Chương 2092: Phóng thích


Cho dù Hư Linh tông được gây dựng lại, Khê Tiếu Giới đã biến mất từ lâu đột nhiên tới thành Thiên Khải muốn đưa Khê Ấu Cầm về, nhưng tất cả đều8 bị nàng cự tuyệt.

Nàng muốn ở đây chờ La Chinh, nếu La Chinh có thể trở về, chí ít nàng có thể nhìn thấy hắn đầu tiên.
Tính tình đại tiểu thư đã ăn sâu vào máu nàng, chỉ là lúc đứng trước mặt La Chinh nàng vẫn luôn thấp thỏm de dặt, không dám biểu hiện một chút nào mà thôi, lần này không nghe thấy Tiểu Thanh trả lời, trong lòng nàng đương nhiên không vui.

Tiểu Thanh?
Giọng Khê Ấu Cầm trầm xuống, dây đàn bị gảy lên một cái rồi buông ra, tiếng đàn vang lên mang theo chút cảm xúc bực bội.
Mặc kệ La Chinh có bao nhiêu phụ nữ nàng cũng sẽ không hề tỏ ra bất mãn dù chỉ một chút, nhưng không tỏ ra không có nghĩa là trong lòng nàng không nghĩ tới, ánh mắt của nàng vẫn dính chặt lên người Cổ Bội Nhi.
Khê Ấu Cầm có tu vi Thần Đan cảnh, nhưng nàng lại có thể cảm nhận được một loại khí thể mơ hồ tỏa ra từ trên người Cố Bối Nhi.
Nàng đẩy cây đàn bên người ra, xoay người lại, nhìn lướt qua gương mặt lạnh nhạt kia, hàng mi dài bắt đầu rung động như cánh ong.
Trên mặt La Chinh mang theo ý cười, nhìn Khê Ấu Cầm không dời mắt.
Nàng ta quan sát Khê Ấu Cầm chính là đứng từ góc độ của một người đàn ông để rà quét đánh giá Khê Ấu Cầm...
Bị Cổ Bội Nhi nhìn chòng chọc như vậy, Khê Ấu Cầm lập tức mất tự nhiên.
là tình yêu mới của La Chinh sao? Thế nhưng ánh mắt như vậy là có ý gì? Khê Ấu Cầm tựa đầu vào vai La Chinh, đối diện với ánh mắt của Cổ Bội Nhi.
Trên đời này không có người con gái nào thật sự hào phóng cả, mặc dù Khê Ấu Cầm chủ động gánh vác trọng trách chăm sóc Ninh Vũ Điệp, nhưng nàng vẫn thường đố kỵ Ninh Vũ Điệp, nàng thà rằng người ngủ say là mình để La Chinh vì nàng mà bôn ba...
Chỉ là trong khoảng thời gian gần đây, nỗi nhớ nhung đối với La Chinh cũng nhiều thêm từng ngày.
Có khi nổi hứng nàng sẽ lệnh cho hầu gái đưa Ninh Vũ Điệp đang hôn mê ra ngoài phơi nắng, nàng thì chuyên tâm đánh đàn, có lẽ cũng có thể an ủi Ninh Vũ Điệp phần nào.
Nhưng khi đi đến cuối đời, lực sinh mệnh sẽ tiêu hao không ngừng, đồng thời cũng không thể nào bổ sung nữa, bởi vì cái chén kia đã hỏng rồi...
Ninh Vũ Điệp còn chưa tiến vào Thần Hải cảnh, cho nên sẽ không thể nào xuất hiện tình huống thiên nhân ngũ suy.
Đây cũng không phải là uy thể đến từ linh hồn mà là khí chất độc nhất vô nhị của cường giả ở một cấp bậc nào đó! Nàng không biết Cổ Bội Nhi có thực lực kinh khủng đến nhường nào, nhưng cũng biết là rất mạnh.
Cổ Bội Nhi mạnh hay không mạnh cũng không liên quan gì đến Khê Ấu Cầm, nàng bằng lòng chỉ làm một cô gái nhỏ sau lưng La Chinh mà thôi.
Kết tinh sinh mệnh này hoàn toàn là do lực sinh mệnh ngưng tụ mà thành, khác biệt một trời một vực với đá sinh mệnh! Thấy kết tinh sinh mệnh trong tay La Chinh, ánh mắt Cổ Bội Nhi sáng bừng lên:
Ngươi còn có đồ tốt như vậy!
Không chỉ Cổ Bội Nhi, khi La Chinh lấy kết tinh sinh mệnh ấy ra, tất cả mọi người đều cảm nhận được một luồng lực sinh mệnh nồng đậm, kể cả ba vị minh chủ đang chờ đợi bên ngoài điện Thiên Thần và tất cả các hầu gái trong điện.
Cho dù ở trong Thượng giới, viên kết tinh sinh mệnh này cũng là vật hiếm có, nhưng Cố Bối Nhi vẫn muốn nói sử dụng như vậy quá lãng phí.
Có thể nói La Chinh là nhân vật then chốt chống lại Thiên Tà tông, còn Khê Ấu Cầm chính là nhân vật số hai! Nhưng bản thân Khê Ấu Cầm không có tiếng tăm, thậm chí đa số võ giả còn không biết những thanh kiếm khổng lồ màu đen này xuất hiện như thế nào, cho nên ngoại trừ một vài cường giả thì phần đông mọi người đều không biết tại Trung Vực còn có một cô gái như vậy.
Nàng thường đóng cửa một mình trong Thiên Thần điện, ngày tháng nhàn hạ như vậy cứ thế trôi qua.
Nàng không nhắm mắt lại, cứ thể hưởng thụ lồng ngực rộng lớn của La Chinh, hai mắt nhìn chằm chằm vào Cổ Bội Nhi sau lưng hắn.
Khê Ấu Cầm cũng là một cô gái lắm mưu mô, nhưng vì La Chinh, nàng bằng lòng thay đổi bản thân hoàn toàn.
Nghe nàng ta nói như vậy, La Chinh mới lên tiếng:
Lực sinh mệnh của nàng ấy bị gió Sinh Tử trên sông Hoàng Tuyền cướp đi.


