Chương 1948: Cơ hội của mục huyết dung.


Mặc dù Én tộc không chiến đấu đến cùng với người Ưng tộc, nhưng cả ba tộc trong thế giới này đều không hòa thuận với nhau.

Những thành viên 8của Én tộc không hề khách khí với Ung tộc, chỉ tập trung tại một chỗ cách đó không xa, nhìn qua bên này với ánh mắt lãnh đạm.

Thế nhưng ba 3vị thần đại viên mãn trong Én tộc thì ngược lại, họ bắt đầu chú ý tới La Chinh và Mục Ngưng, trên mặt cũng có vẻ bất ngờ.

Kéc, kéc...
Sau đó từ phía chân trời có một đám mây màu vàng lao tới.
Đó là một đám đại bàng màu vàng! Tốc độ của những con đại bàng màu vàng này cực kỳ nhanh, chỉ trong chớp mắt nó đã đến gần và đáp xuống một bên cạnh đàn tế Những năm qua Én tộc rất ít khi trêu chọc Ưng tộc và Đại Bàng tộc, cho nên oán khí giữa hai tộc này cũng không quá lớn.
Thế nhưng Đại Bàng tộc và Ung tộc thì khác.
Sức mạnh này khó có thể xuyên qua được quần áo đồng tâm, cho dù là có thể xuyên qua thì độ mạnh cũng sẽ giảm nhiều, chỉ dựa vào thân thể của La Chinh cũng có thể chịu đựng được!
Sau khi chú ý đến tấm màng mỏng kỳ lạ trên người La Chinh, trong mắt Mục Huyết Dung lóe lên một tia kinh ngạc.
Hai tay phía dưới mở ra, tay trái và tay phải xuất hiện thêm một thanh kiểm ngắn và một cái đao lưỡi cong:
Cho đủ trên người ngươi có bảo vật gì thì ta cũng có thể xé xác được ngươi!
Vừa dứt lời, nàng bước ra một bước, bóng người đã rất mơ hồ, đuổi theo La Chinh với tốc độ cực nhanh.
Thế nhưng La Chinh không ngờ Đông Phương Thái Thanh lại bị thương nặng, không thể tới đây cùng với đám người Mục Huyết Dung.

Thật phiền toái!
La Chinh khẽ nghiến răng.
Tốc độ lui về sau của hắn đã nhanh lắm rồi, thế nhưng luồng sáng đỏ của Mục Huyết Dung còn lao đến nhanh hơn.

Đây không phải c9hính là cô con gái nhỏ nhà họ Mục hay sao? Sao lại có thể tiến vào nơi này được?
Người vừa lên tiếng lúc này chính là một thanh niên da đen, tên l6à Hách Triển, xuất thân từ gia tộc Huyền Nguyệt, một trong ba đại thế lực của lầu Thiên Hồn.
Gia tộc Huyền Nguyệt không cùng một phe với nh5à họ Mục, khi nghe thấy vậy, trong mắt Mục Ngưng lập tức lộ ra một tia cảnh giác, nàng gật đầu nói:
Các ngươi có thể tới thì chúng ta đương nhiên cũng có thể!
Hách Triền cười nhạt:
Thân là một vị thần mà cũng dám chạy lung tung trong thế giới này, lại còn có thể tiến vào lầu Thiên Hồn, thật khiến người ta phải ngạc nhiên!
Mục Ngưng không lên tiếng, hiện tại nàng thậm chí còn chưa thể khống chế được ấn ngọc.
Nàng đang suy nghĩ xem làm cách nào để những đứa trẻ này không bị Vương xà ăn thịt.
Trong nháy mắt, nàng ta đã tiếp cận được La Chinh, năm ngón tay thon dài hóa thành móng vuốt sắc nhọn, nắm lấy La Chinh.

