Chương 2103: Rời khỏi thần vực


La Chinh không hề hay biết gì về những chuyện xảy ra trong hang động.

Hắn khoanh chân ngồi ở trong một không gian ổn định, tập trung tinh thần8 đột phá lên cảnh giới chân thần cấp cao.

Tại thế giới trong cơ thể, mây kiếm cuồn cuộn lũ lượt lao về phía thần cách của hắn.

Mẫu thân!

Hóa thân bên trong cơ thể của La Chinh bay đến trước mặt Lê Lạc Thủy.

Chúc mừng Chinh Nhi.
Lê Lạc Thủy nở nụ cười, nhưng cảm xúc trong ánh mắt lại trở nên vô cùng phức tạp.
Cứ duy trì động tác này suốt một nén nhang, hắn đột nhiên giật mình một cái, đánh tan hóa thân bên trong cơ thể.
Hai mặt hắn vụt mở, bàn tay nhanh chóng lấy Cần Tự Lệnh ra! Mặc kệ La Chinh đang ở trong vũ trụ hay ở trong Thần vực, chỉ cần hẳn kích hoạt Cấn Tư Lệnh là có thể trở trở về Tiên phủ.
Hắn muốn tìm Vũ Thái Bạch, có lẽ Vũ Thái Bạch còn có biện pháp, hắn phải đi cứu mẹ của mình! Thế nhưng lúc này đây, Cần Tự Lệnh lại mất đi hiệu lực.
Tuy đã tiến lên chân thần cấp cao, diện tích thế giới trong cơ thể tăng mạnh, nhưng hắn không có tâm trạng nào mà xem xét.
La Chinh cứ ngồi ngẩn người như vậy suốt mười ngày, không gian đè ép quanh hắn vẫn không có biến hóa.
Nhưng vào lúc này, hắn chợt phát hiện tầng không gian trói buộc quanh mình xuất hiện một khe hở.
La Chinh không ngừng kích hoạt tấm lệnh bài này, nhưng bây giờ nó chẳng khác nào một khối lệnh bài tầm thường cả, không hề có phản ứng gì.
Sau khi thử vô số lần, La Chinh đã phát cáu, ném mạnh Cấn Tư Lệnh ra ngoài.

Lạch cạch lạch cạch!
Tấm lệnh bài rắn chắc va đập lung tung trong không gian nhỏ hẹp.
Lúc này hắn mới phát hiện mình đã không còn ở trong hang động, mà đang ở trong một quầng sáng màu tím! Hắn ôm một bụng đầy nghi hoặc, hai mắt nhắm lại lần nữa, đưa ý thức đặt lên hóa thân trong cơ thể.
Hắn nhìn chằm chằm vào Lê Lạc Thủy tại thế giới bên trong cơ thể, hỏi:
Đã xảy ra chuyện gì?

Thời điểm con đột phá lên chân thần cấp cao, đám thánh nhân kia đã tìm được ta.
Lê Lạc Thủy buồn bã nói với hắn.
Vừa rồi vì sợ ảnh hưởng La Chinh nên bà vẫn không hề lên tiếng, nhưng bây giờ, vì để hắn hiểu rõ tình cảnh của mình, bà phải nói rõ hết toàn bộ mọi chuyện cần thiết.
Bà vẫn nói liến thoắng, nhưng hắn lại không nghe lọt tại một lời nào.
Một lúc lâu sau, phân thân của Lê Lạc Thủy dần dần trở nên trong suốt, cuối cùng biến mất ngay trước mắt La Chinh.
La Chinh vẫn duy trì động tác lúc trước, nhìn chằm chằm về phía trước.
Tuy kh3ông còn Linh Ô chui vào thế giới trong cơ thể hắn nữa, nhưng số lượng đám mây màu nâu do Linh Ô biến thành đã đủ lớn!
Xem ra Chinh Nhi có thể thuận 9lợi thăng cấp thành chân thần cấp cao.
Lê Lạc Thủy nhẹ nhàng nói.
Luồng phân thân của Lê Lạc Thủy biết rõ mọi chuyện xảy ra trong hang động,6 nhưng vì để không quấy rầy La Chinh nên bà cũng không để lộ ra dù chỉ một chút.
Mà toàn bộ tinh thần của La Chinh đều tập trung vào thần các5h! Song, đột phá lên chân thần cấp cao cần một thời gian khá dài.

Cái gì!
La Chinh kinh hãi:
Thánh nhân nào?

Đám người Đông Phương Thuần Quân
Lê Lạc Thủy đáp.
Có lẽ đây là cái tên mà La Chinh không muốn nghe nhất.
Lê Lạc Thủy nói tiếp:
Ta không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể đưa con ra khỏi Thần vực.
Một lúc lâu sau, thế giới bên trong cơ thể lại một lần nữa nổ vang, toàn bộ thế giới lại mở rộng ra bên ngoài.

Thành công rồi!
La Chinh mừng rỡ ra mặt.
Sau khi thế giới bên trong cơ thể mở rộng một lần nữa, hắn cảm thấy lĩnh ngộ của bản thân về các thần đạo lại sâu sắc thêm rất nhiều!
Ý của mẫu thân là bà đã bỏ mạng? Vẻ mặt hắn đẩy hoảng loạn:
Không thể nào! Bao năm qua vẫn không tìm được, sao lại cứ phải đúng vào lúc này, không thế nào!

