Chương 2212: Tận cùng của thế giới
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1394 chữ
- 2022-02-12 03:28:59
Các thành trì vốn ồn ào đã im lặng như tờ.
Các sinh linh ở ngoài cốt tháp đã sinh sống trong những thành trì một nghìn 8năm rồi lại trở về điểm xuất phát.
Sau khi nghe ông ta nói, sắc mặt của các hoang thần vẫn không dễ nhìn hơn là bao.
Chính nhờ những người bị lưu đày có sức mạnh lớn mà bộ tộc Xi Vưu bọn họ mới có thể trở thành thể lực cường hào của một phương.
Xưa nay không một ai trong số họ biết phương hướng của bộ tộc Trưởng Giám Ngục nên tất nhiên Phù Sơ và Tiểu Vân sẽ là người chỉ đường.
Hơn trăm nghìn con người đông đúc tiếp tục hướng về phía bắc.
Trong cốt tháp Xi Linh, tất cả người của tộc Xi Vưu đều đã tập hợp trên sân.
Lão Kim hiên ngang đứng đầu, dù trong lòng ông ta đang kích động đến khó nén nổi nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh.
Những người bị lưu đày, các đại trưởng lão và những người chủ quản các mạch trong tộc Xi Vưu đều đi theo ông ta, tất nhiên là La Chinh cũng không ở lại.
Ừm! Quả nhiên không khí sau khi tinh lọc khác hẳn, còn có vị ngọt tươi mát!
Mão Tuyết ngẩng đầu hít một hơi thật sâu.
Các hoang thần còn lại đâu thể nào chèo chống tộc Xi Vưu khi những người bị lưu đày bỏ đi.
Bọn họ sẽ nhanh chóng mất đi quyền kiểm soát cốt tháp Xi Linh, người bị lưu đày của tộc khác sẽ trục xuất bọn họ ra ngoài, thậm chí là tàn sát tất cả!
Do vậy, dù trong lòng bọn họ không hề muốn nhưng vẫn phải đi theo lão Kim, theo những người bị lưu đày!
Ta cho các ngươi ba canh giờ để suy nghĩ về vấn đề đi hay ở, các ngươi hãy thu dọn mọi thứ trong thời gian này để tập hợp ngoài cốt tháp.
Lão Kim nói xong liền bay vút ra ngoài cốt tháp Xi Linh.
Dựa theo quỹ đạo xưa nay, các âm nhân sẽ dần có trí tuệ r9ồi bước vào những thành trì rỗng tuếch theo sự dẫn dắt của các tộc lớn, từ đó sinh ra hoang thần mới một lần nữa.
Tron6g đó, một vài người ưu tú sẽ được gia nhập vào cốt tháp.
Sau khoảng ba tháng đi rồi lại dừng, mười mấy tộc lớn với hơn trăm nghìn người rốt cuộc đã tập hợp bên dưới cốt tháp Tinh Linh.
La Chinh!
Bọn họ trưởng thành trong cốt tháp, hoành hành trên thế giới này và sống một cách tự do tự tại.
Ta biết có một bộ phận trong số các ngươi không muốn rời khỏi đây.
Lão Kim tiếp tục nói:
Ta không ép buộc các ngươi đi với ta, nếu bằng lòng thì có thể ở lại trong cốt tháp.
Đến La Chinh cũng không có tốc độ tiến cảnh nhanh bằng Phù Sơ, chẳng qua không phải do cậu ta có thiên phú cao hơn La Chinh mà quan trọng nhất là nhờ có năng lực của Minh Vi .
Sau thời gian gặp mặt ngắn ngủi, mọi người tiếp tục di chuyển.
Tiểu Vân vừa thấy La Chinh trong đám đông thì đôi con người đẹp tuyệt trần đã cong thành hình trăng lưỡi liềm xinh xắn.
Sau khi vào tộc Nữ Oa và được
ngâm mình trong số hoang cốt nhiều như biển, tu vi của nàng đã tăng vọt đến cảnh giới hoang thần cấp trung.
Thế giới này đã trải qua không biết bao nhiêu lần luân hồi.
Các tộc lớn sin3h hoạt trong cốt tháp đã quen với kết quả và cảnh tượng này.
Những người bị lưu đày của các tộc Nam Đẩu, Hỏa Dung,...
cũng bắt đầu dẫn người tộc mình lên đường.
Tại sao cổ thần Hỗn Độn lại xây dựng ngục giam này? Tại sao phải nhất những người bị lưu đày như lão Kim, Phù Nhị tại đây: Lão Kim từng nói với La Chinh rằng số xương cốt nhiều như biển trên thế giới này là bản sao của tất cả mọi người.
