Chương 1946: Cung phụng


Các chim ưng vương trong Ưng tộc bọn họ đã chinh chiến nhiều năm, sổ chết đi không ít, số không thể bay lượn sau khi bị thương còn nhiều hơn, 8trong đó thậm chí có chim ưng vương Kim Linh và chim ưng vương Huyết Linh là lợi hại nhất! Năm viên đan dược mà La Chinh lấy ra, có thể giúp 3chúng khôi phục thực lực của bản thân.

Đối với Ung tộc, như vậy thực lực được tăng cường rất nhiều.
Ấn ngọc này chỉ xuất hiện khi Thời Mi bị đánh chết.
Và đương nhiên, khả năng mà ẩn ngọc có cũng liên quan tới thời gian.
Ung tộc vốn được chia thành năm bộ tộc, ngoài thành Ưng ra, còn có bổn bộ tộc khác.
Cho dù vị Đại Tù trưởng này đồng ý thì chưa chắc những Đại Tù trưởng khác sẽ đồng ý.
La Chinh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt thanh lý, hoạt bát và có vẻ đắc ý kia của cô gái, uy hiếp:
Đừng ép ta.
Cho dù là ở Thần Vực, Mục Ngưng cũng còn lâu mới là đối thủ của La Chinh.
Huống hồ trong thế giới này, Mục Ngưng không thể sử dụng thần đạo.
Đó là một loại quả màu tím, to cỡ bàn tay, bề mặt có một lớp vỏ cứng trong suốt, phần thịt bên trong lại trong suốt, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng.

Mau ăn đi!
.
Đồng thời, trên đỉnh đầu truyền đến một giọng nói.
La Chinh ngẩng đầu nhìn.
Thế giới này không hề lớn, trong sa mạc vô tận ở trung tâm hoàn toàn là thiên hạ của sâu Thiên Luân.
Cũng chỉ có một vùng đất đai xung quanh này thích hợp để sống, tiến ra vùng bên ngoài thì không thể sinh sống được.
Hơn nữa tỷ tỷ ta muốn giết ngươi, nếu gặp phải tỷ tỷ ta, có lẽ ta...
có thể thuyết phục tỷ ấy.
Nếu phán đoán của các vị đại viên mãn khác cũng giống như hắn, sợ rằng hiện tại đã tiến về phía thần điện Thiên Luân! Dĩ nhiên, còn có một khả năng khác.
Rất có thể những đại viên mãn kia sớm đã phát hiện ra thần điện Thiên Luân và đã đi vào trong đó trước.

Dựa vào cái gì?
Mục Ngưng hỏi.
Ảnh mắt của La Chinh hơi trầm xuống:
Dựa vào, ta cứu ngươi ba lần!
Ở trong cấm địa biển Thời Gian, La Chinh đã cứu Mục Ngưng hai lần.
Một người phụ nữ Ung tộc ôm một bé trai đang rơi lệ.
Ngày mai, người Ung tộc sẽ tập hợp để đi đến thần điện Thiên Luân.
Cũng may La Chinh không sợ độc, nếu không có lẽ đã sớm bị độc phát mà bỏ mạng rồi.

Hu hu hu...
Đúng lúc này, cách đó không xa truyền tới một tiếng khóc thương tâm.
Thời gian La Chinh tiến vào Thần Vực chưa được bao lâu, đan dược có được khi còn ở vũ trụ Đại Diễn không thể mang vào Thần Vực.
Trong Thần Vực hắn cũng chẳng thu thập nhiều kim đan, bởi muốn lấy được kim đan thì phải trao đổi với các nhà quyền thế.
La Chinh nhíu mày.
Từ manh mối hắn có được hiện tại, thần điện Thiên Luân có lẽ là nơi duy nhất kiểm soát ẩn ngọc, hắn không thể không đi! Nhưng hắn từng đi qua sa mạc kia lâu như vậy, nếu không có người Ưng tộc chỉ dẫn, sợ rằng hắn không thể nào tìm được thần điện...
Nhưng cho dù ngươi đi đâu, phải dẫn ta theo!

