Chương 2033: Thanh thiên ích lôi liên


La Chinh đứng sau lưng muội muội cũng không nhúc nhích.

Nếu La Yên đã tự tin như thế thì hắn cũng không ngăn cản.
Thế nhưng cái cổ của tê giác vừa ngắn vừa thô, dù chống cự thể nào cũng không thể tấn công La Yên.
Cảnh tượng ấy khiến các chân thần kinh hồn bạt vía.
Sau khi nói xong, nàng khẽ nói một chữ:
Mạnh.
Tia sáng tím ngưng tụ thành gai nhọn cùng màu.

Phập!
Nàng đâm gai nhọn vào phần dưới lỗ tai của tê giác Bôn Lôi.
Bỗng nhiên một luồng sét lóa mắt bắn ra từ người tê giác Bôn Lôi.
Luồng sét đỏ chói lọi ấy lập tức bao phủ cả người tê giác và khiến La Yên biến mất bên trong.

Vào!

Không ngờ nàng lại dán vào cổ của tê giác Bôn Lôi.
La Yên quay một vòng quanh cổ tê giác Bôn Lôi, ánh sáng tím chợt lóe trong tay...

Xin lỗi.
Vẻ không nỡ hiển hiện trong mắt nàng.

Vào!
T6rong khi La Yên và phân thân tách ra, kiểm dài cũng bắn ra ngoài và chém ngay sừng của tê giác Bôn Lôi.

Dám tấn công sừng của t5ê giác Bôn Lôi luôn kìa!

Đúng là ngu ngốc, làm nó tức giận có khác gì tự tìm đường chết đâu?

Ta chưa từng thấy ai đụng đến sừng của nó.
Phần chắc nhất trên cơ thể tê giác Bôn Lôi là sừng trên mũi nó.
La Chinh cũng hồi hộp, tuy tin tưởng La Yên có khả năng khống chế nó nhưng vẫn rất lo lắng khi thấy nàng bò lên cổ của mãnh thú!
Tê giác Bôn Lôi không ngừng giãy giụa mãi mà không thể tránh khỏi La Yên, sau đó vòng sét trên sừng nó bỗng lóe lên.
Đến giờ bọn họ mới hiểu, thiếu nữ trước mắt không đơn giản như tưởng tượng của mình.
La Yên nhẹ nhàng bay xuống và đứng trước mặt La Chinh, sợi dây chuyền trên cổ nàng không ngừng toát ra tia sét tím, hình như nó đã hấp thu hết tất cả sấm sét từ tê giác Bôn Lôi.
Biện pháp thường dùng để đối phó với nó là phái một chân thần nhanh chân dẫn đường cho tê giác Bôn Lôi chạy, sau đó đám chân thân còn lại sẽ điên cuồng tấn công nó.
Người đến gần tê giác Bôn Lôi gần như đều bỏ mạng.
Tê giác Bôn Lôi hung hăng kia đã nằm nghiêng trên đất, bên dưới lỗ tai có một lỗ máu nhỏ, vết máu đã khô lại vì tia sét, xem ra nó đã chết hắn rồi! La Yên đứng bên cạnh tê giác, vẻ mặt hơi bất đắc dĩ.

Thật mạnh...

Mới một chốc mà đã giết chết một con tê giác Bôn Lôi dạ dày thịt béo, đến đại viên mãn cũng không thể làm được!

Ta và đại viên mãn trong tộc từng đến linh sơn Bất Chu vào bốn năm trước, khi đó ba đại viên mãn trong tộc đã bỏ ra một tiếng mới giết chết tê giác Bôn Lôi để lấy sừng sét đó!
Tuy rằng không ít chân thần đều biết sự phi phàm của La Yên, nhưng bọn họ chỉ cảm thấy nàng tu luyện năng lực đặc biệt gì đó chứ thực lực không mạnh như vẻ ngoài.
Phần thân của La Yên ở phía bên phải còn nàng ở bên trái.
La Yên thấy tê giác Bôn Lôi giãy cổ rồi lao thẳng đến chỗ phân thân bên nhẹ nhàng nhảy lên bằng đầu ngón chân, trông cứ như một con chim én nhanh nhẹn.
La Yên không chỉ không tránh mà còn nhào tới như muốn chết vậy.

