Chương 2201: Mất tích


Thật ra Khê Ấu Cầm và Ninh Vũ Điệp đã từng gặp Ngự Thần Phong.

La Chinh từng chiến đấu với hóa thân của Ngự Thần Phong khi đi qua Ch8ân Tuyệt Lộ.

Chẳng qua lúc đó Ngự Thần Phong đặt toàn bộ sự chú ý lên người tiểu sư đệ La Chinh nên cũng không để ý đến Khê Ấu Cầm.3
Chẳng qua A Phúc đã bắt tay vào dọn dẹp rồi.
Vũ Thái Bạch cũng khôi phục dáng vẻ cũ và hiện đang chờ trong Tiên phủ với bọn La Yên.
Huân ở bên cạnh vừa trông thấy Khê Ấu Cầm bàn khoanh tay trước ngực, khẽ cười với vẻ đương nhiên:
Quả nhiên là nàng.
Khê Ấu Cầm không quá kinh ngạc khi thấy những gương mặt quen thuộc trước mắt, tuy trong Tiên phủ có thêm không ít gương mặt xa lạ nhưng nàng vẫn không chú ý đến tu vi của bọn họ mà chỉ lo hỏi:
Phu quân đâu? Tại sao ta không thấy chàng? Vừa nghe đến câu hỏi này, đôi mắt Ninh Vũ Điệp hiện vẻ u oán, đồng thời khẽ nói:
Để Yến Nhi trả lời câu hỏi này đi...
Mọi người đều thấy nặng nề khi nhắc đến hướng đi của La Chinh.
Tên quái miệng rộng chưa từng nhìn thấy tình cảnh lớn đến thế nên dại ra, cái miệng to cũng không thể khép lại.
Khê Ấu Cầm vẫn không biết gì cả.
Nàng khá quen với cảnh sắc trong rừng Lang Tuyền nên chỉ hỏi:
Thật sự không có cách vào trong đó à?

Không thể vào! Tất cả cấm địa đều chỉ có một lối vào, hiện giờ nó đã bị đóng lại, ngay cả đại viên mãn cũng không thể xông vào!
Tên miệng rộng nói chắc như đinh đóng cột:
Trừ khi ngươi có tư cách vào đảo nổi của gia tộc quyền thế và vào đó thông qua truyện tông trận!

Đảo nổi của gia tộc quyền thế? Đó là gì vậy? Ta có thể gia nhập vào gia tộc đó không?
Khê Ấu Cầm chớp chớp mắt.
Tên quái miệng rộng cảm thấy đau đầu, thầm nghĩ không biết phải giải thích với người phụ nữ chẳng hiểu gì này đến bao giờ.
Chưa nói tới việc nàng có tư cách gia nhập gia tộc quyển thể hay không, nếu nàng muốn gia nhập thật thì gã phải tốn công dẫn nàng rời khỏi Thương Mạ vực, sau đó còn phải đến biển Thời Gian.
Hiện giờ gã đã bắt đầu hối hận, sao thuộc hạ của mình lại tiện tay nhặt người phụ nữ của La Chinh về làm chi để gã gặp phiền phức thế này.
Con đường này kéo dài từ tòa tiên phủ nằm cách mép rừng Lang Tuyền mấy chục nghìn dặm đến đây.
Ánh sáng vàng dồi dào bao phủ quanh ranh giới rừng Lang Tuyền bỗng nhiên tách ra thành một lỗ hổng hẹp dài.
Khê Ấu Cẩm thoáng nhìn lỗ hổng rồi hỏi với vẻ nghi ngờ:
Ngươi có chắc...
Nói cách khác, thánh nhân đã lên xuống đất sau khi hắn rời đi.
Khi ấy Vũ Thái Bạch đã có linh cảm rất xấu.
Quả nhiên đảo nổi của gia tộc quyền thế đã truyền ra một số tin tức không lâu sau đó.
Cho dù tên quái miệ5ng rộng là Chân thần cấp cao nhưng cũng không thể chui vào trong rừng.

