Chương 1986: Lĩnh ngộ tự nhiên


La Chinh không thể đến núi Bất Chu khiến tình hình lập tức trở nên phức tạp, Vũ Thái Bạch cần phải phân tích lại lần nữa.
Sau đó, hắn bảo La Yên kể lại toàn bộ tin tức mà mình đã nghe được lần nữa...


Vật báu mà các đại viên mãn đang tranh g3iành ở cấm địa chắc chắn là chỉ bảo tín ngưỡng!

Chỉ bảo tín ngưỡng trong biển Thời Gian.

Ô...
Hắn đang dẫn đầu, tràn đầy vẻ khinh bỉ tiến độ của Đại sư huynh và tiểu sư đệ.

Vẻ mặt này của ngươi là sao?
Tịnh Vô Huyền không hài lòng nói.
La Chinh chỉ đành lắc đầu khi thấy dáng vẻ tự mãn của Ngự Thần Phong.

La Chinh, Hàm Cửu Di, Đông Phương Thuần Quân, Mục Huyết Dung, chỉ bảo tín ngưỡng...
Ngón tay của Vũ Thái Bạch không ngừng co duỗi nhẹ nhàng, khiển từng luồng khí tức màu xám bắt đầu biến đổi hình dạng liên tục.
Trong mắt La Yên, Nhị thúc, Tam thúc, nó đang biến thành từng bóng người không rõ vẻ ngoài...

Tiên Phủ...


Lấy nhất niệm ứng với vạn niệm, lấy dục làm...
Trong khoảng thời gian này, La Chinh đã có thể đọc được hai nghìn bảy trăm chữ trong chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên.
Tịnh Vô Huyễn và Ngự Thần Phong cũng không kém cạnh.
Tịnh Vô Huyễn đã cán mốc ba nghìn chữ trong thời gian bảy ngày ngắn ngủi, đại khái thì tốc độ còn nhanh hơn Hàm Cửu Di một chút.
Đây là phương pháp giả thiết ra một nguyên nhân để tìm cho ra kết quả.
Khi Vũ Thái Bạch chiến đấu với Mục Huyết Dung, hắn cũng sẽ tham khảo tính cách, thần đạo Sát mà nàng tu luyện và các yếu tố khác trong đó như cách di chuyển cực nhanh của đại viên mãn, sau đó bắt đầu tính toán phương hướng mà nàng có thể tấn công...
Trong quá trình này, nếu lượng biển số càng lớn, số người tham gia càng nhiều thì tính toán sẽ càng khó khăn hơn.
Mỗi lần ngồi xuống thường mất vài canh giờ, vì cả người đều rơi vào trạng thái lơ đãng trầm ngâm.
Còn Ngự Thần Phong...

Bich!

Có lẽ Đạo Tranh lúc này sẽ là lần xuất sắc nhất từ trước đến nay.

Trong Tiên Phủ...
Ngay khi bắt đầu tính toán, Vũ Thái Bạch sẽ dung hòa tất cả thay đổi có khả năng xảy ra vào thần đạo Đại Diễn.
Sau đó hắn tạo ra một thế giới tạm thời nhờ thần đạo Đại Diễn rồi quan sát sự thay đổi của thế giới này, cuối cùng có thể kiểm tra kết quả bên trong.
Chẳng hạn thế giới này có một con chim đang ấp trứng thì quả trứng chim được ấp ấy chắc chắn sẽ nở ra một chú chim nhỏ.
Thế nên sau hai nghìn năm trăm chữ, gần như hắn không thể tiến thêm được nữa.
Tiếp tục duy trì đến hai nghìn sáu trăm chữ thì đã vượt quá giới hạn của hắn.
Chuyện hắn ngất đi đã trở thành chuyện cơm bữa...
Ba huynh đệ La Chinh, Tịnh Vô Huyền và Ngự Thần Phong ngồi thẳng lưng trong sảnh bên, lặng lẽ lẩm nhẩm chân y Đạo Pháp Tự Nhiên mà La Niệm viết ra.
Đạo Chân Ý cũng không hề dễ lĩnh ngộ.
Với thiên phú của Hàm Cửu Di cũng chỉ có thể đọc được hai nghìn năm trăm chữ trong suốt mười ngày trước đó, gần như không thể thuộc nội chữ thứ hai nghìn năm trăm lẻ một!
Chắc là có vận may nào khác...
Vẻ mặt La Yên không có ý kiến, khóe miệng hơi nhếch lên rồi ngẩng đầu nói với Vũ Thái Bạch:
Ca ca vốn là người lợi hại nhất!