Xẹt!
Một tiếng chói tai truyền đến.
Nếu là trong Thần Vực, La Chinh bị Mục Huyết Dung nắm lên như vậy thì có lẽ đã tan xương nát thịt! Một vị thần cấp thấp không thể chống đỡ được một kích toàn lực của thần đại viên mãn, cho dù cộng thêm cả bộ quần áo đồng tâm trên người La Chinh thì cũng không thể nào chống đỡ được.
Nàng vừa dứt lời, lập tức phát hiện La Chinh cũng ở ngay bên cạnh, ánh mắt sắc bén nhanh chóng lóe lên một tia đỏ như máu, khóe miệng hiện ra một nụ cười nhạt:
Hay cho tên nhóc này, ngươi dám tiến vào nơi này thì đúng là tự tìm đường chết! Hôm nay ta xem còn ai có thể bảo vệ được ngươi!
Vừa dứt lời, nàng hóa thành một luồng sáng màu đỏ lao nhanh về phía La Chinh.
Đối với chuyện giết chết La Chinh, nhận thức của Mục Huyết Dung vô cùng rõ ràng.
Chỉ cần có bất kỳ cơ hội nào, nàng nhất định sẽ ra tay quyết đoán.
Nhưng ở thế giới này, tất cả thần đạo đều không tồn tại, cũng không thể vận dụng đạo uẩn.
Thần đạo Tuyệt Sát mạnh mẽ nhất của Mục Huyết Dung cũng không thể nào ngưng tụ được.
Một cái nắm này của nàng chẳng qua chỉ rút sức mạnh của chín ngôi sao trong cơ thể ra, bộc phát một sức mạnh to lớn mà thôi.
Bị những con đại bàng màu vàng khiêu khích, những con chim ưng vương trong tộc cũng không chịu yếu thế.
Các con chim ưng vương cũng đáp lại bằng những tiếng kêu cao vút.
Đám chim này cứ lần lượt vang lên những tiếng kêu khiêu khích lẫn nhau.
Nếu muốn khống chế ấn ngọc trong tay thì nhất định phải tiến vào được thân điện Thiên Luân.
Không phải chỉ có mỗi bọn họ, những vị thần đại viên mãn khác cũng có suy nghĩ giống y như vậy.
Nhưng ngay cả khi bọn họ có thể tìm được thần điện Thiên Luân thì họ cũng không có cách nào để tiến vào trong đó được.
Sau khi những con đại bàng màu vàng kia đáp xuống, chúng phát ra những tiếng kêu chói tại về phía La Chinh cùng với đám chim ưng.

Kéc...


Kéc...

Thế nhưng Mục Ngưng bên cạnh La Chinh thì lại tỏ ra vô cùng vui sướng, vô cùng mừng rỡ kêu lên:
Tỷ tỷ!
Mục Huyết Dung vốn cũng chưa chú ý đến Mục Ngưng, nàng không biết muội muội của mình có thể đi theo đến nơi này.
Trong mắt nàng, những thổ dân này chẳng qua cũng chỉ như những con kiến mà thôi.
Sau khi nàng, Đường Vãn và đám người Phương Hận Thiểu tiến vào nơi này, bọn họ nhanh chóng tìm được mấu chốt của vấn đề, đồng thời đưa ra kết luận giống hệt La Chinh.
Hai vị thần đại viên mãn trong số họ đã phải trả một cái giá đắt, thậm chí ngay cả Đông Phương Thái Thanh cũng đã bị thương nặng.
Bất đắc dĩ, bọn họ buộc phải tìm một giải giáp khác.
Sau khi thăm dò thế giới này, sự lựa chọn tốt nhất đó chính là gia nhập Đại Bàng tộc.
Dĩ nhiên, với thực lực của những vị thần đại viên mãn này, quá trình gia nhập Đại Bàng tộc của bọn họ cũng không khác của La Chinh là mấy.
Cho dù bọn họ không thể sử dụng được đạo uẩn thì tuyệt đối cũng không thể đối kháng lại được với những thành viên của Đại Bàng tộc.
Sau khi ở Đại Bàng tộc chờ đợi vài ngày, cuối cùng bọn họ cũng đã chờ được đến ngày cung phụng.
Lúc trước Đông Phương Thái Thanh ở trước mặt nàng che chở cho La Chinh, mà nàng lại không tiện ra tay với ông ta.
Nhưng lần này Đông Phương Thái Thanh đã bị thương khi liên thủ để xông vào thần điện Thiên Luân, bây giờ hắn còn đang chữa trị trong Đại Bàng tộc, những vị thần đại viên mãn khác hẳn là cũng không dám ngăn cản nàng!
Tý tý!
Mục Ngưng thấy vậy thì vô cùng lo lắng, đặt nhẹ thằng bé xuống đất, nhanh chóng chắn trước người La Chinh! Cũng trong lúc đó, thân hình La Chinh bỗng lóe lên, lùi nhanh về phía sau.
Tâm niệm vừa động, bộ quần áo đồng tâm cũng nhanh chóng được sử dụng, hóa thành một tấm màng bao bọc lấy toàn thân, đồng thời bên trong cơ thể hắn cũng bắt đầu tích tụ sức mạnh.
Hắn suy tính được những vị thần đại viên mãn có thể cũng sẽ đến, nên dĩ nhiên Mục Huyết Dung cũng nằm trong số đó.
Có thể chỉ cần Đông Phương Thái Thanh còn ở chỗ này thì chắc chắn Mục Huyết Dung sẽ không tùy tiện ra tay.
Dù sao thì Đông Phương Thái Thanh cũng đã cảnh cáo trước rồi.
Từ trước tới nay hai tộc vẫn luôn có không ít xung đột.
Một thời gian trước, Oa thị của Ung tộc đã phải tám con chim ưng vương và hơn trăm con chim ưng khác, giết sạch một thôn của Đại Bàng tộc để trả thù.
Mà Đại Bàng tộc cũng dẫn không ít những con đại bàng màu vàng khác đi tiêu diệt các thành viên của Ung tộc.
Nơi này dù sao vẫn là địa bàn của Vương và Thiên Luân, ai dám chọc giận vị vua này chỉ sợ ngày tháng sau này sẽ không được yên ổn.
Ngay lúc này, trên lưng của những con đại bàng màu vàng kia lại có mấy bóng người nhảy xuống.
Khi La Chinh nhìn thấy người cầm đầu kia, ánh mắt hắn khẽ trầm xuống,
Mục Huyết Dung
.
Trong cuộc chiến khiêu khích này, những đứa trẻ đang ngủ say kia cũng bị đánh thức, những cái miệng nhỏ bắt đầu ngoạc ra, khóc lớn, khiến cho nơi này lập tức trở nên vô cùng ồn ào.

