nỡ.
Tuy tính cách của Mục Ngưng rất mạnh bạo, nhưng xét tổng thể thì cũng không có ý xấu...
Mối thù giữa La gia và Mục gia, không nên dồn hết lên lưng nàng.
Tuy nhiên hắn cũng không rõ nàng đã gây thù chuốc oán gì với những người mặc áo choàng kia mà lại bị giam ở đây, thế nên cũng chỉ có thể thăm dò tình hình rồi tính tiếp.
Chim ưng vua bị gãy cánh thì sẽ trở nên vô dụng, mất sức chiến đấu mãi mãi là thiệt hại nặng nề với Ung tộc.

Nên người nuôi ưng phải vô cùng cẩn thận khi chăm sóc nó.


Khiển chim ưng vua giương cánh bay cao sao?
Mắt La Chinh hơi lóe lên, trên mặt nở một nụ cười.

Với những người Ung tộc này, bọn họ không thể tái tạo cánh chim ưng đã gãy, nhưng với La Chinh thì có lẽ không khó đến vậy.

Nếu có thể sử dụng thần đạo ở đây, hắn có thể dùng thần đạo Sinh Mệnh để giúp chim ưng vua mọc cánh lần nữa.

Nếu không thể ngưng tụ đạo uẩn của thần đạo, hắn vẫn còn kim đan có thể dùng được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.