Thấy dáng vẻ thông minh đáng yêu của La Yên, La Bính Quyền khẽ mỉm cười:
Ừm, ừm.
Hắn phải tập trung trí óc, yên lặng đọc để lĩnh ngộ.
Nhưng sau khi vượt qua hai nghìn tám trăm chữ, có vẻ hắn cũng gặp phải chướng ngại.
Dao động linh hồn càng lúc càng mạnh, càng lúc càng khó khăn...
Nếu quy đổi mấy chục năm này theo tốc độ của Thần Vực thì cũng đã hơn sáu năm...

Hai năm, thêm hai năm thôi, chúng ta chắc chắn có thể gặp hắn.
Vũ Thái Bạch thản nhiên cười nói.

Nhưng...

Vèo vèo...

Vũ Thái Bạch lật tay rồi bóp vụn tòa Tiên Phủ biển ra từ sương mù, khuôn mặt hắn hiện lên một nụ cười thản nhiên:
Nhị sư thúc nói rất đúng.
Hàm Cửu Di là người ngoài, nàng không biết kế hoạch của chúng ta.

Vù.
Luồng khí tức màu xám kia lập tức biến thành một tòa Tiên Phủ cỡ nhỏ liên tục trôi nổi.
Tòa Tiên Phủ này giống y hệt công trình mà cùng Cố Bắc xây dựng nên.
Các thánh nhân khi tạo ra vũ trụ ít nhiều gì cũng để lại dăm ba lỗ hổng, thậm chí còn cố tình tung ra ám thị nào đó để người khác tính toán được tình hình đời sau ở mức độ nhất định.
Nhưng Thần Vực kiến tạo chặt chẽ hơn nhiều so với vũ trụ, nên gần như không thể tính toán được tương lai qua mấy lỗ hổng trong Thần Vực.
Tuy nhiên, phương pháp tính toán của thần đạo Đại Diễn lại không phụ thuộc vào Thần Vực.

Không phải là đợi vài ba năm nữa mới tới Đạo Tranh sao?
Trên mặt La Yên tỏ vẻ không hài lòng.
Vũ Thái Bạch cười nói:
Yến Nhi không đợi được à?

Ba năm rồi lại ba năm, đợi biết bao nhiêu năm rồi.
La Yên giận dữ nói.
Dù tốc độ thời gian trong vũ trụ nhanh hơn nhiều so với Thần Vực, nhưng nàng đã rời khỏi La Chinh từ lúc ở Trung Vực rồi.
Hắn lì lợm muốn đuổi kịp mục tiêu nên chỉ tốn gần ba ngày đã vượt mốc hai nghìn năm trăm chữ, biểu hiện ấn tượng hơn cả Hàm Cửu Di!
Chàng Ba liều mạng: Là biệt danh của Thạch Tú, một trong 36 Thiên Cương Tinh của 108 anh hùng Lương Sơn Bạc trong tiểu thuyết nổi tiếng Thủy Hử.
Nhưng dù sao lĩnh ngộ chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên cũng phải làm một cách tự nhiên, tích tụ dần dần, nếu vội vàng đi đường tắt thì lại không ổn.
Với năng lực của hắn, hắn là dễ dàng đoán được hành động tiếp theo của chúng ta.
Đạo Tranh...
Chắc La Chinh sẽ đến đất không chiến.

Cách tính của thần đạo Đại Diễn tương đối khác biệt so với thuật bói mệnh.
Các loại thuật bói mệnh đều cố gắng muốn nhìn rõ bí ẩn sâu bên trong để tìm kiếm sự thật.
Cách này khá tiện nếu dùng trong vũ trụ, vì số mạng ở đó sẽ không có nhiều biến số.
Nhưng sau khi Ngự Thần Phong ngất đi ngất lại hơn một trăm lần, hắn chợt như được tiêm máu gà, hăng tiết đọc từng chữ rõ ràng.
Tốc độ lĩnh ngộ lại bắt đầu tăng vọt, chẳng mất bao nhiêu ngày hắn đã phá tan cửa ải ba nghìn năm trăm chữ.
La Chinh và Tịnh Vô Huyền cũng khá bất ngờ khi thấy cảnh tượng đó.
Nhưng khi đến ngày thứ mười một, tâm trí của nàng chợt được khai sáng.
Chỉ cần thời gian bốn ngày, nàng đã lĩnh ngộ được gần nửa bản đạo Chân Ý.
Lúc này Hàm Cửu Di đã không còn trông đợi vào khả năng phá vỡ rào cản nữa, tiếp đến chính là một quá trình gian khổ với nàng.
ngay cả chí bảo 9tín ngưỡng cấp hai vốn dĩ cũng sở hữu năng lực không ngờ!