Không được.
La Chinh lắc đầu.
Hắn không hề tin Mục Ngưng, huống hồ Mục Huyết Dung cũng ở trong thế giới này.
Nguy cơ của hai gia tộc lớn mà lại chỉ cần dựa vào mấy câu nói của Mục Ngưng là có thể lắng xuống? Đừng nói Mục Huyết Dung, cho dù là La Chinh cũng không mảy may bị thuyết phục...
Đã thể vẻ mặt Mục Ngưng còn vô cùng nghiêm túc.
Sau khi học qua một chút, Mục Ngưng đã có thể sử dụng cây sáo trúc trong tay để điều khiển con chim ưng vương dưới chân! Trong khoảng thời gian này, nàng điều khiển con chim ưng vương kia du lịch khắp nơi xung quanh thành Ưng, mỗi lần đều mang về một vài thứ và độ ăn kỳ lạ.
Người đầu tiên nếm thử thức ăn tươi lại này là La Chinh.
Nhưng Mục Ngưng thì khác.
Nàng được sinh ra ở Thần Vực, lớn lên trong nhà quyền thể, đồ dự trữ trong nhẫn tu di phong phú khó mà tưởng tượng nổi!
Những viên đan dược này đều có thể dùng để trị thương, nhưng dược tính lại khác nhau, hiệu quả cũng không giống nhau.
Mục Ngưng nói.
Sau khi Mục Ngưng phát hiện ra cách La Chinh kết bạn với người Ung tộc thì cũng lấy ra không ít thứ tốt để mua chuộc họ! Kết quả, đám người Ung tộc này phát hiện Mục Ngưng còn hào phóng hơn La Chinh gấp trăm lần.
Từ trong chiếc nhẫn tu di nho nhỏ kia, nàng đã lấy ra thần văn có uy lực kinh người, còn có kim đan và pháp bảo với các công dụng khác nhau...
Và ở trong thế giới này, hắn vừa mới thả nàng ra khỏi lồng giam.
Nếu không, không biết nàng ta còn phải đối mặt với số kiếp gì!
Đó là người tự nguyện cứu ta
Mục Ngưng khẽ cười nói.
Trong khoảng thời gian này, La Chinh chỉ đành chờ đợi.
Cũng trong khoảng thời gian này, La Chinh đã hiểu rõ về thế giới này hơn.
Hình như những người Ung tộc này rất hứng thú với đan dược trị thương, mà La Chinh hẳn là muốn lấy đan dược này để trao đổi gì đó với người Ung tộc.
Nhìn sắc mặt của La Chinh, người Ưng tộc không hề đồng ý với yêu cầu của hắn.
Nghĩ tới đây, hắn quay đầu nhìn về phía Mục Ngưng.
Trong tay Mục Ngưng đang cầm một chén rượu quý, nghiêng đầu nở một nụ cười châm biếm, nói:
Thì ra người dùng những đan dược này để lấy lòng bọn họ.
Mục Ngưng nghe không hiểu đối thoại giữa La Chinh và những người Ung tộc này, nhưng nàng nhìn hiểu thần thái và động tác.

Ngươi còn thuốc trị thương nữa không? Cần loại Tái Tạo Đan, cho dù kim đan mấy chuyển cũng được.
La Chinh nói.
Dù là kim đan tái tạo nhất chuyển, nhị chuyển thì đều có thể chữa khỏi vết thương của chim ưng vương, hắn chỉ mong có nhiều hơn chút.
Cho dù ngươi là con của La Tiêu thì cũng không nhất định phải trở thành kẻ địch của Mục gia ta...
Nghe vậy, trên mặt La Chinh hiện chút cổ quái.
Mặc dù thời gian hắn tiếp xúc với Mục Ngưng không lâu, nhưng cô gái này luôn có biểu hiện của người thông minh, sao bây giờ lại nói ra những lời thiếu suy nghĩ vậy? Trở nên ngây thơ thể này ư? Người phụ nữ như Mục Huyết Dung hoàn toàn không thể bị thuyết phục.
Chẳng mấy chốc, đãi ngộ của họ dành cho Mục Ngưng đã vượt qua La Chinh.
Người Ung tộc thậm chí còn đưa tới một con chim ưng vương để Mục Ngưng điều khiển.

Có, hơn nữa ta còn có không ít.
Mục Ngưng khẽ mỉm cười.

