Chương 1980: Dạy dỗ
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1714 chữ
- 2022-02-10 09:52:25
Nếu một vị thần đại viên mãn có thể trực tiếp xe được tầng kết giới này, khiến không gian trong Tiên Phủ liên kết với không gian8 của Thần Vực thì hậu quả thật sự không thể nào tưởng tượng nổi.
Trong khi hắn còn đang suy nghĩ đắn đo thì A Phúc đã c3ũng vội vã lao ra nói:
Chủ nhân không cần lo lắng, bọn họ có thể tự vượt qua được tầng kết giới này.
Nghe thấy vậy, trong lòn9g La Chinh mới tạm thời trấn định lại.
Những người thân cận quan trọng nhất của hắn giờ đây gần như đều đang ở trong Ti6ên Phủ, đương nhiên hắn sẽ không để bọn họ xảy ra bất trắc.
Ở cách đó không xa, Mộ Minh Tuyết và Tô Linh Vận nghe tin cũng nhanh chóng chạy tới.
Đây, đây không phải chính là tiểu sư đệ hay sao? Chẳng người phải đã đi đến núi Bất Chu rồi à? Sao bây giờ lại ở trong Tiên Phủ này! Vịnày...
Vị này chính là á thành Hàm gia!
Ngự Thần Phong trợn tròn mắt ngạc nhiên, đương nhiên hắn biết cái tên La Chinh này.
Một quyền nữa rơi vào giữa bụng của La Chinh, đánh bay La Chinh ra ngoài.
Khi La Chinh còn chưa rơi xuống đất, thân hình Ngự Thần Phong chợt lóe, tiếp tục xuất hiện phía dưới chỗ La Chinh sắp rơi, bày ra một tư thế vô cùng ung dung, đồng thời lại là một quyền đơn giản...
Ầm ầm ầm...
Tịnh Vô Huyễn cũng hơi sững sờ.
Sau khi nghe được những lời nói kia của Vũ Thái Bạch ở đảo nổi, hai người bọn họ lập tức hành động.
Rời khỏi đảo nổi Cố gia, bọn họ không hề biết những chuyện đã xảy ra trên biển Thời Gian, đương nhiên cũng không ngờ sẽ gặp mặt tiểu sư đệ La Chinh trong Tiên Phủ này.
m, ầm ầm...
La Chinh cũng hoa mắt chóng mặt khi bị đánh tới tấp như vậy.
Được bộ quần áo đồng tâm bảo vệ, công kích của Ngự Thần Phong không thể khiến hắn bị thương được.
Nhưng bị người khác trêu đùa như vậy cũng tương đối khó chịu.
Hắn biết rõ tính cách của Hàm An, một khi người này đã muốn làm điều gì thì nhất định sẽ thực hiện, từ trước đến nay không có trường hợp ngoại lệ.
Nhưng hắn cũng không hề ngăn cản.
Mặc dù đầu óc của Ngự Thần Phong ít nhanh nhạy, thế nhưng khi ra tay cũng biết nặng nhẹ, đồng thời Tịnh Vô Huyền hắn cũng rất muốn biết, rốt cuộc thực lực của tiêu sư đệ này tới đâu mà lại đáng để sư phụ giao cả tòa Tiên Phủ này cho hắn? La Chinh còn chưa kịp mở lời, thân hình của Ngư Thần Phong đã biến mất, xuất hiện ngay sau lưng hắn.
Thấy khoảng cách của hai người trước mắt và kết giới càng l5úc càng gần, thế nhưng tốc độ của bọn họ vẫn không chậm lại.
Nhị sư huynh bỗng đưa tay ra phía trước, lật xuống, trong bàn tay lập tức xuất hiện thêm một tấm lệnh bài nhỏ.
Lệnh bài chữ Tốn! La Chinh liếc mắt nhìn tấm lệnh bài kia.
Phân thân của Ngự Thần Phong ở Chân Tuyệt Lộ không được coi là quá lợi hại.