Gió Sinh Tử?
Cổ Bội Nhi chớp mắt một cái, sau đó lại cười:
Ngươi đang nói đùa đấy hả? Gió Sinh Tử chứa luật nhân quả, đích thực là có thể ăn mòn lực sinh mệnh, một khi dính phải nó thì chỉ có chết, vậy cô gái này làm sao mà còn giữ được tính mạng? Hơn nữa...
Thế nhưng cô gái này...
đến từ tứ đại Thần quốc sao? Đi từ tứ đại Thần quốc đến đây...
Khê Ấu Cầm mím môi, đột nhiên bước ra vài bước, đi từ chậm đến nhanh rồi cuối cùng nhào vào lòng La Chinh.
Đối với võ già thì nửa năm ly biệt chẳng qua chỉ là một cái chớp mắt, thế nhưng nỗi nhớ nhung này đang ngày đêm giày vò nàng.
Có điều, ngẫm lại thì đây là thứ mà La Chinh lấy được, nàng ta cũng không có tư cách gì để nói.
Như thể thứ La Chinh cầm trong tay không phải một viên khoáng thạch mà là một sinh mệnh tràn đầy sức sống, nó tỏa lực sinh mệnh dồi dào ra khắp bốn phương tám hướng.
Từ sau khi lực sinh mệnh bị gió Sinh Tử rút cạn, Ninh Vũ Điệp vẫn luôn ngủ say.
Tuy được các hầu gái trong điện Thiên Thần chăm sóc bảo dưỡng rất tốt, nhưng dáng vẻ của Ninh Vũ Điệp vẫn luôn vô cùng tiều tụy.
Thế nhưng ánh mắt Cổ Bội Nhi nhìn mình lại lộ ra vẻ tò mò mới lạ, giống như ánh mắt đàn ông nhìn thấy gái đẹp vậy.
Trong giây lát Khê Ấu Cầm cũng cực kỳ hoang mang, thế này là có ý gì cơ chứ? Song, nàng không biết xu hướng tình dục của Cổ Bội Nhi này có vấn đề.
Nó đã áp chế luật nhân quả trong gió Sinh Tử.
Những đương nhiên La Chinh sẽ không giải thích quá nhiều với Cô Bội Nhi, lúc này hắn chỉ lây ra một viên kết tinh sinh mệnh!
Nàng cũng hung hăng trợn mắt nhìn lại Cổ Bội Nhi, sau đó quay đầu sang chỗ khác, phả hơi thở ấm áp vào người La Chinh và ôm chặt lấy hắn.
Thấy hành động của cô gái này, Cổ Bội Nhi bỗng bật cười, tiếng cười khanh khách như chuông bạc.
Song, võ giả cũng phải trong tình trạng tuổi thọ sắp hết thì mới gặp phải tình trạng lực sinh mệnh trong chén cạn kiệt.
Còn người vẫn trẻ mà gặp phải tình huống này thì thực sự khiến Cô Bội Nhi hoang mang mờ mịt.
Thế giới này của các ngươi đến cả gió Sinh Tử trong Hoàng Tuyền cũng có thể khơi ra được!


