Chương 2113: Nương tay


La Chinh bình tĩnh đến bất ngờ, Thừa Ánh kiếm trên tay khẽ rung.

Hắn hờ hững nói:
Chuyện hắn ta là ai có liên quan gì đến ta đâu? Ta chỉ biết8 rằng bản thân hắn ta muốn chết thôi!



Ngươi...

Hai hộ vệ cũng cảm thấy thiếu nữ áo đỏ nói có lý, thế là một trong hai tên lạnh lùng quát La Chinh:
Tên nhóc, ta khuyên người ngoan ngoãn buông tay chịu trói đi, đừng chống cự vô ích nữa để tránh bị giày vò!

Theo bọn họ thấy, kiếm pháp của La Chinh vô cùng kỳ dị, lại có uy lực lớn đến vô lý.

Buông tay chịu trói?
La Chinh nhếch môi, nhẹ nhàng nâng Thừa Ánh kiếm trong tay lên:
Các người cảm thấy điều đó có khả năng không?

Sau đó, sức mạnh hoang thần trong cơ thể hai người bắt đầu tràn ra ngoài, cơ thể nhanh chóng thu nhỏ lại thành kích cỡ của người bình thường.
La Chinh cầm Thừa Ánh kiếm, mắt liếc nhìn thiếu nữ áo đỏ.
Thiếu nữ áo đỏ đang bay lơ lửng trên không ngơ ngác nhìn cái xác không đầu của hai hộ vệ, trong phút chốc vẫn chưa kịp phản ứng.
Chẳng qua đồng hoang Vạn Cổ quá rộng lớn, dù cho tông môn rách gì đó có mạnh đến thế nào thì cũng khó có thể tìm ra hắn, hơn nữa chưa chắc hẳn sẽ ở trong thôn kia mãi.

Trong bộ tộc, Phù Sơ đang nghiên cứu phương pháp tu chân mà La Chinh tặng cho mình.
Mũi kiếm đâm thủng trán của nàng ta.
Nhìn dòng máu tươi chảy dài trên gương mặt đẹp tuyệt của nàng ta, đáy mắt La Chinh toát lên vẻ bất đắc dĩ.
Hắn xoay nhẹ Thừa Ánh kiếm rồi thu vào nhẫn tu di, sau đó cơ thế xoay tròn trên không rồi bay về một hướng khác của đồng hoang Vạn Cổ.
Tại sao tên này lại mạnh đến vậy?
Biểu hiện của La Chinh đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của nàng ta!
Đến giờ nàng ta mới hiểu tại sao La Chinh luôn tỏ ra thong dong và bình tĩnh.
Nàng ta cũng là đệ tử thân truyền của tông chủ Thương Lam tông nên mới có tư cách gọi thanh niên kia là tiểu sư huynh.
Nàng ta cũng có tài năng vượt bậc, chẳng qua tu vi kém hơn thanh niên kia khá nhiều.
1
La Chinh còn chưa thể khống chế chân ý nhất niệm thiện ác hoàn toàn, chẳng qua việc dung hợp kiếm hồn của Thừa Ánh kiếm đã giúp hắn và kiểm trở thành một thế, do vậy hắn cũng lĩnh ngộ được thần thông trong đó.

Thiện ác cuồng loạn!

Đây là đòn tấn công linh hồn do Thừa Ảnh kiếm hóa ra.
Thiếu nữ này chỉ châm chọc vài câu theo thanh niên kia chứ chưa ra tay với hắn nên hắn hơi do dự.
Hắn cần một lý do giết nàng ta, bèn lạnh nhạt hỏi:
Không định phản kháng à?

Thiếu nữ áo đỏ cắn răng nhìn chăm chăm vào dáng vẻ lạnh lùng của La Chinh rồi bỗng nhiên ngẩng đầu ưỡn ngực, không chịu khuất phục.
La Chinh lướt người đến, Thừa Ánh kiếm trong tay nhắm ngay giữa mày của thiếu nữ áo đỏ.
Bất kế bốn người này thuộc thế lực nào, chỉ có giết sạch thì mới có thể ngăn chặn tai họa về sau.
Song, La Chinh lại chẳng phải kẻ thích giết chóc.
Không biết hắn lấy sự tự tin từ đâu, hay là hắn có chỗ dựa gì đặc biệt?
Ngay lúc hai hộ vệ xông về phía La Chinh, Thừa Ánh kiểm trong tay La Chinh đột nhiên phát ra hai loại ánh sáng đan xen.
Hai loại ánh sáng màu xanh và màu xám đó chính là chân ý nhất niệm thiện ác!