Tuy nhiên, bất kể hắn suy đoán như thế nào cũng không biết rốt cuộc mục đích cổ thần Hỗn Độn cấu tạo nên ngục giam này là gì.
Trước đó, lão Kim và Minh Vi đã giao hẹn là sẽ tập hợp dưới cốt tháp Tinh Linh ở phía bắc, nên người của tộc Nữ Oa cũng đồng thời bắt đầu xuất phát đến nơi ấy! cốt tháp Tinh Linh là địa bàn của tộc Tinh Lộc.
Trang Huân của tộc Tinh Lộc đã bị Minh Vi giết chết vì đánh lén Phù Sơ, tuy nhiên nhưng những người bị lưu đày khác trong tộc không hề tham gia vào chuyện này, hơn nữa vẫn sẵn lòng đi theo tộc Nữ Oa.
Người trong tộc lục tục bước ra khỏi cốt tháp.
Phần lớn bọn họ đều biết rõ tình thế mà họ phải đối mặt nên chỉ còn cách đi theo người bị lưu đày của tộc mình, chỉ một số ít người từ chối rời khỏi đây vì cho rằng cốt tháp Xi Linh mới là nhà của mình! Sau khi mọi người đã ra quyết định, từng chiếc thuyền xương to lớn chậm rãi bay lên không.
Nàng trông đẹp đẽ đến không dính bụi trần trong bộ váy màu vàng nhạt, hiển nhiên khí chất đã thay đổi rất nhiều.
Phù Sơ ở bên cạnh Tiểu Vân cũng đã không còn vẻ trẻ con vốn có nữa.
La Chinh nở nụ cười thản nhiên:
Chẳng phải giống nhau cả à?
Mão Tuyết lắc đầu, nghiêm túc nói:
Không giống! Ánh sáng phán xét không chỉ tinh lọc tất cả sinh linh mà còn tinh lọc mọi thứ dơ bẩn trên thế giới này!
La Chinh cũng hít một hơi như Mão Tuyết nhưng lại không phát hiện điều gì khác lạ.
Chẳng qua, lời nói của Mão Tuyết đã làm La Chinh phải tự hỏi.
Ngoài những người bị lưu đày và La Chinh thì tất cả hoang thần đều được sinh ra trên thế giới này.
Có lẽ một bộ phận hoang thần sẽ rất hứng thú với thế giới bên ngoài, nhưng cũng có không ít người không cảm thấy như vậy.
Tộc Nữ Oa và tộc Xi Vưu dẫn dắt các tộc lớn khác thực hiện mục tiêu đánh bại bộ tộc Trưởng Giám Ngục rồi thoát khỏi thế giới này.
Những tộc lớn do bộ tộc Hiên Viên dẫn đầu cũng muốn thoát khỏi thế giới này, nhưng mục tiêu chính của bọn họ là ngăn cản tộc Nữ Oa và tộc Xi Vưu.
Giữa hai thế lực đã tồn tại mâu thuẫn không thể nào hòa giải.
Đôi bên đều biết rõ, lần luân hồi mỗi nghìn năm này đã được định sẵn là khác với xưa kia.
Các vị là người trong tộc Xi Vưu nên chắc hẳn hiểu rõ về lai lịch của tộc ta.
Giọng nói của lão Kim được khuếch đại rõ trong tại mọi người:
Ta, Phù Nhị, Trì Nghĩa và cả...
Chúng ta đến từ thế giới mẹ rộng lớn hơn, gốc gác của chúng ta nằm ngay tại đó! Ta đã mong muốn rời khỏi thế giới này từ lúc vừa đặt chân đến nhưng vẫn chưa có cơ hội, có điều bây giờ cơ hội đó đã xuất hiện.
Các hoang thần tộc Xi Vưu đều có sắc mặt phức tạp khi nghe lời lão Kim nói.
Các trưởng lão như Tử Linh, Điêu Viễn thì chỉ huy người trong tộc xuất phát về hướng bắc một cách trật tự.
Đối với người bị lưu đày thì thế giới này quá chật hẹp, nhưng đối với các hoang thần thì nó lại quá to lớn, do đó thời gian cần thiết để một đội người di chuyển là không ngắn.
Tuy nhiên, lần này mọi chuyện lại hơi khác.
Những ngư5ời bị lưu đày trong cốt tháp đã bắt đầu rục rịch.
Mấy tháng sau, mọi người đã đến nơi cực bắc của thế giới này.
Đó là một nơi trống vắng, ngoài những cánh đồng hoang vu thì không còn bất cứ sinh linh nào khác.
Bởi vì nơi này không có đồng hoang Vạn Cổ nên đến âm nhân cũng không có.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.