Bí mật.
Ninh Vũ Điệp có thể sống sót cũng là nhờ một phần công lao của mảnh vỡ Thiên Đạo.
Bởi vì nhớ nhung đăng đắng cho nên gần đây nàng vẫn thường hay cáu kỉnh.

Còn không lên tiếng trả lời!
Chân mày Khê Ấu Cầm nhíu lại càng chặt.
Lúc này nghe được tiếng bước chân đằng sau, Khê Ấu Cầm vốn tưởng là hầu gái Tiểu Thanh, nàng mới ra lệnh mang trà nhài tới.
Nhưng nàng nói xong lại không nghe thấy tiếng đáp lại, dây đàn trong tay hơi xoăn lại, lông mày khẽ chau.
Có điề3u, mặc dù Khê Ấu Cầm không trở về Hư Linh tông nhưng Thiên Hạ Thương Minh vẫn vì nàng mà bỏ ra rất nhiều công sức trợ giúp Hư Linh tông gây dự9ng lại.
Thứ nhất, Thiên Hạ Thương Minh và Hư Linh tổng vốn có quan hệ hữu hảo.
Kỳ lạ quá!
Còn người giống như một cái chén chứa đầy ắp lực sinh mệnh.
Theo sự trưởng thành của con người, lực sinh mệnh cũng liên tục tiêu hao, đồng thời cũng liên tục dần dần bổ sung.
Cổ Bội Nhi thong thả đi tới, quan sát Ninh Vũ Điệp một lát mới hỏi:
Thì ra người nói có người chờ ngươi cứu chữa, chính là cô gái này sao?
La Chinh gật đầu.
Cổ Bội Nhi quan sát thêm lần nữa, sau đó nói:
Lực sinh mệnh của gái này đã hoàn toàn khô cạn!
Nàng ta lại xem xét cẩn thận thêm vài lần mới lên tiếng:
Hiện tượng rất kỳ lạ, cũng chưa hoàn toàn cạn kiệt, vẫn còn sót lại một chút, thế nhưng hiện tượng kiểu này chỉ xuất hiện khi tuổi thọ sắp hết, mà cô gái này cũng đâu có lớn tuổi...
Thứ hai, đừng thấy Khê Ấu Cẩm là một cô gái liễ6u yếu đào tơ, một khi nàng mở ra Âm Thể Tử Cực thì thực lực sẽ lập tức tăng vọt! Tuy bây giờ nàng mới chỉ là Thần Đan cảnh nhưng nhờ vào sức m5ạnh của Tử Cực giới, thực lực của Khê Ấu Cầm ít nhất có thể xếp vào danh sách ba người đứng đầu Trung Vực...
Khi đó Khê Ấu Cầm triệu hoán vô số thanh kiểm khổng lồ, giống như một đám mây đen chém giết vô số võ giả của Thiên Tà tông, cảnh tượng kia vẫn còn hiện rõ như in trước mặt.
La Chinh nhẹ nhàng xoa đầu Khê Ấu Cầm, quay đầu ngạc nhiên hỏi:
Ngươi cười cái gì?
Cổ Bội Nhi cười ha ha:
Không có gì, chẳng qua là thấy người phụ nữ của người rất thú vị
Nghĩ đến đam mê kỳ quái của Cổ Bội Nhi, La Chinh không khỏi trợn trừng mắt.
Hắn khẽ đẩy Khê Ấu Cầm ra, nói với nàng:
Ta đi chữa trị cho Ninh Vũ Điệp trước.

Vâng!
Khê Ấu Cẩm gật đầu, tránh sang một bên, nhường đường cho La Chinh đi thẳng tới chỗ Ninh Vũ Điệp.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.