Chương 2004: Vòng sàng lọc thứ hai


La Chinh đã chạy không biết bao nhiêu nghìn dặm đường trên thân rễ này.

Hai bên thân rễ là biển rộng mênh mông, có lúc còn có thể 8nhìn thấy bóng dáng như ẩn như hiện của những thân rễ khác.
Bọn họ đều giữ trạng thái nhập định, không quan tâm gì đến mọi thứ xung quanh, cũng không ai để ý đến La Chinh.
Lại tiếp tục đi về phía trước trong bốn ngày nữa, La Chinh nhìn thấy một thân cây phụ rộng hơn.
Sau khi La Chinh cầm lấy tấm lệnh bài giống như thanh kiếm dài này, người Kiếm Tộc kia chỉ vào một tòa nhà rộng ở phía xa rồi nói:
Nhóm chân thân của các ngươi đều tập hợp ở đó, chờ Kiểm tộc của bọn ta tiếp ứng.
La Chinh gật đầu một cái rồi đi bộ về phía tòa nhà rộng lớn kia, vừa đi vừa ngắm nhìn nó.
Trên tẩm lệnh bài này không ghi thông tin gì, chỉ có một con số đơn giản mà thôi.

Thảo nào vùng đất không có chiến tranh này lại có tên là Nhược Mộc vực.
Chỉ một cây Nhược Mộc mà đã khổng lồ vô biên vô hạn.
Đại sảnh này mặc dù rộng lớn nhưng sau khi có hơn nghìn người tập trung lại, không gian cũng trở nên hơi chật hẹp.
Khoảng mười tiếng sau, ở phía bên kia đại sảnh, một ông lão mặc áo choàng trắng cuối cùng cũng xuất hiện.
Trong số những người có mặt trong căn phòng này, chín mươi phần trăm có tu vi chân thần cấp cao.
Cho nên, trong những ánh mắt hướng về phía La Chinh ít nhiều gì cũng ánh lên vẻ kinh ngạc.
Còn có một số chân thân đang đứng xếp hàng, nhận thứ gì đó từ hai người Kiểm tộc này.
Những chân thần này cũng giống như La Chinh, sau khi vượt qua vòng sàng lọc đầu tiên, phải mất hơn một tháng mới có thể đến được đây.
Nghe được giọng điệu cứng rắn của La Chinh, trên mặt người mặt đen có vẻ không vui, sắc mặt hơi trầm xuống rồi chợt nói:
Vòng sàng lọc đầu tiên của Đạo Tranh, Kiểm tộc có thể sàng lọc chín mươi chín phần trăm, vòng sàng lọc vòng thứ hai lại sàng lọc được chín mươi chín phần trăm, có thể may mắn được một lần, nhưng sợ là không thể may mắn được tới lần thứ hai, nếu như người thật sự may mắn, hắn là người sẽ bị loại đầu tiên!
La Chinh nhún vai, không nói thêm gì nữa.
Bố năm canh giờ sau đó, người của Kiếm tộc không hề đến đây.
Một tháng sau.
Cuối cùng La Chinh cũng đến được đầu cuối của thân cây phụ, thứ xuất hiện trước mặt hắn là một vùng đồng bằng màu nâu.
Thấy thế, La Chinh âm thầm đi theo sau những chân thần này.
Sau khi đứng vào hàng một lúc thì đến lượt La Chinh.
Những chân thần Kiếm tộc này ngồi ngay ngắn trên mép cành cây, đồng thời đâm thanh kiếm dài của mình vào đó, nhắm mắt lại như thế đã giác ngộ.

Đây là phương pháp tu luyện độc nhất vô nhị của Kiếm tộc sao?
La Chinh vừa chạy nhanh vừa quan sát những chân thần Kiểm tộc này.
Mà trên vùng đồng bằng màu nâu này có rất nhiều tòa nhà hình kiểm đứng sừng sững, phóng tầm mắt nhìn ra xa vẫn là vô biên vô hạn.