Lấy ra.
La Chinh đưa tay ra.
Phân tích từ điểm này lại càng đào sâu phán đoán của La Chinh.
Thế giới này hoàn toàn không phải là một khoảng thời không nào đó của Thần Vực, đây chỉ là một khoảng thời không trong ẩn ngọc mà thôi.
Mục Ngưng đứng trên lưng một con chim ưng vương, từ trên cao nhìn xuống.
Làn da nàng vốn trắng nõn, giờ lại được ánh sáng hoàn hảo chiếu rọi nên trông như tuyết vậy, cộng thêm mái tóc đen như mực, tỏa ra sức sống gần như vô hạn, vẻ đẹp khiến tim người ta phải đập thình thịch.
La Chinh đang ngồi trên đỉnh tòa tháp của thành Ưng.
Hắn không thèm nhìn một cái mà chỉ vung tay lên, bắt lấy tia sáng kia một cách chính xác.
Dẫn Mục Ngưng đi theo sẽ là một mối họa ngẩm.

Vậy thì không cần phải nói nữa.
Mục Ngưng khẽ thở dài một hơi, nói:
Có lẽ ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng ta lại có thể phá hủy những đan dược kia chỉ trong nháy mắt.
Nói xong cuối cùng nàng ta mỉm cười, dùng ánh mắt khiêu khích nhìn La Chinh.
Nàng ta lại lấy ra đủ loại hơn trăm viên kim đan từ trong nhẫn tu di của mình, trong đó có Huyết Mi Tái Tạo Đàn nhị chuyển, cũng có Tu Thân Đan lục chuyển.
Một số viên tỏa ra mùi gay mũi, một số lại tỏa ra hương thuốc ngọt ngào.
Những viên kim đan này có lẽ hơi khác biệt về hiệu quả thuốc, nhưng đều có thể chữa trị thân thể của những con chim ưng kia.
Sau khi lấy được kim đan, La Chinh quay đầu nhìn về phía Đại Tù trưởng, nói ngay:
Chỗ đan dược này, đủ để người thuyết phục những Đại Tù trưởng khác?
Ánh mắt của Đại Tù trưởng dán chặt vào những viên kim đan, thận trọng gật đầu:
Được.
Vì lý do an toàn, La Chinh chỉ đưa mười lăm viên kim đan trong số đó cho Đại Tù trưởng, số đan dược còn lại La Chinh vẫn giữ, sau khi tới thần điện trong sa mạc hắn mới có thể giao cho Tù trưởng của người Ung tộc.

Dẫn ta đi, những thứ này9 là của các ngươi.
La Chinh thản nhiên nói.
Đại Tù trưởng có vẻ dao động.

Ngươi!
Ánh mắt của La Chinh khẽ run lên.
Lúc này Mục Ngưng bỗng dùng vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói:
Ta thề, ta sẽ không gây thêm phiền phức cho ngươi.
Tuy rằng đều là thần cấp thấp, nhưng thực lực của Mục Ngưng và La Chinh có sự chênh lệch khá lớn! Thấy sắc mặt của La Chinh, Mục Ngưng có vẻ hậm hực.
Sau khi suy nghĩ một chút, nàng kiên định nói:
Ta có thể cho ngươi...
Có lẽ vị đại viên mãn của Kiểm tộc kia đã chịu ảnh hưởng của thần điện Thiên Luân nên mới chết trong sa mạc...

Veo!
Một tia sáng màu tím bắn về phía La Chinh.
Đần đây xung đột giữa Ung tộc và Bàng tộc càng lúc6 càng lớn, hai chủng tộc rất có thể sẽ xảy ra một trận chiến kịch liệt, bọn họ rất cần loại đan dược thần kỳ này.

Ta đồng ý.
Nhưng những Đại Tù trưởng khác chưa chắc đã đồng ý.
Đại Tù trưởng nói.

Đồng ý với ta.
Mục Ngưng nhìn chằm chằm La Chinh nói.
La Chinh suy tính một lúc lâu, lúc này mới gật đầu, đồng thời nói thêm:
Những người phải nghe theo tất cả sắp xếp của ta.
Mục Ngưng nở nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc kia lập tức biển thành biểu cảm của người chiến thắng, sau đó ngón tay dài của nàng khẽ búng một cái, từng viên kim đan nhảy ra khỏi nhẫn tu di của nàng.
Đến lúc đó, bé trai bé gái dùng để cung phụng sẽ được đưa đi cùng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.