Vừa rồi...
rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì...
Trước khi Ngự Thần Phong dung hợp linh hồn rừng rậm, toàn bộ rừng Lang Tuyền đều tức giận.
Thế nhưng Ngự Thần Phong biết rõ hầm ngục của Tiên phủ giam giữ nhân vật gì, đặc biệt là tên quái miệng rộng có khả năng bẩm sinh 9khiến người ta gặp một lần là không quên được.
Ngự Thần Phong gần như chỉ vừa liếc mắt là đã nhận ra gã ngay.
Ánh sáng vàng6 nhạt kề sát những cây đại thụ tại sát mép rừng Lang Tuyền làm người ta không thể nào vượt qua dù chỉ một bước.
Ba thánh nhân bỏ mạng, một vũ trụ tan vỡ, nghe nói Đông Phương Thuần Quân còn bắt sống một người từ trong lòng đất.
La Chinh thì không rõ tung tích.
Đây là kết quả mà Vũ Thái Bạch cũng như tất cả mọi người trong Tiên phủ không thể chấp nhận.
Mãnh thú trong rừng Lang Tuyền này không hề tầm thường, một số mãnh thú còn mạnh đến mức gã cũng không thể đối đầu được.
Hai người đi theo con đường vừa được mở ra và không hề gặp phải bất cứ con mãnh thú nào trên đường đi! Thế nhưng nơi này cách Tiên phủ mấy chục nghìn dặm, với dáng vẻ từ tốn của Khê Ấu Cầm thì chắc phải mất mấy tháng liền mới đến nơi! Tên quái miệng rộng chịu đựng nửa canh giờ, rốt cuộc bắt lấy Khê Ấu Cầm rồi bay thẳng trên con đường tắt này.
Sau đó không lâu, đôi mắt Khê Ấu Cầm sáng ngời, vui mừng nói:
Xem đi, cuối cùng đã đến Tiên phủ rồi!
Đương nhiên là tên quái miệng rộng biết điều đó.
Trong mắt Vũ Thái Bạch lẫn Tịnh Vô Huyễn, La Chinh có tầm quan trọng không ai thay thế được.
Những người khác chết cũng không sao, nhưng nếu La Chinh bỏ mạng thì rất nhiều chuyện sau đó sẽ không thể tiến hành được.
Trước đây Vũ Thái Bạch vừa đưa La Chinh xuống dưới lòng đất liền rời đi ngay, đến khi nhận thấy cờ trận được bố trí trong ranh giới Thiết gia bị phá hủy mới cảm thấy không ổn! Cờ trận đó là một vật báu của La gia, ngay cả đại viên mãn cũng không thể phá hủy dễ như vậy.
Lúc tên quái miệng rộng đang buồn bực thì rừng Lang Tuyền bỗng phát sinh một thay đổi nhỏ.
Một sức mạnh vô hình truyền ra từ tòa tiên phủ nằm trong rừng Lang Tuyền.

Xào xạt, xào xạt...
Tất cả đại thụ đều nghiêng mình sang hai bên, cây cỏ cũng tự động mở một con đường.
chúng ta không thể vào rừng Lang Tuyền chứ?
Tên quái miệng rộng trợn tròn mắt trước cảnh tượng ly kỳ này.
Thân là Chân thần cấp cao có tư cách tạo một gia tộc cấp ba, gã khá là hiểu cấm địa.
Tuy nhiên, cảnh tượng trước mắt đã hoàn toàn vượt trên sự hiểu biết của gã nên đôi mắt gã mới trợn to như chuông đồng vậy.
Thế nhưng sự việc chưa rõ ràng nên bọn họ chỉ có thể tạm gánh kết quả nặng nề này, đồng thời cố gắng theo kế hoạch trước đó.
Do vậy, tâm trạng của mọi người trong thời gian qua không tốt lắm, câu hỏi của Khê Ấu Cầm không biết tình hình cũng đã làm nội tâm mọi người nặng nề hơn.

Ca ca của ta mất tích rồi.
La Yên khẽ trả lời người chị dâu chưa từng gặp mặt.
Sau một lúc, gã mở miệng:
Xem ra có người cho chúng ta vào...

Là phu quân sao?
Khê Ấu Cẩm khẽ híp mắt, tươi cười:
Sao phu quân không tự mình đến đón ta!
Tên quái miệng rộng trợn trắng mắt:
Phu quân của người còn chưa có khả năng lớn đến vậy đâu!
Gã vừa rời khỏi Tiên phủ không lâu, cho dù thiên phú của tên nhóc La Chinh kia có lợi hại đến thế nào thì cũng đâu thể tiến bộ đến trình độ này chỉ trong mấy năm ngắn ngủi chứ.

Chắc chắn là phu quân!
Khê Ấu Cẩm nào để ý đến tên quái miệng rộng, chỉ lo nhấc chân đi thẳng vào trong cái khe ấy.
Tên quái miệng rộng lo cho sự an toàn của Khê Ấu Cầm nên cũng theo sau.
Gã đã bị nhốt trong Tiên phủ nhiều kỷ nguyên thần, dù nó có hóa thành tro thì gã cũng nhận ra.
Nhưng tại sao Tiên phủ này nồng nặc mùi máu vậy? Còn chưa đến gần mà mùi máu đã xộc thẳng vào mũi rồi.
Đợi đến khi vào Tiên phủ, cả hai đều trợn tròn mắt trước đồng xác chết của mãnh thú dưới đất.
Khê Ấu Cảm nhăn mày, sắc mặt vô cùng khó coi:
Mất tích? Muội nói thế là sao?!
Huân khẽ lắc đầu khi thấy biểu cảm trên mặt Khê Ấu Cầm.

Ninh Vũ Điệp chớp chớp mắt, hàng mi dài như cây quạt rung rung.

Bọn họ biết rõ Khê Ấu Cầm vừa ra vẻ kích động thì sẽ phải lên cơn một phen.

Hàm Cửu Di đang ở trong góc thì chăm chú nhìn Khê Ấu Cẩm với vẻ hứng thú.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.