Nhược Mộc này rốt cuộc rộng lớn đến mức nào vậy?
La Chinh cảm thấy sức tưởng tượng của mình cũng không đủ dùng nữa rồi.
Càng vào sâu, cảnh vật xung quanh càng trở nên thê lương.
Trê3n đường đi thỉnh thoảng có thể bắt gặp những chân thần khác, hai bên liếc nhìn nhau một cái rồi lại tiếp tục bước nhanh, bay một mạch dọc9 theo thân rễ này.
Thân rễ rộng khoảng một nghìn mét ở dưới chân này hội tụ đến một thân cây rộ6ng hơn, Sau khi đến thân cây chính này, người của Kiểm tộc dần dần nhiều hơn.
Cứ đi được mấy trăm dặm đường, La Chinh lại có thể 5bắt gặp một hoặc hai vị chân thần của Kiểm tộc.
La Chinh biết chính xác những người này đang nghĩ gì, hắn nghênh đón những ánh mắt này, tìm một góc trong sảnh, đứng dựa vào đó và yên lặng chờ đợi.
Chỉ là hắn vừa mới đứng yên, bên cạnh đã truyền tới một giọng nói:
Này nhóc con! Làm sao mà ngươi vượt qua được vòng tuyển chọn đầu tiên?
Người nói chuyện là một người đàn ông mặt đen, người đàn ông này nheo mắt lại quan sát La Chinh với vẻ quan tâm, cảm thấy thích thú với chân thần cấp thấp duy nhất này.
Chỉ cần giành được ba thanh linh kiểm chân ý thì sẽ xem như thông qua, không ngờ tỷ lệ thông qua vẫn thấp như vậy.
Tuy nhiên, hắn đã rời thân thành Danh Kiếm được hơn một tháng, có lẽ đã có nhiều chân thần vượt qua vòng tuyển chọn đầu tiên vẫn đang chạy gấp không biết ngày đêm ở trên thân cây.
Hắn chạy như vậy hơn một tháng trời mới tới gần thân chính của Nhược Mộc, hiện giờ nhìn thân cây chính này cũng vô biên vô hạn, quả thực ngoài sức tưởng tượng.
Ở phía trước cách đó không xa, có hai người Kiểm tộc mặc áo choàng trắng đang đứng, cả hai người này đều là chân thân cấp cao.

Bảy ngày sau.
Ngay cả trong số các gia tộc tuyển một thì gia tộc có chân thần đại viên mãn cũng không nhiều.
Tuy nhiên, Kiểm tộc là gia tộc lớn thứ hai trong số những gia tộc phú quý ở Thần vực, trong Nhược Mộc vực xuất hiện chân thần đại viên mãn cũng không có gì kỳ lạ cả.
Một người Kiểm tộc trong số đó nhìn La Chinh một cái, sau đó lấy ra một thanh kiếm dài màu vàng tươi đưa cho La Chinh:
Người đi vào Kiếm vực của bọn ta phải giữ tấm lệnh bài này.
Nếu như vứt đi hoặc không mang theo bên người, Kiềm vực sẽ tự có cảm ứng và sẽ lập tức trục xuất ngươi, hãy nhớ lấy!
Nơi này là tồn tại chính của Kiếm tộc, mà chân thần tham gia Đạo Tranh đến từ khắp các Thần vực, tốt xấu lẫn lộn, Kiểm tộc đương nhiên sẽ nghiêm khắc hơn rất nhiều.

May mắn.
La Chinh trả lời một cách ngắn gọn.

Khà khà, có lẽ không đơn giản chỉ là may mắn đúng chứ?
Người đàn ông mặt đen cười nói:
Nói nghe xem nào, ngươi đã giành bao nhiêu kiểm?

Không thể trả lời.
La Chinh lắc đầu.
Mình đã chạy với tốc độ này hơn mười ngày, nhưng vẫn chưa đến được thân chính của Nhược Mộc.
Lần này chiều dài của thân cây chính còn kinh khủng hơn, phải mất gần nửa tháng mới có thể bay hết được.

La Chinh cầm lệnh bài ở trong tay, khi hắn bước vào trong tòa nhà rộng lớn thì thấy rất nhiều chân thần đang ngồi hoặc đứng đồng nghìn nghịt ở trong đại sảnh.
Khi hắn bước vào trong đó, ánh mắt của những chân thần này đều lặng lẽ lướt qua người hắn.
Khoảnh khắc ông lão mặc áo bào trắng xuất hiện đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Đại viên mãn!

Là chân thần đại viên mãn của Kiểm tộc!
Đại viên mãn vô cùng hiểm có trong Thần vực.
Không có chân thần cấp thấp nào có thể đi tới được trình độ này.
Tuy rằng vòng khảo hạch đầu tiên không liên quan gì đến tu vi, nhưng thiên phú càng mạnh, càng sắc bén thì cơ hội thông qua càng lớn.
Số thứ tự mà hắn nhận được là chín nghìn bốn trăm.

Những chân thần vượt qua vòng sàng lọc đầu tiên chưa đến mười nghìn người sao?
Trong đầu La Chinh hiện lên một đội ngũ xếp thành hàng dài trong thân thành Danh Kiếm.
May mắn thay, những chân thần này là những người rất có định lực, chỉ là thỉnh thoảng nghe được một số âm thanh giao đổi rất nhỏ, phần lớn mọi người đều nhắm mắt, thờ ơ lãnh đạm với mọi thứ xung quanh họ.
Mà bên ngoài đại sảnh, những chân thần nhận được lệnh bài lần lượt tập trung vào đây.

Cảm ơn các vị không ngại đường xa tới thăm Nhược Mộc vực của bọn ta, đã để mọi người phải đợi lâu ở đây rồi.
Ông lão chắp tay nói.

Đại viên mãn này nói chuyện rất khách sáo, khiến nhóm các chân thân không được tự nhiên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.