Nếu là bởi mình tìm được Lê Lạc Thủy khiến bà bại lộ tung tích, vậy sao hắn có thể tha thứ cho chính mình? Thời khắc này nội tâm La Chinh rối như tơ vò, hoàn toàn không có cách nào duy trì vẻ bình tĩnh thường ngày! Phân thân của Lê Lạc Thủy nhẹ nhàng bay lên, hai tay cổ sức ôm lấy má La Chinh, đôi mắt xinh đẹp vô ngần nhìn hắn chăm chú:
Chinh Nhi, con đã là hy vọng cuối cùng rồi! Đừng làm mẹ thất vọng!
Bà và La Chinh chỉ mới gặp nhau chưa được một ngày đã phải trải qua sinh ly tử biệt, thật quá trớ trêu.
La Chinh vẫn bất động nhìn Lê Lạc Thủy, chỉ nghe bà nói liên hồi, về biện pháp nuôi dưỡng Linh Ô rồi lại nói cho hắn biết về lai lịch của Thiên Ma ngoại vực.
La Chinh nhận ra tâm trạng khác thường của mẹ mình, khó hiểu hỏi:
Mẫu thân, sao vậy ạ?
Nụ cười trên mặt Lê Lạc Thủy nhạt dần, bà thản nhiên nói:
Ta nói con nghe, nhưng con cũng đừng hoảng sợ, dù sao đối với con thì đây không tính là đường cùng.
La Chinh gật đầu, vẫn còn hơi tối tăm mờ mịt.

Ta đã đưa con tới Hỗn Độn bên ngoài Thần vực.
Lề Lạc Thủy nói thẳng.

Cái gì!
La Chinh bàng hoàng sửng sốt, hai mắt trợn trừng lên.
Cấn Tư Lệnh có tác dụng trong Thần vực, cũng bao gồm cả vũ trụ, với thần thông của Cố Bắc là có thể bao quát lấy tất cả.

Lẽ nào mình thực sự đã đến Hỗn Độn?
La Chinh ngây người nghĩ.
ở trong không gian này, hắn không nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài, thậm chí hắn còn không cảm giác được bản thân mình đang rơi xuống, chỉ có thể khoanh chân ngồi đờ ra một chỗ.
Ở trong Hỗn Độn, con sẽ không ngừng rơi xuống, có thể khẽ gặp phải Thiên Ma ngoại vực, nhưng dù sao vẫn còn một đường sống.
Còn nếu rơi vào tay bọn họ, con chỉ có một con đường chết.
Lựa chọn của bà vô cùng dứt khoát!
Sao lại thế được, mẫu thân, còn mẫu thân thì sao?
Trên mặt La Chinh toàn là vẻ lo lắng.
Lê Lạc Thủy không trả lời vấn đề này mà chỉ thản nhiên nói:
Mẹ chỉ đành trông cậy Chinh Nhi báo thù cho mẹ!
Là Chinh không ngừng lắc đầu, khó lòng tin nổi lời Lê Lạc Thủy nói.

Xoạt!
Khoảnh khắc khe hở kia xuất hiện, một làn sương màu nâu dày đặc tràn vào.


Khí hỗn độn?
Ánh mắt La Chính chợt sáng bừng lên.

Chân thần bình thường, thậm chí là cả đại viên mãn đều xem khí hỗn độn như kịch độc, nhưng nó lại không thể tạo thành uy hiếp đối với La Chinh, dù sao thế giới bên trong cơ thể hắn đều là do khí hỗn độn tạo thành Mẫu thân không lừa hẳn, quả thật bà đã đưa hắn đến bên ngoài Thần vực.

Nếu suy nghĩ kỹ càng thì lựa chọn mẫu thân đưa ra vào thời khắc cuối cùng cũng không sai, với thủ đoạn của đám thánh nhân kia, sợ rằng cho dù bà đưa mình đến bất cứ nơi nào trong Thần vực cũng sẽ bị Đông Phương Thuần Quân tìm ra trong nháy mắt.

Năm xưa khi mình rời khỏi biển Thời Gian, được Hàm Cửu Di đưa đi là vì thực hiện thủ đoạn cấm ma nên Đông Phương Thuận Quân mới không cách nào tìm ra tung tích.

Ngay cả như vậy, Hàm Cửu Di cũng phải đưa theo La Chinh thực hiện dịch chuyển vô số lần trong một thời gian ngắn để đề phòng trường hợp bị bắt gặp.

Vì thế mẫu thân chỉ có thể đưa mình ra khỏi Thần vực, đây gần như là lựa chọn duy nhất!
Mẫu thân chưa chắc đã phải bỏ mạng!
Trong mắt La Chinh ánh lên một tia sáng:
Có lẽ mọi thứ vẫn còn cơ hội xoay chuyển, nhưng điều kiện tiên quyết là mình phải có đủ thực lực!
Sau khi u uất chừng mười ngày, cuối cùng La Chinh cũng đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.