Thế nhưng bây giờ hắn lấy tu vi của thần đại viên mãn để ra tay.
Vù...
Chỉ thấy thân hình Ngự Thần Phong không ngừng lóe lên trong không trung, còn La Chinh thì giống như một quả bóng da không ngừng bị đánh tới đánh lui mà không có một chút sức mạnh nào để đánh trá.
Có vẻ thực lực của tiểu sư đệ cũng rất bình thường.
Rất có thể sẽ bị đánh.
Tịnh Vô Huyễn nhìn La Chinh ở giữa không trung, thản nhiên nói.
Hắn nói là muốn cùng tranh tài với La Chinh, thế nhưng trên thực tế là muốn dạy dỗ La Chinh một lúc.
Vừa dứt lời, Ngự Thần Phong lập tức biến mất.
Åm!
Khi Ngự Thần Phong xuất hiện ở phía sau La Chinh, hắn liền trở tay tung ra một chưởng.
Ở trong biển Thời Gian, La Chinh đã dùng ẩn ngọc để áp chế tất cả các vị thần đại viên mãn.
Dù sao hắn cũng mới chứng được thần đạo, chỉ là một vị thần cấp thấp mà thôi, so với thần đại viên mãn thì thực lực cách nhau như trời với đất, nào có thể tránh được? Hắn muốn phản ứng, nhưng bàn tay kia đã nặng nề đánh vào sau lưng La Chinh.
Cùng lúc đó, mục đồng cưỡi trâu xanh cũng giơ lên một tấm lệnh bài chữ Tổn, sau đó chui qua kết giới.
Thùng, thùng, thùng...
Trong nháy mắt, những con vượn kia lập tức đuổi theo bọn họ, đạp ra một cái hố to trên mặt đất bên ngoài kết giới.
Nhìn qua có vẻ chúng không cam lòng, điên cuồng đánh vào ngực, kích động nhe răng khiêu khích ở trước kết giới...
Này! Mau dùng tay! Các ngươi xem Đại sư huynh là cái gì! Nào có ai vừa gặp mặt đã vội vã đánh người!
Ninh Vũ Điệp thấy La Chinh bị người thanh niên tóc dài kia đánh đập tới tấp, rõ ràng vô cùng đau lòng.
Ngược lại, Huân không nói gì.
Mặc dù không nhìn ra được tu vi của hai người kia như thế nào, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được Ngự Thần Phong không có ý xấu, khi ra tay cũng biết nặng nhẹ, có chừng mực.
Hai vị, đã lâu không gặp.
Hàm Cửu Di khẽ gật đầu.
Hàm Cửu Di, Tịnh Vô Huyễn và Ngự Thần Phong đều quen biết nhau.
Đại sư huynh, Nhị sư huynh, lần đầu gặp mặt!
La Chinh chắp tay về phía hai vị kia.
Mặc dù đã sớm biết đến đại danh lừng lẫy của hai vị sư huynh này, nhưng đây gần như là lần gặp mặt đầu tiên của hắn.
Sau khi chào hỏi, La Chinh mời hai vị sư huynh vào trong phủ.
Chờ một chút.
Ngự Thần Phong bỗng nhiên phất tay, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm về phía La Chinh không có một chút ý tốt nào:
Tiểu sư đệ! Ta nhớ lúc ấy ta đã từng nói, chờ sau khi ngươi có thể chạy đến Thần Vực, ta sẽ phải gặp gỡ thật đàng hoàng!
Nghe tới đây, khóe miệng Tịnh Vô Huyễn hơi cong lên.
Sau đó, khi hăn lấy được lệnh bài chữ Cần thì lại càng có thể về Tiên Phủ theo cách trực tiếp hơn.
Đương nhiên hắn cũng chưa từng nghĩ rằng lệnh bài chữ Tín lại có sức mạnh như thế này.
Sau khi Nhị sư huynh sử dụng lệnh bài rồi tùy ý đánh vào kết giới, kết giới lập tức trở nên chập chờn, hút cả người hắn vào trong đó.
