Chương 2084: Nhìn xuống thần vực


Có điều, tốc độ bơi lội của cá voi nhanh hơn La Chinh vô số lần.

Hắn bị nó nuốt vào trong bụng mấy canh giờ, không biết con cá voi này 8đã bơi được bao xa, vậy mà đưa hắn tới tận điểm đích! Đây coi như trong họa có phúc! Nhìn cung điện màu vàng đồ sộ, nhịp tim La Chinh chợt đập3 nhanh hơn.
Trong khoảnh khắc đó, La Chinh chợt cảm thấy linh hồn của mình và những vòng tròn này sinh ra một sự liên kết vô cùng chặt chẽ! Trong đầu hắn đột nhiên bùng lên một luồng ánh sáng trắng, lóe lên như sấm sét.
Khi mở mắt ra lần nữa, trước mặt hắn đã xuất hiện một vật thể hình bầu dục, trông tựa như ngọc quý.
Nửa phần trước của cung điện chìm trong biển lửa, nhưng sau khi đi vào dọc theo cánh cổng được một đoạn, La Chinh chợt nhìn thấy một vài hoa văn trận pháp huyền ảo xuất hiện trên mặt đất.
Những đường hoa văn này tỏa ra ánh sáng vàng nhạt, ngăn chặn biển lửa ở bên ngoài.

Ùù ù...
Vòng tròn chính giữa nổi lên, tự bao lây quanh hồng La Chinh, lơ lửng giữa không trung.
Những vòng tròn khác bọc quanh hai chân và hai tay La Chinh, hai vòng tròn khác thì xếp chồng lên nhau trên đỉnh đầu...
Hắn không chần chừ thêm nữa, phi kiểm dưới chân hơi hướng lên trên, bay thẳng về nơi đó...
Cung điện này nhìn như 9rất gần, nhưng La Chinh cũng phải mất gần nửa canh giờ mới tới nơi.
Không biết nó được tạo ra từ kim loại nào, nhưng chắ5c chắn không thể nào là vàng, bởi trong nhiệt độ cao như ở đây thì thứ kim loại mềm dẻo đó đã hóa thành chất lỏng từ lâu.
La Chinh điều khiển phi kiếm, bay vào trong cánh cửa mở rộng trước cung điện.
Thế giới bên trong cơ thể hắn có một lượng lớn khi hỗn độn, hơn nữa năm đó khi còn ở trong Tiên Phủ hắn từng xem quyến du ký mà sư tôn Cô Bắc để lại.
Trong đó Cố Bắc cũng đã tái hiện lại cảnh tượng đi du lịch trong Hỗn Độn một cách chính xác, giống hệt như những gì mà hắn đang nhìn thấy.
không.
Dù sao bản thân mặt trời đã là một lá chắn cực kỳ mạnh rồi.
La Chinh đi xuyên qua hành lang gấp khúc rộng rãi bên trong cung điện, phóng ra thần thức suốt dọc đường đi, điều tra mỗi một động tĩnh xung quanh.
Tuy vẻ ngoài của cung điện này xa hoa lộng lẫy, nhưng bên trong lại rỗng tuếch, quả thực không có gì cả...
Xung quanh viên ngọc là những đám mây khổng lồ màu nâu, kích thước của những đám mây này còn lớn hơn Thần vực gấp mười, gấp trăm lần.

Đây là khí hỗn độn!
La Chinh rất quen thuộc với khí hỗn độn.

Đây là cái gì?
Vẻ mặt La Chinh đầy nghi hoặc.
Sau khi bảy vòng tròn này đã vào đúng vị trí của mình, hai vòng tròn trên đỉnh đầu lại chấn động lần nữa.

Đẹp thật đấy...
Hai mắt La Chinh tràn đầy kinh ngạc, ngơ ngẩn nhìn cảnh tượng phía trước.
Qua một lúc lâu hắn mới quay đầu nhìn sang một hướng khác...
Sau khi đi qua hành lang gấp khúc thật dài, hắn lại đi qua ba phòng khách liên tiếp, cuối cùng tới trung tâm cung điện.
Hắn nhìn thấy trên mặt đất có bảy vòng tròn nối liền với nhau, ngẩng đầu lên nhìn cũng có thể nhìn thấy bảy vòng tròn đối xứng trên trần cung điện.

Cung điện thật hoành tráng...
La Chinh đứng trước cửa cung điện,6 thốt lên cảm thán.
Cả một cung điện lấp lánh ánh vàng tỏa sáng chói lọi.