Đừng nhiều lời với hắn, phế hắn đi.
Một hộ vệ nói.
Hai kẻ khổng lồ dứt khoát tách ra hai bên để bao quanh La Chinh, trông cứ như hai ngọn núi lớn vậy.
Từ lúc bắt đầu đến giờ, thiếu nữ áo đỏ vẫn luôn tập trung nhìn La Chinh nhưng lại thấy trên gương mặt của hắn không hề biểu hiện ra bất cứ sự hoảng loạn nào mà vẫn luôn bình tĩnh và tự nhiên.
Tiểu sư huynh và hai hộ vệ đã bị giết trong thời gian ngắn như vậy, mà đối phương chỉ là một chân thân thôi...
Chẳng phải sức mạnh của người tu luyện chân thân rất bình thường sao?
Ít nhất tại Thương Lam tông, có rất ít người lựa chọn tu luyện chân thân, và chỉ có một vài thiên tài trong số họ thử cố gắng mở thế giới trong cơ thể ra nhưng cũng chỉ là để phụ trợ.
Cơ thể La Chinh như én lượn lên trời, thanh kiếm trong tay chợt phóng đại rồi chém ra hai đường kiếm như trăng non sang hai hướng trái phải.

Phập, phập!

Sau hai tiếng vang trầm đục, cổ của hai tên hộ vệ đều xuất hiện một dấu vết nhỏ, cái đầu to đột nhiên trượt khỏi cố.
Khi La Chinh liếc qua, nàng ta không khỏi rùng mình vì hiện giờ chỉ còn sót lại một mình nàng ta thôi!
Sức mạnh của nàng ta thua xa tiếu sư huynh và càng không bằng hai tên hộ vệ, hắn sẽ để cho nàng ta rời đi bình yên sao??

Vèo!

Mãi đến khi bóng lưng của La Chinh hoàn toàn biến mất, thiếu nữ áo đỏ mới thở phào, chậm rãi tụt xuống rồi ngồi xổm trên mặt đất, toàn thân không còn sức lực.
Nàng ta vừa mới đi ngang qua cửa âm phủ.
Đế thiếu nữ áo đỏ sống sót tức là đã chôn tai họa ngầm không nhỏ cho mình, nhưng La Chinh rất khó làm trái nguyên tắc của bản thân.
Cả người hai hộ vệ bắt đầu lóe những tia sáng vàng nhạt, cơ thể cũng phồng to lên.
Sức mạnh của hai hộ vệ này mạnh hơn thanh niên kia, hình thế cao đến khoảng năm nghìn mét.
Trong nháy mắt, trước mặt La Chinh bỗng có thêm hai người đàn ông to như hai quả núi.
Thiếu nữ áo đỏ cắn chặt răng, không ngờ lại gặp phải một kẻ không sợ trời không sợ 3đất như vậy.

Ta thấy người muốn chết là người mới đúng!

Một trong hai hộ vệ phía sau quát lên.

Vù vù...

Hai hộ vệ kia lập tức có cảm giác như vừa bị búa bố vào đầu, ý nghĩ thiện và ác trong linh hồn bọn họ cùng bị kích hoạt, tư duy trở nên hỗn loạn khiến đôi mắt cả hai đều toát lên vẻ mờ mịt và bối rối.
Sơ ý một tích tắc trong cuộc giao tranh này là đủ để quyết thắng bại rồi!
Khi thấy thanh niên bị giết,9 sắc mặt của bọn họ vô cùng khó coi.
Thương Lam tông chính là bá chủ của khu vực đồng hoang Vạn Cố rộng vô biên giới này.
Thanh niên 6vừa bị La Chinh giết chết chính là đệ tử Thương Lam tông có năng khiếu nổi trội nhất trong gần trăm năm qua.
Gã vừa được tông chủ thu nhận là5m đệ tử thân truyền không lâu trước đó, ai dè vừa ra ngoài một chuyến thì bỏ mạng...
Sao hai hộ vệ có thể báo cáo chuyện này với vị tông chủ có tính cách lạnh lùng, tàn nhân và hung ác đó chứ?

Vù vù vù...

1
Mãi đến khi bỏ mạng, đôi mắt to của cả hai vẫn còn giữ biểu cảm mờ mịt và linh hồn vẫn hỗn loạn như trước.

Soạt soạt soạt...


Đừng giết hắn.
Hắn đã giết tiểu sư huynh, chắc chắn chúng ta quay về tông môn sẽ bị xử phạt.
Hai người hãy bắt hắn lại đế sư phụ bớt giận đi.
Thiếu nữ áo đỏ lạnh lùng nói.
La Chinh lấy phương pháp tu chân này từ tầng thư các trong Tiên phủ, cũng xem như là một thần thông rất đặc biệt.

Ban đầu Phù Sơ rất không vui, dù sao Tiểu Vân tỷ tỷ mới là người bảo cậu ta tu chân thần.

Thế nhưng do kỳ kinh bát mạch bị phong ấn, không thể tu luyện hoang thần nên cậu ta chỉ còn con đường này để đi.

Cậu ta bắt đầu nghiên cứu với thái độ có chút ít còn hơn không.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.