Hàm An chính là nhũ danh của Nhị sư huynh Ngự Thần Phong, còn Bình Huyền chính là nhũ danh của Đại sư huynh Tịnh Vô Huyên.
Có vẻ A Phúc cũng khá thân thiết nên hắn luôn gọi tên cúng cơm của họ.
Ngự Thần Phong và Tịnh Vô Huyễn lập tức nhìn về phía tiếng gọi vừa phát ra, đôi mắt họ cùng lúc tập trung trên người La Chinh, sau đó di chuyển sang Hàm Cửu Di, Ninh Vũ Điệp và những cô gái khác ở phía sau lưng La Chinh.
Thế nhưng, ngay cả bóng dáng của Ngự Thần Phong hắn cũng không thể bắt được thì biết trả đũa như thế nào?
Phía sau!
Hẳn lộn người giữa không trung, nhanh chóng xoay người, muốn bắt lấy Ngự Thần Phong.
Chỉ cần có thể bắt được người này thì dựa vào sức mạnh cũng có thể khiến hắn nếm mùi đau khổ...
La Chinh đã đoán đúng chính xác vị trí của Ngự Thần Phong, thế nhưng người kia đã nhanh chóng bơi đi như một con cá.
Phù...
Những con vượn chết tiệt này thật là khó chơi.
Người đàn ông tóc dài thở hổn hển.
Hàm An, Bình Huyễn, đã lâu không gặp.
A Phúc nghênh đón, mỉm cười chào người đàn ông tóc dài.
Tám tẩm lệnh bài Khảm, Ly, Chẩn, Tổn, Đoài, Khôn, Càn đều có những công dụng khác nhau, trong đó lệnh bài chữ Tốn chính là tấm lệnh bài đầu tiên mà La Chinh lấy được.
Tác dụng của tấm lệnh bài này dường như chỉ dùng để trốn hai con rối ở bên ngoài, bình an vào trong Tiên Phủ.
Sau khi La Chinh được A Phúc thừa nhận, lệnh bài chữ Tổn không còn có quá nhiều tác dụng với hắn, hắn có thể tùy ý tiến vào Tiên Phủ, càng có thể trực tiếp thông qua nút giao không gian trong cốc ở ngọn núi Đông Vực kia.
Chân Tuyệt Lộ, La Chinh sợ Ngự Thần Phong sẽ phản kích, nên cố hết sức chém một đao, tách ra hai luồng khí âm dương tạo thành thân thể thành tộc.
Đến tận khi chỉ còn lại một chút hơi tàn, hắn mới để cho Ngự Thần Phong nói mấy câu.
Vì thế Ngự Thần Phong luôn ghim trong lòng...
Ầm!
La Chinh cũng cảm nhận được một sức mạnh to lớn đổ dồn lên người, khiến cả người hắn không tự chủ được mà ngã nhào về phía trước.
Nhìn thấy sẽ ngã rất mất mặt, hắn nhanh chóng chống hai tay xuống đất, lộn một vòng rồi vững vàng đứng lên:
Nhị sư huynh, giờ không phải lúc để tranh tài...
Tuy nhiên, Ngự Thần Phong vốn không nghe, hắn nghiến răng cười gằn nói:
Trước kia ngươi cũng có cho ta cơ hội thật tốt để nói chuyện đâu!
Nhẹ nhàng bơi đi rồi nhẹ nhàng trốn sang một bên, sau đó tiếp tục xuất hiện ở phía trên.
Hãn muốn dùng một cước đạp bay La Chinh đi!
Bát Khúc Phi Yên!
Bất đắc dĩ La Chinh cũng phải thi triển Bát Khúc Phi Yên, thân hình tung bay như tờ giấy vậy.
Có tác dụng không? Hãy nhớ đây là công pháp Nhị sư huynh tiến cử cho ngươi!
Ngự Thần Phong cười vang, một cước này của hắn đá La Chinh ra xa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.