Ngoan ngoan ngoan, đừng khóc.
Mục Ngưng ôm đứa trẻ đang khóc trong lòng, nàng vừa dỗ dành, vừa dùng ánh mắt tức giận nhìn về phía những con đại bàng màu vàng kia.
Mặc dù thành viên của Ung tộc vẫn trừng mắt nhìn, nhưng chúng vẫn luôn giữ kiềm chế.
La Chinh ở bên cạnh vẫn luôn giữ yên lặng, những vị thần đại viên mãn này có thể tìm được đến nơi đây thông qua Én tộc thì có lẽ hắn đã đoán đúng.
Điểm mấu chốt của ẩn ngọc này chính là ở trong thần điện Thiên Luân đây.
Khi mọi người đã chờ đợi được một lúc, phía chân trời lại một lần nữa truyền tới từng tiếng kêu lớn.
Hôm nay, họ đến thần điện Thiên Luân chỉ để chờ sự xuất hiện của Vương và Thiên Luân.
Thế nhưng Mục Huyết Dung không ngờ sẽ gặp muội muội của mình ở nơi này.

Mục Ngưng! Sao muội lại ở nơi này?
Sắc mặt Mục Huyết Dung cả kinh.
Trước đó La Chinh cũng đã nhìn thấy những con chim ưng bị con đại bàng màu vàng tập kích.
Hóa ra đó cũng là để trả thù.
Kẻ thù gặp mặt thể nào cũng sẽ đỏ con mắt, huống chi hai tộc này đã có mối ân oán sâu nặng nhiều đời.
La Chinh không thể không lùi về phía sau, sắc mặt hắn dần khôi phục lại vẻ bình tĩnh.

Mục Huyết Dung mất đi sự trợ giúp của thần đạo nên cũng không còn đáng sợ như trước nữa.

Ở phương diện tốc độ, có lẽ nàng đã vượt xa La Chinh.

Nhưng nếu chỉ đọ về sức mạnh thuần túy, La Chinh chưa chắc đã phải sợ nàng ta.


Nếu đã như vậy.
La Chinh vừa suy nghĩ thoáng qua, trong kiểm đại thiên chớp mắt đã xuất hiện trong tay hắn, nhưng dưới phản kích của hắn, hắn bỗng thấy một thân hình lướt qua.

Bởi vì La Chinh tránh né, Mục Huyết Dung đã chạy quanh thành một vòng lớn.

Không ngờ lúc này Mục Ngưng lại cắt ngang qua, chắn trước mặt Mục Huyết Dung.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.