Grào, grào, grào!
Hình như tê giác Bôn Lôi đã phát hiện ra nên bắt đầu giãy cổ như điên.

Xẹt xẹt xẹt...
Mỗi một lỗ chân lông trên thân tê giác Bôn Lôi đều bắt đầu phóng tia sét tím.

Bụp bụp bụp...
Trước khi tia sét phóng ra ngoài, sợi dây chuyền trước ngực La Yên bắt đầu phát sáng.
Tất cả tia sét đều vọt vào đó.
Không ngờ sợi dây chuyền của nàng có thể hấp thu hết tất cả sấm chớp, đúng là vật quý hiếm có!
Bảo vật tránh sét?

Nó có thể hấp thu hết tia chớp từ tê giác Bôn Lôi, đừng nói nó là một chí bảo tín ngưỡng nhé?

Chí bảo hồng mông không hề tầm thường!

Khó trách nàng dám đến gần...
Sợi dây chuyền không nổi bật lại thu hút sự chú ý của mọi người.
Nàng đã rèn luyện kinh nghiệm trong linh sơn Bất Chu nhưng hiếm khi sát sinh, thậm chí còn có thể trao đối với mãnh thú nơi đó bằng năng lực mà Vũ Thái Bạch giao cho, đôi bên cùng xem nhau như bạn bè.
Mặc dù nàng biết con tê giác Bôn Lôi này là hóa thân của sợ hãi nhưng trong lòng vẫn hơi không nỡ.
Luồng sét bắn ra liên tục khiến hắn không thể vọt vào đó, phải qua sáu, bảy lượt hô hấp thì nó mới ngừng.
Đến khi thấy rõ, La Chinh thở phào nhẹ nhõm.

Yên Nhi thật là mạnh, không ngờ lại có thể đánh chết nó dễ như vậy.
La Chinh than thở, trong lòng tin phục sức mạnh của muội muội mình.
La Yên bình tĩnh đáp:
Thật ra ta không đánh chết nó mà chỉ đâm xuyên qua túi sét dưới cổ để nó tự nổ chết mình thôi.
Ngay khi gai nhọn đâm vào...

Ầm!

Có điều8 hắn sẽ chú ý mọi lúc, nếu có gì khác thường xảy ra thì sẽ ra tay ngay.
Tê giác Bôn Lôi ngày càng tiến sát, La Yên và phân thân 3của nàng bỗng nhiên tách sang hai bên để né tránh nó...
Do đó, La Chinh trở thành người đối đầu với tê giác Bôn Lôi.

Yê9n Nhi, thế này.
La Chinh ngơ ngác nhìn tê giác Bôn Lôi hung hăng ào đến, còn tưởng La Yên cố ý để mình đối phó với nó.
Vòng sét trên sừng có uy lực rất lớn, bản thân cái sừng cũng vô cùng rắn chắc, được xem như một loại vật liệu cao cấp của linh sơn Bất Chu! Thế nhưng không ai muốn đụng đến nó, bởi vì nếu tấn công vào đó thì tê giác Bôn Lôi sẽ trở nên tức giận và khó đối phó hơn.
Cho nên một số đại viên mãn đều sẽ cẩn thận tránh phần sừng của tê giác Bôn Lôi khi đối đầu với nó, thể mà La Yên lại cố ý tấn công vào đấy!
Keng!
Sau tiếng vang chói tai, tê giác Bôn Lôi dừng lại, đôi mắt dần đỏ ngầu, gào thét rồi bất chấp tất cả để nhào về phía phân thân của La Yên.
Không ít chân thần đều ngẩn ngơ trước hành động to gan của La Yên.
Bọn họ chưa từng thấy ai dám kề sát tê giác Bôn Lôi như vậy...

Yên nhi!

La Chinh bước về phía trước hai bước.
Hơn nữa...

nếu không có dây chuyền mà đại sư huynh đưa thì ta cũng không dám đến gần đâu!
Tia chớp của tê giác Bôn Lôi cực kỳ mạnh mẽ, nếu bộc phát ra thì đến đại viên mãn cũng không dám đối mặt, huống hỗ là chân thân cấp cao như nàng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.