Chính là chỗ này!
La Chinh mỉm cười, lập tức đi tới đó, đạp lên vòng tròn chính giữa.
Ngoại trừ đề phòng một vài sinh vật hung hãn quái dị, hắn cũng không lo lắng ở đây còn có cơ quan bẫy rập nào đó hay

Đây là cái gì?
Trên mặt La Chinh hiện lên vẻ nghi hoặc.
Hắn nhìn chằm chằm vào viên ngọc lơ lửng giữa không trung một lúc lâu, vẻ kinh ngạc trong ánh mặt càng lúc càng đậm, trên mặt toàn là vẻ không thể tin nổi!
Đây chính là Thần vực!
Thông qua vòng tròn này, tầm nhìn của La Chinh như được mở ra cực rộng cực xa, có thể thu hết toàn bộ Thần vực vào đáy mắt! Bởi vì bản thân Thần vực đã rộng lớn tới mức không thể tưởng tượng nổi, từ đông đến tây có lẽ phải hàng triệu triệu triệu triệu dặm...
Phạm vi tầm nhìn của La Chinh quá xa, đương nhiên không thể nào thấy rõ chi tiết trong Thần vực.
Hắn liếc mắt nhìn sang, lại thấy một viên ngọc hình bầu dục tỏa ra ánh sáng màu trắng nữa.
Trong cái nhìn bao quát, La Chinh để ý thấy trên bề mặt Thần vực còn có những đốm nhỏ màu đen.
Số lượng những đốm tròn màu đen này tuy không nhiều nhưng cũng có khoảng hơn năm sáu chục cái...

Những đốm đen này nhìn có vẻ nhỏ, nhưng thực tế chúng là quái vật khổng lồ bám trên bề mặt Thần vực...
Có lẽ chúng nó là vũ trụ của thánh nhân.
Đôi mắt La Chinh bỗng ánh lên vẻ sâu xa.

Ánh sáng màu vàng nhạt và ánh sáng ở Thanh Dương phát ra giống nhau như đúc!
La Chinh khẽ nhướng mày.
Khi hắn giơ ô Thanh Dương tới gần màn sáng kia, màn sáng của ô Thanh Dương lập tức nối liền với màn sáng phát ra từ cung điện một cách tự nhiên! La Chinh tiến vào bên trong mà không chút trở ngại...
Như Lão Viên đã nói, ô Thanh Dương này vốn là một cái chìa khóa, có được chiếc chìa khóa này là có thể đi lại trong mặt trời một cách dễ dàng, không có cái chìa khóa này thì thánh nhân cũng không vào được, cho nên đương nhiên không cần phải bố trí cơ quan bẫy rập nào cả.
Ngay khoảnh khắc La Chinh bước chân vào vòng tròn, bảy vòng tròn dưới chân hắn bắt đầu tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt!
Nhưng mặc dù như vậy, hắn vẫn không lơ là cảnh giác.
Biển lửa trong mặt trời còn có đủ các loại sinh vật, không chừng trong cung điện này còn có mấy thứ kỳ bí quái dị nào đó.
Có lẽ từ vị trí của hắn còn có thể nhìn thấy vũ trụ Đại Diễn, nhưng hắn cũng không thể phân biệt những vũ trụ này thuộc về vị thánh nhân nào.
Tầm mắt La Chinh tiếp tục lướt xuống dưới, lướt qua Thần vực, sau đó nhìn thấy một thế giới màu xám trắng...

Cứ thể là vào được luôn!
Cung điện này sử dụng màn sáng để tạo nên một không gian an toàn rộng hơn! La Chinh đứng trong cung điện, thận trọng thu lại ô Thanh Dương.
Hắn không hề cảm thấy hơi nóng bỏng rát, chứng tỏ nơi này an toàn.
Chỉ là khi đó La Chinh còn chưa có khái niệm chính xác về khí hỗn độn, chỉ biết là trong Hỗn Độn có những đám mây khổng lồ màu nâu, nhưng vì không có vật thể nào để so sánh nên không biết những đám mây này khổng lồ đến mức nào.
Nhưng bây giờ hắn có thể nhìn thấy Thần vực, lấy Thần vực ra so sánh với khí hỗn độn, La Chinh tức khắc hiểu rõ những đám mây khổng lồ do khí hỗn độn tạo nên to lớn đến mức nào! Ánh mắt hẳn đảo qua đảo lại một lúc lâu, sau đó lại nhìn về phía Thần vực.

Nơi này chính là đáy Hỗn Độn?
Sắc mặt La Chinh đầy kinh hãi.

Bất kể là Vũ Thái Bạch hay là mẫu thân, kể cả Lão Viên, tất cả đều có một nhận định thống nhất.

Thần vực đang nhanh chóng rơi xuống...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.