Khi Nhị thúc và Tam thúc nghe tin La Chinh cướp được báu vật 6từ một đám đại viên mãn thì họ đều tỏ ra bất ngờ.
Ánh mắt Vũ Thái Bạch xuất hiện vẻ ngạc nhiên:
Với thực lực của La Chi5nh thì gần như không có khả năng giật được báu vật từ tay họ.
Ngự Thần Phong...
tuy có mạnh mẽ, nhưng đầu óc thì hơi không bình thường.
Tịnh Vô Huyễn lại là người biết sách lược của chúng ta.
Tuy nhiên hắn là một kẻ khá lý trí.
Mỗi khi thấy đã kiệt sức, hắn sẽ lập tức dừng lại.
Sau đó hẳn mở cửa lớn của sảnh bên, lôi cần câu ra rồi yên tĩnh ngồi thả câu bên bờ hồ.

Khả năng hành động theo bản tính của tên này cũng coi như là tự nhiên đi...
Tịnh Vô Huyễn chỉ đành bĩu môi.
Tuy nhiên hắn lại quen thuộc với dáng vẻ này của Ngự Thần Phong, bởi vốn dĩ thiên phú của Ngự Thần Phong đã mạnh hơn hẳn rồi.

Ha ha, đọc mấy con chữ quen này có gì khó đâu.
Ngự Thần Phong chép miệng rồi tiếp tục lẩm nhẩm ý tiếp theo.
Mới lúc nãy còn lặng lẽ nghiến răng đọc mà bây giờ Ngự Thần Phong đã ngã quỵ xuống đất rồi ngất đi.

Ngu ngốc
Tịnh Vô Huyễn liếc nhìn hắn rồi lại tiếp tục lẩm nhẩm.
Thiên phú của Ngự Thần Phong mạnh hơn Tịnh Vô Huyễn một chút, nhưng hắn lại như chàng Ba liều mạng
vậy.
e rằng hắn không có thời gian lĩnh ngộ vật mà sư phụ giao cho.

Để muội lĩnh ngộ đi!
La Yên cười nói:
Chắc chắn ta còn xuất sắc hơn ca ca! Đạo Tranh không cần ca ca phải ra tay! Một mình Yến Nhi làm là được!

Thấy khuôn mặt của nàng đầy vẻ tự tin, mọi người đều lắc đầu cười.
Họ không hề nghi ngờ thiên phú của nàng.

Ngự Thần Phong...

Tịnh Vô Huyễn!

Nghe thấy lời thầm thì của Vũ Thái Bạch, khuôn mặt của Tam thúc La Tuấn Dật hiện lên vẻ khó hiểu:
Sao lại liên quan đến hai người Cố gia?
La Bính Quyền trầm ngâm một lát rồi nói:
Chắc hai anh em Cổ gia đã bắt đầu hành động.
Họ muốn điều khiển rừng Lang Tuyền, có khả năng rất cao là sẽ tình cờ gặp La Chinh khi đến Tiên Phủ!

Thực sự trong mắt Yên Nhi ca ca luôn mạnh nhất...
Vũ Thái Bạch lặng lẽ cười, ngay sau đó ngồi xếp chân tại chỗ, các ngón tay bắt đầu gập lại.
Từng luồng khí tức màu xám quay quanh tay phải của hắn, chúng là
lực tín ngưỡng
của thần đạo Đại Diễn.

Chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên này đều là tự lĩnh ngộ, không phải được tạo ra cho người đời sau mà là chân ý luôn luôn tồn tại...
Khi đang đọc tới hai nghìn tám trăm chữ, bỗng có một ý nghĩ rõ ràng ập vào đầu hắn.

Ý nghĩ này vừa đến, hắn chợt cảm thấy như mình đã nắm được cơ hội quan trọng nào đó.

Người khác tu luyện chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên tự nhiên đều nhập tâm vào thời đại, nhưng tấm Chân Ý này lại là Chân Ý tự nhiên thực sự, có thể vẽ ra mọi thứ!
Tự nhiên, danh hiệu của đạo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.